古诗词大全

热度:5 作者: [宋朝] 戴复古
类型:写风|写山|写鸟|写人|登高|

此地曾栖双凤凰,登高怀古北风凉。

忠规万乘龙颜粲,谪过千山鸟道荒。

百里隣居天作合,两贤名与日争光。

几人缄口贪官职,身在朝廷志已忘。

hán zhāng tíng
[ [ sòng cháo ] ] dài
céng shuāng fèng huáng dēng gāo huái 怀 běi fēng liáng        zhōng guī wàn chéng lóng yán càn zhé guò qiān shān niǎo dào huāng        bǎi lín tiān zuò liǎng xián míng zhēng guāng        rén jiān kǒu tān guān zhí shēn zài cháo tíng zhì wàng       
热度:5 作者: [明朝] 高启
类型:写山|写马|写人|写鬼|登高|写云|

路回荒山开,如出古塞门。

惊沙四边起,寒日惨欲昏。

上有饥鸢声,下有枯蓬根。

白骨横马前,贵贱宁复论。

不知将军谁,此地昔战奔。

我欲问路人,前行尽空村。

登高望废垒,鬼结愁云屯。

当时十万师,覆没能几存。

应有独老翁,来此哭子孙。

年来未休兵,强弱事并吞。

功名竟谁成,杀人遍乾坤。

愧无拯乱术,伫立空伤魂。

guò fèng kǒu zhàn chén
[ [ míng cháo ] ] gāo
huí huāng shān kāi chū sāi mén        jīng shā biān hán cǎn hūn        shàng yǒu yuān shēng xià yǒu péng gēn        bái héng qián guì jiàn níng lùn        zhī jiāng jun1 shuí zhàn bēn        wèn rén qián háng jìn kōng cūn        dēng gāo wàng fèi lěi guǐ jié chóu yún tún        dāng shí shí wàn shī méi néng cún        yīng yǒu lǎo wēng lái sūn        nián lái wèi xiū bīng qiáng ruò shì bìng tūn        gōng míng jìng shuí chéng shā rén biàn qián kūn        kuì zhěng luàn shù zhù kōng shāng hún       
热度:3 作者: [元朝] 元好问
类型:写风|写山|写人|登高|写云|写酒|

灵宫肃清晓,细柏含古春。

人言王子乔,鹤驭此上宾。

白云山苍苍,平田木欣欣。

登高览元化,浩荡融心神。

西望洛阳城,大路通平津。

行人细如蚁,扰扰争红尘。

蓬莱风涛深,鬓毛日夜新。

殷勤一杯酒,愧尔云间人。

gōu shān zhì jiǔ
[ [ yuán cháo ] ] yuán hǎo wèn
líng gōng qīng xiǎo bǎi hán chūn        rén yán wáng qiáo shàng bīn        bái yún shān cāng cāng píng tián xīn xīn        dēng gāo lǎn yuán huà hào dàng róng xīn shén        西 wàng luò yáng chéng tōng píng jīn        háng rén rǎo rǎo zhēng hóng chén        péng lái fēng tāo shēn bìn máo xīn        yīn qín bēi jiǔ kuì ěr yún jiān rén       
热度:3 作者: [唐朝] 宋之问
类型:写风|写花|写山|写水|黄河|写人|登高|岁月|思归|暮春|风俗|落花|写云|愁思|写鱼|

