古诗词大全

热度:113 作者: [唐朝] 孟郊
类型:写云|

口诵碧简文,身是青霞君。

头冠两片月,肩披一条云。

松骨轻自飞,鹤心高不群。

sòng zūn shī xuán
[ [ táng cháo ] ] mèng jiāo
kǒu sòng jiǎn wén , , shēn shì qīng xiá jun1       
tóu guàn liǎng piàn yuè , , jiān tiáo yún       
sōng qīng fēi , , xīn gāo qún
热度:106 作者: [唐朝] 孟郊
类型:写风|写山|写水|

师旷听群木,自然识孤桐。

正声逢知音,愿出大朴中。

知音不韵俗,独立占古风。

忽挂触邪冠,逮逐南飞鸿。

肃肃太守章,明明华毂熊。

商山无平路,楚水有惊潈。

日月千里外,光阴难载同。

新愁徒自积,良会何由通。

师旷倾听众多树木的声音,自然能识别出珍贵的孤桐。纯正的声音遇到知音,希望能从质朴中展现出来。知音不沾染世俗的韵律,独自秉持着古风。忽然戴上触邪冠,像南飞的鸿雁一样被贬逐。太守的官服庄严,华丽的车毂上绘着熊纹。商山没有平坦的道路,楚水有惊涛骇浪。日月在千里之外,时光难以一同度过。新的忧愁徒然积累,美好的相聚又怎能实现呢。

sòng qián duān gōng shǒu zhōu
[ [ táng cháo ] ] mèng jiāo
shī kuàng tīng qún , , rán shí tóng       
zhèng shēng féng zhī yīn , , yuàn chū zhōng       
zhī yīn yùn , , zhàn fēng       
guà chù xié guàn , , dǎi zhú nán fēi hóng 鸿       
tài shǒu zhāng , , míng míng huá xióng       
shāng shān píng , , chǔ shuǐ yǒu jīng zóng       
yuè qiān wài , , guāng yīn nán zǎi tóng       
xīn chóu , , liáng huì yóu tōng
热度:113 作者: [唐朝] 孟郊
类型:写花|

兰泉涤我襟,杉月栖我心。

茗啜绿净花,经诵清柔音。

何处笑为别,淡情愁不侵。

sòng xuán liàng shī
[ [ táng cháo ] ] mèng jiāo
lán quán jīn , , shān yuè xīn       
míng chuò 绿 jìng huā , , jīng sòng qīng róu yīn       
chù xiào wéi bié , , dàn qíng chóu qīn
热度:131 作者: [唐朝] 孟郊
类型:写风|写水|写云|

日落浊水中,夜光谁能分。

高怀无近趣,清抱多远闻。

欲识丈夫志,心藏孤岳云。

长安风尘别,咫尺不见君。

太阳落入浑浊的水中,那夜明珠的光芒谁还能分辨呢。怀有高尚情怀的人没有那些世俗的趣味,高洁的抱负能让远方的人都有所听闻。想要了解大丈夫的志向,他的心就像藏着孤云的山岳一样高远。在长安的风尘中与你分别,即使距离很近却好像再也见不到你了。

sòng wēn chū xià
[ [ táng cháo ] ] mèng jiāo
luò zhuó shuǐ zhōng , , guāng shuí néng fèn       
gāo huái 怀 jìn , , qīng bào duō yuǎn wén       
shí zhàng zhì , , xīn cáng yuè yún       
zhǎng ān fēng chén bié , , zhǐ chǐ jiàn jun1
热度:117 作者: [唐朝] 孟郊
类型:写风|写花|写鸟|写马|写人|思归|写鱼|

长安车马道,高槐结浮阴。

下有名利人,一人千万心。

黄鹄多远势,沧溟无近浔。

怡怡静退姿,泠泠思归吟。

菱唱忽生听,芸书回望深。

清风散言笑,馀花缀衣襟。

独恨鱼鸟别,一飞将一沉。

gǎn bié sòng cóng shū xiào shū jiǎn zài dēng dōng guī
[ [ táng cháo ] ] mèng jiāo
zhǎng ān chē dào , , gāo huái jié yīn       
xià yǒu míng rén , , rén qiān wàn xīn       
huáng duō yuǎn shì , , cāng míng jìn xún       
jìng tuì 退 姿 , , líng líng guī yín       
líng chàng shēng tīng , , yún shū huí wàng shēn       
qīng fēng sàn yán xiào , , huā zhuì jīn       
hèn niǎo bié , , fēi jiāng chén
热度:103 作者: [唐朝] 孟郊
类型:写风|写花|写山|写水|

