古诗词大全

热度:6 作者: [宋朝] 王安石
类型:写山|写水|写人|

灵山宁与心为仇,斤斧侵凌自不休。

水玉比来闻长价,市人无数起相雠。

líng shān
[ [ sòng cháo ] ] wáng ān shí
líng shān níng xīn wéi chóu jīn qīn líng xiū        shuǐ lái wén zhǎng jià shì rén shù xiàng chóu       
热度:9 作者: [宋朝] 王安石
类型:写人|

兄弟四人两人大,一人立地三人坐。

家中更有一两口,任是凶年也得过。

shī èr shǒu
[ [ sòng cháo ] ] wáng ān shí
xiōng rén liǎng rén rén sān rén zuò        jiā zhōng gèng yǒu liǎng kǒu rèn shì xiōng nián guò       
热度:8 作者: [宋朝] 王安石
类型:写山|写鸟|写马|写人|山川|

孔子见南子,子路为不怡。

欲从公山氏,勃郁见色辞。

道如天之苍,万物不能缁。

弟子尚不信,况余乏才资。

明知古人仁,语默各有时。

苟出不自慎,果为听者疑。

白圭尚有磨,驷马犹能追。

一言成不智,虽悔欲何为。

彼狂上古杳默无人声,日月不忒山川平。

人与鸟兽相随行,祖孙一死十百生。

万物不给乃相兵,伏羲画法作後程。

渔虫猎兽宽群争,势不得已当经营。

非以示世为聪明,方分类别物有名。

夸贤尚功列耻荣,蛊伪日巧雕元精。

至言一出众辄惊,上智闭匿不敢成。

因时就俗救刖黥,惜哉彼狂以文鸣。

强取色乐要聋盲,震荡沈浊终无清。

诙诡徒乱圣人氓,岂若泯默死蚕耕。

sòng
[ [ sòng cháo ] ] wáng ān shí
kǒng jiàn nán wéi        cóng gōng shān shì jiàn        dào tiān zhī cāng wàn néng        shàng xìn kuàng cái        míng zhī rén rén yǒu shí        gǒu chū shèn guǒ wéi tīng zhě        bái guī shàng yǒu yóu néng zhuī        yán chéng zhì suī huǐ wéi        kuáng shàng yǎo rén shēng yuè tuī shān chuān píng        rén niǎo shòu xiàng suí háng sūn shí bǎi shēng        wàn gěi nǎi xiàng bīng huà zuò hòu chéng        chóng liè shòu kuān qún zhēng shì dāng jīng yíng        fēi shì shì wéi cōng míng fāng fèn lèi bié yǒu míng        kuā xián shàng gōng liè chǐ róng wěi qiǎo diāo yuán jīng        zhì yán chū zhòng zhé jīng shàng zhì gǎn chéng        yīn shí jiù jiù yuè qíng zāi kuáng wén míng        qiáng yào lóng máng zhèn dàng shěn zhuó zhōng qīng        huī guǐ luàn shèng rén máng ruò mǐn cán gēng       
热度:9 作者: [宋朝] 王安石
类型:写雨|写雪|写山|写鸟|写马|夜雨|写云|写鱼|

晨霜践河梁,落日憩亭皋。

念彼千里行,恻恻我心劳。

揽辔上层冈,下临百仞濠。

寒流咽欲绝,鱼龟久已逃。

暮行苦邅回,细路隐蓬蒿。

惊麏出马前,鸟骇亡其曹。

投僧避夜雨,古檠昏无膏。

山木鸣四壁,疑身在波涛。

平明长安岭,飞雪忽满袍。

天低浮云深,更觉所向高。

shū zhōu zhuī sòng zhū shì shān guǎn xiǔ 宿 liú sēng shě míng
[ [ sòng cháo ] ] wáng ān shí
chén shuāng jiàn liáng luò tíng gāo        niàn qiān háng xīn láo        lǎn pèi shàng céng gāng xià lín bǎi rèn háo        hán liú yān jué guī jiǔ táo        háng zhān huí yǐn péng hāo        jīng jun1 chū qián niǎo hài wáng cáo        tóu sēng qíng hūn gāo        shān míng shēn zài tāo        píng míng zhǎng ān lǐng fēi xuě mǎn páo        tiān yún shēn gèng jiào suǒ xiàng gāo       
热度:5 作者: [宋朝] 王安石
类型:写风|

闭户欲推愁,愁终不肯去。

底事春风来,留愁愁不住。

qiǎn
[ [ sòng cháo ] ] wáng ān shí
tuī chóu chóu zhōng kěn        shì chūn fēng lái liú chóu chóu zhù       
热度:6 作者: [宋朝] 王安石
类型:写山|

数百年来王气消,难将前事问渔樵。

苑方秦地皆芜没,山借扬州更寂寥。

荒埭暗鸡催月晓,空场老雉挟春骄。

豪华只有诸陵在,往往黄金出市朝。

jīn líng dān yáng dào zhōng yǒu gǎn
[ [ sòng cháo ] ] wáng ān shí
shù bǎi nián lái wáng xiāo nán jiāng qián shì wèn qiáo        yuàn fāng qín jiē méi shān jiè yáng zhōu gèng liáo        huāng dài àn cuī yuè xiǎo kōng chǎng lǎo zhì jiā chūn jiāo        háo huá zhī yǒu zhū líng zài wǎng wǎng huáng jīn chū shì cháo       
热度:6 作者: [宋朝] 王安石
类型:写山|写水|写人|写草|写云|

意衰难自力,扶路便思还。

强逐萧骚水,遥看惨淡山。

行寻香草遍,归漾晚云间。

西崦分明见,幽人不可攀。

zhōng guī 西 ān háng xiáng
[ [ sòng cháo ] ] wáng ān shí
shuāi nán biàn 便 hái        qiáng zhú xiāo sāo shuǐ yáo kàn cǎn dàn shān        háng xún xiāng cǎo biàn guī yàng wǎn yún jiān        西 yān fèn míng jiàn yōu rén pān       
热度:4 作者: [宋朝] 王安石
类型:写人|

午鸡声不到禅林,柏子烟中静拥衾。

忽忆西岩道人语,杖藜乘兴得幽寻。

dìng lín guò 西 ān
[ [ sòng cháo ] ] wáng ān shí
shēng dào chán lín bǎi yān zhōng jìng yōng qīn        西 yán dào rén zhàng chéng xìng yōu xún       
热度:2 作者: [宋朝] 王安石
类型:写水|写人|写云|夕阳|

木杪田家出,城阴野迳分。

溜渠行碧玉,畦稼卧黄云。

薄槿烟脂染,深荷水麝焚。

夕阳人不见,鸡鹜自成群。

bái cūn běi èr shǒu
[ [ sòng cháo ] ] wáng ān shí
miǎo tián jiā chū chéng yīn jìng fèn        liū háng jià huáng yún        báo jǐn 槿 yān zhī rǎn shēn shuǐ shè fén        yáng rén jiàn chéng qún       
热度:2 作者: [宋朝] 王安石
类型:写鸟|写人|写云|

蹇驴愁石路,余亦倦跻攀。

不见道人久,忽然芳岁残。

朝随云暂出,暮与鸟争还。

杳杳青松壑,知公在两间。

bái mén guī wàng dìng lín yǒu
[ [ sòng cháo ] ] wáng ān shí
jiǎn chóu shí juàn pān        jiàn dào rén jiǔ rán fāng suì cán        cháo suí yún zàn chū niǎo zhēng hái        yǎo yǎo qīng sōng zhī gōng zài liǎng jiān