代业京华里,远投魑魅乡。

登高望不极,云海四茫茫。

伊昔承休盼,曾为人所羡。

两朝赐颜色,二纪陪欢宴。

昆明御宿侍龙媒,伊阙天泉复几回。

西夏黄河水心剑,东周清洛羽觞杯。

苑中落花扫还合,河畔垂杨拨不开。

千春万寿多行乐,柏梁和歌攀睿作。

赐金分帛奉恩辉,风举云摇入紫微。

晨趋北阙鸣珂至,夜出南宫把烛归。

载笔儒林多岁月,襆被文昌佐吴越。

越中山海高且深,兴来无处不登临。

永和九年刺海郡,暮春三月醉山阴。

愚谓嬉游长似昔,不言流寓欻成今。

始安繁华旧风俗,帐饮倾城沸江曲。

主人丝管清且悲,客子肝肠断还续。

荔浦蘅皋万里馀,洛阳音信绝能疏。

故园今日应愁思,曲水何能更祓除。

逐伴谁怜合浦叶,思归岂食桂江鱼。

不求汉使金囊赠,愿得佳人锦字书。

guì zhōu sān yuè sān zuò guì yáng sān shù huái 怀
[ [ táng cháo ] ] sòng zhī wèn
dài jīng huá yuǎn tóu chī mèi xiāng        dēng gāo wàng yún hǎi máng máng        chéng xiū pàn céng wéi rén suǒ xiàn        liǎng cháo yán èr péi huān yàn        kūn míng xiǔ 宿 shì lóng méi què tiān quán huí        西 xià huáng shuǐ xīn jiàn dōng zhōu qīng luò shāng bēi        yuàn zhōng luò huā sǎo hái pàn chuí yáng kāi        qiān chūn wàn shòu 寿 duō háng bǎi liáng pān ruì zuò        jīn fèn fèng ēn huī fēng yún yáo wēi        chén běi què míng zhì chū nán gōng zhú guī        zǎi lín duō suì yuè bèi wén chāng zuǒ yuè        yuè zhōng shān hǎi gāo qiě shēn xìng lái chù dēng lín        yǒng jiǔ nián hǎi jun4 chūn sān yuè zuì shān yīn        wèi yóu zhǎng yán liú chéng jīn        shǐ ān fán huá jiù fēng zhàng yǐn qīng chéng fèi jiāng        zhǔ rén guǎn qīng qiě bēi gān cháng duàn hái        héng gāo wàn luò yáng yīn xìn jué néng shū        yuán jīn yīng chóu shuǐ néng gèng chú        zhú bàn shuí lián guī shí guì jiāng        qiú hàn shǐ 使 jīn náng zèng yuàn jiā rén jǐn shū       
热度:3 作者: [宋朝] 张耒
类型:写风|写马|登高|写酒|

登高望海县,秋日丽玉京。

喧阗车马音,风震入青冥。

大明属昌运,戴白不知兵。

华衣美酒食,妇织子孙耕。

生无系虏忧,乃觉患祸轻。

请看五季世,战地犹榛荆。

gǎn èr shí shǒu · · shí
[ [ sòng cháo ] ] zhāng lěi
dēng gāo wàng hǎi xiàn qiū jīng        xuān tián chē yīn fēng zhèn qīng míng        míng shǔ chāng yùn dài bái zhī bīng        huá měi jiǔ shí zhī sūn gēng        shēng yōu nǎi jiào huàn huò qīng        qǐng kàn shì zhàn yóu zhēn jīng       
热度:0 作者: [宋朝] 张耒
类型:写山|登高|写酒|

今晨起何早,盥漱坐南轩。

啄木响高柳,春渠鸣乱泉。

悠然此时心,默默谁与言。

焚香阅素书,濯手开灵篇。

神爽道自合,体和真亦全。

萧萧毛发轻,浩气驱昏烦。

呼童策藜杖,蹑露开中园。

撷彼杞与菊,归烹助盘飧。

既饱谁与乐,登高望南山。

还归酌美酒,兴罢复陶然。

gǎn chūn shí sān shǒu · ·
[ [ sòng cháo ] ] zhāng lěi
jīn chén zǎo guàn shù zuò nán xuān        zhuó xiǎng gāo liǔ chūn míng luàn quán        yōu rán shí xīn shuí yán        fén xiāng yuè shū zhuó shǒu kāi líng piān        shén shuǎng dào zhēn quán        xiāo xiāo máo qīng hào hūn fán        tóng zhàng niè kāi zhōng yuán        xié guī pēng zhù pán sūn        bǎo shuí dēng gāo wàng nán shān        hái guī zhuó měi jiǔ xìng táo rán       
热度:2 作者: [明朝] 刘基
类型:写风|写山|写鸟|登高|山川|写云|

结发事远游,逍遥观四方。

天地一何阔,山川杳茫茫。

众鸟各自飞,乔木空苍凉。

登高见万里,怀古使心伤。

伫立望浮云,安得凌风翔。

gǎn huái 怀 · ·
[ [ míng cháo ] ] liú
jié shì yuǎn yóu xiāo yáo guān fāng        tiān kuò shān chuān yǎo máng máng        zhòng niǎo fēi qiáo kōng cāng liáng        dēng gāo jiàn wàn huái 怀 shǐ 使 xīn shāng        zhù wàng yún ān líng fēng xiáng       
热度:7 作者: [唐朝] 孟郊
类型:写雨|写风|写山|写鸟|写人|登高|志士|生死|故国|故乡|写草|写云|