造化绝高处,富春独多观。

山浓翠滴洒,水折珠摧残。

溪镜不隐发,树衣长遇寒。

风猿虚空飞,月狖叫啸酸。

信此神仙路,岂为时俗安。

煮金阴阳火,囚怪星宿坛。

花发我未识,玉生忽丛攒。

蓬莱浮荡漾,非道相从难。

sòng huái 怀 dào shì yóu chūn shān shuǐ
[ [ táng cháo ] ] mèng jiāo
zào huà jué gāo chù , , chūn duō guān       
shān nóng cuì , , shuǐ shé zhū cuī cán       
jìng yǐn , , shù zhǎng hán       
fēng yuán kōng fēi , , yuè yòu jiào xiào suān       
xìn shén xiān , , wéi shí ān       
zhǔ jīn yīn yáng huǒ , , qiú guài xīng xiǔ 宿 tán       
huā wèi shí , , shēng cóng zǎn       
péng lái dàng yàng , , fēi dào xiàng cóng nán
热度:101 作者: [唐朝] 孟郊
类型:写雪|写云|

闲于独鹤心,大于高松年。

迥出万物表,高栖四明巅。

千寻直裂峰,百尺倒泻泉。

绛雪为我饭,白云为我田。

静言不语俗,灵踪时步天。

你的心境比独自闲游的仙鹤还要悠闲,你的年岁比高大的松树还要长久。你超凡脱俗,超出万物之上,高高地栖息在四明山的山巅。那里有高耸入云、笔直裂开的山峰,还有百尺高的瀑布如银河倒泻。仙丹作为我的饭食,白云化作我的田园。你安静沉默,不谈论世俗之事,时常漫步于天空般高远的仙境之地。

sòng xiāo liàn shī míng shān
[ [ táng cháo ] ] mèng jiāo
xián xīn , , gāo sōng nián       
jiǒng chū wàn biǎo , , gāo míng diān       
qiān xún zhí liè fēng , , bǎi chǐ dǎo xiè quán       
jiàng xuě wéi fàn , , bái yún wéi tián       
jìng yán , , líng zōng shí tiān
热度:105 作者: [唐朝] 孟郊
类型:写山|写人|

青山辗为尘,白日无闲人。

自古推高车,争利西入秦。

王门与侯门,待富不待贫。

空携一束书,去去谁相亲。

青山都快被车马辗成了灰尘,白天里到处都是为名利奔波的人。自古以来人们都推崇高车驷马的富贵生活,都争着为了利益而西入秦地。王侯将相之家,只接待富人而不接待穷人。你只带着一束书前去,一路上又有谁会与你亲近呢?

liáng sòng liǔ chún xiān guān
[ [ táng cháo ] ] mèng jiāo
qīng shān niǎn wéi chén , , bái xián rén       
tuī gāo chē , , zhēng 西 qín       
wáng mén hóu mén , , dài dài pín       
kōng xié shù shū , , shuí xiàng qīn
热度:119 作者: [唐朝] 孟郊
类型:写风|写山|写人|别离|

莫以手中琼,言邀世上名。

莫以山中迹,久向人间行。

松柏有霜操,风泉无俗声。

应怜枯朽质,惊此别离情。

shān zhōng sòng cóng shū jiǎn
[ [ táng cháo ] ] mèng jiāo
shǒu zhōng qióng , , yán yāo shì shàng míng       
shān zhōng , , jiǔ xiàng rén jiān háng       
sōng bǎi yǒu shuāng cāo , , fēng quán shēng       
yīng lián xiǔ zhì , , jīng bié qíng
热度:126 作者: [唐朝] 孟郊
类型:写人|故乡|写鱼|

天地唯一气,用之自偏颇。

忧人成苦吟,达士为高歌。

君子识不浅,桂枝忧更多。

岁晏期攀折,时归且婆娑。

素质如削玉,清词若倾河。

虬龙未化时,鱼鳖同一波。

去矣当自适,故乡饶薜萝。

sòng bié cuī yín liàng xià
[ [ táng cháo ] ] mèng jiāo
tiān wéi , , yòng zhī piān       
yōu rén chéng yín , , shì wéi gāo       
jun1 shí qiǎn , , guì zhī yōu gèng duō       
suì yàn pān shé , , shí guī qiě suō       
zhì xuē , , qīng ruò qīng       
qiú lóng wèi huà shí , , biē tóng       
dāng shì , , xiāng ráo luó