秋气悲万物,惊风振长道。

登高有所思,寒雨伤百草。

平生有亲爱,零落不相保。

五情今已伤,安得自能老。

晨登洛阳坂,目极天茫茫。

群物归大化,六龙颓西荒。

豺狼日已多,草木日已霜。

饥年无遗粟,众鸟去空场。

路傍谁家子,白首离故乡。

含酸望松柏,仰面诉穹苍。

去去勿复道,苦饥形貌伤。

徘徊不能寐,耿耿含酸辛。

中夜登高楼,忆我旧星辰。

四时互迁移,万物何时春。

唯忆首阳路,永谢当时人。

长安佳丽地,宫月生蛾眉。

阴气凝万里,坐看芳草衰。

玉堂有玄鸟,亦以从此辞。

伤哉志士叹,故国多迟迟。

深宫岂无乐,扰扰复何为。

朝见名与利,莫还生是非。

姜牙佐周武,世业永巍巍。

举才天道亲,首阳谁采薇。

去去荒泽远,落日当西归。

羲和驻其轮,四海借馀晖。

极目何萧索,惊风正离披。

鸱鸮鸣高树,众鸟相因依。

东方有一士,岁暮常苦饥。

主人数相问,脉脉今何为。

贫贱亦有乐,且愿掩柴扉。

火云流素月,三五何明明。

光曜侵白日,贤愚迷至精。

四时更变化,天道有亏盈。

常恐今已没,须臾还复生。

河梁暮相遇,草草不复言。

汉家正离乱,王粲别荆蛮。

野泽何萧条,悲风振空山。

举头是星辰,念我何时还。

亲爱久别散,形神各离迁。

未为生死诀,长在心目间。

有鸟东西来,哀鸣过我前。

愿飞浮云外,饮啄见青天。

gǎn huái 怀 · · líng
[ [ táng cháo ] ] mèng jiāo
qiū bēi wàn jīng fēng zhèn zhǎng dào        dēng gāo yǒu suǒ hán shāng bǎi cǎo        píng shēng yǒu qīn ài líng luò xiàng bǎo        qíng jīn shāng ān néng lǎo        chén dēng luò yáng bǎn tiān máng máng        qún guī huà liù lóng tuí 西 huāng        chái láng duō cǎo shuāng        nián zhòng niǎo kōng chǎng        bàng shuí jiā bái shǒu xiāng        hán suān wàng sōng bǎi yǎng miàn qióng cāng        dào xíng mào shāng        pái huái néng mèi gěng gěng hán suān xīn        zhōng dēng gāo lóu jiù xīng chén        shí qiān wàn shí chūn        wéi shǒu yáng yǒng xiè dāng shí rén        zhǎng ān jiā gōng yuè shēng é méi        yīn níng wàn zuò kàn fāng cǎo shuāi        táng yǒu xuán niǎo cóng        shāng zāi zhì shì tàn guó duō chí chí        shēn gōng rǎo rǎo wéi        cháo jiàn míng hái shēng shì fēi        jiāng zuǒ zhōu shì yǒng wēi wēi        cái tiān dào qīn shǒu yáng shuí cǎi wēi        huāng yuǎn luò dāng 西 guī        zhù lún hǎi jiè huī        xiāo suǒ jīng fēng zhèng        chī xiāo míng gāo shù zhòng niǎo xiàng yīn        dōng fāng yǒu shì suì cháng        zhǔ rén shù xiàng wèn jīn wéi        pín jiàn yǒu qiě yuàn yǎn chái fēi        huǒ yún liú yuè sān míng míng        guāng yào qīn bái xián zhì jīng        shí gèng biàn huà tiān dào yǒu kuī yíng        cháng kǒng jīn méi hái shēng        liáng xiàng cǎo cǎo yán        hàn jiā zhèng luàn wáng càn bié jīng mán        xiāo tiáo bēi fēng zhèn kōng shān        tóu shì xīng chén niàn shí hái        qīn ài jiǔ bié sàn xíng shén qiān        wèi wéi shēng jué zhǎng zài xīn jiān        yǒu niǎo dōng 西 lái āi míng guò qián        yuàn fēi yún wài yǐn zhuó jiàn qīng tiān       
热度:5 作者: [唐朝] 孟郊
类型:写风|登高|感激|写云|叹息|

孟冬阴气交,两河正屯兵。

烟尘相驰突,烽火日夜惊。

太行险阻高,挽粟输连营。

奈何操弧者,不使枭巢倾。

犹闻汉北儿,怙乱谋纵横。

擅摇干戈柄,呼叫豺狼声。

白日临尔躯,胡为丧丹诚。

岂无感激士,以致天下平。

登高望寒原,黄云郁峥嵘。

坐驰悲风暮,叹息空沾缨。

gǎn huái 怀
[ [ táng cháo ] ] mèng jiāo
mèng dōng yīn jiāo liǎng zhèng tún bīng        yān chén xiàng chí fēng huǒ jīng        tài háng xiǎn gāo wǎn shū lián yíng        nài cāo zhě shǐ 使 xiāo cháo qīng        yóu wén hàn běi ér luàn móu zòng héng        shàn yáo gàn bǐng jiào chái láng shēng        bái lín ěr wéi sàng dān chéng        gǎn shì zhì tiān xià píng        dēng gāo wàng hán yuán huáng yún zhēng róng        zuò chí bēi fēng tàn kōng zhān yīng       
热度:0 作者: [宋朝] 贺铸
类型:写山|写马|登高|写酒|

浮生欲寄酒杯间,马上谁容一日闲。

不是登高粗能赋,老夫真负尔江山。

huáng dài wèi shì jiàn jiāng tíng
[ [ sòng cháo ] ] zhù
shēng jiǔ bēi jiān shàng shuí róng xián        shì dēng gāo néng lǎo zhēn ěr jiāng shān