古诗词大全

热度:6 作者: [唐朝] 贯休
类型:写雪|写山|写水|写草|李白|

雪压千峰横枕上,穷困虽多还激壮。

看师逸迹两相宜,高适歌行李白诗。

海上惊驱山猛烧,吹断狂烟著沙草。

江楼曾见落星石,几回试发将军炮。

别有寒雕掠绝壁,提上玄猿更生力。

又见吴中磨角来,舞槊盘刀初触击。

好文天子挥宸翰,御制本多推玉案。

晨开水殿教题壁,题罢紫衣亲宠锡。

僧家爱诗自拘束,僧家爱画亦局促。

唯师草圣艺偏高,一掬山泉心便足。

gōng guāng shī cǎo shū
[ [ táng cháo ] ] guàn xiū
xuě qiān fēng héng zhěn shàng qióng kùn suī duō hái zhuàng        kàn shī liǎng xiàng gāo shì háng bái shī        hǎi shàng jīng shān měng shāo chuī duàn kuáng yān zhe shā cǎo        jiāng lóu céng jiàn luò xīng shí huí shì jiāng jun1 pào        bié yǒu hán diāo luě jué shàng xuán yuán gèng shēng        yòu jiàn zhōng jiǎo lái shuò pán dāo chū chù        hǎo wén tiān huī chén hàn zhì běn duō tuī àn        chén kāi shuǐ diàn 殿 jiāo qīn chǒng        sēng jiā ài shī shù sēng jiā ài huà        wéi shī cǎo shèng piān gāo shān quán xīn biàn 便       
热度:5 作者: [唐朝] 常建
类型:写山|写水|写人|江水|

高楼百馀尺,直上江水平。

明月照人苦,开帘弹玉筝。

山高猿狖急,天静鸿雁鸣。

曲度犹未终,东峰霞半生。

gāo lóu dàn zhēng · · líng
[ [ táng cháo ] ] cháng jiàn
gāo lóu bǎi chǐ zhí shàng jiāng shuǐ píng        míng yuè zhào rén kāi lián dàn zhēng        shān gāo yuán yòu tiān jìng hóng 鸿 yàn míng        yóu wèi zhōng dōng fēng xiá bàn shēng       
热度:13 作者: [唐朝] 皮日休
类型:写雨|写花|写鸟|

艳骨已成兰麝土,宫墙依旧压层崖。

弩台雨坏逢金镞,香径泥销露玉钗。

砚沼只留溪鸟浴,屟廊空信野花埋。

姑苏麋鹿真闲事,须为当时一怆怀。

guǎn gōng huái 怀 · · líng
[ [ táng cháo ] ] xiū
yàn chéng lán shè gōng qiáng jiù céng        tái huài féng jīn xiāng jìng xiāo chāi        yàn zhǎo zhī liú niǎo xiè láng kōng xìn huā mái        鹿 zhēn xián shì wéi dāng shí chuàng huái 怀       
热度:9 作者: [唐朝] 李群玉
类型:写风|写水|写云|

好读天竺书,为寻无生理。

焚香面金偈,一室唯巾水。

交信方外言,二三空门子。

峻范照秋霜,高标掩僧史。

清晨洁蔬茗,延请良有以。

一落喧哗竞,栖心愿依止。

奔曦入半百,冉冉颓濛汜。

云泛名利心,风轻是非齿。

向为情爱缚,未尽金仙旨。

以静制猿心,将虞瞥然起。

纶巾与藜杖,此意真已矣。

他日云壑间,来寻幽居士。

fàn sēng
[ [ táng cháo ] ] qún
hǎo tiān zhú shū wéi xún shēng        fén xiāng miàn jīn shì wéi jīn shuǐ        jiāo xìn fāng wài yán èr sān kōng mén        jun4 fàn zhào qiū shuāng gāo biāo yǎn sēng shǐ        qīng chén jié shū míng yán qǐng liáng yǒu        luò xuān huá jìng xīn yuàn zhǐ        bēn bàn bǎi rǎn rǎn tuí méng        yún fàn míng xīn fēng qīng shì fēi chǐ 齿        xiàng wéi qíng ài wèi jìn jīn xiān zhǐ        jìng zhì yuán xīn jiāng piē rán        lún jīn zhàng zhēn        yún jiān lái xún yōu shì       
热度:7 作者: [唐朝] 陈陶
类型:写风|写花|

长洲茂苑朝夕池,映日含风结细漪。

坐当伏槛红莲披,雕轩洞户青蘋吹。

轻幌芳烟郁金馥,绮檐花簟桃李枝。

苕苕翡翠但相逐,桂树鸳鸯恒并宿。

fēi lóng yǐn · · líng
[ [ táng cháo ] ] chén táo
zhǎng zhōu mào yuàn cháo chí yìng hán fēng jié        zuò dāng kǎn hóng lián diāo xuān dòng qīng pín chuī        qīng huǎng fāng yān jīn yán huā diàn táo zhī        tiáo tiáo fěi cuì dàn xiàng zhú guì shù yuān yāng héng bìng xiǔ 宿       
热度:8 作者: [唐朝] 高骈
类型:写风|

夜静弦声响碧空,宫商信任往来风。

依稀似曲才堪听,又被移将别调中。

fēng zhēng zuò fēng zhēng
[ [ táng cháo ] ] gāo pián
jìng xián shēng xiǎng kōng gōng shāng xìn rèn wǎng lái fēng        cái kān tīng yòu bèi jiāng bié diào zhōng       
热度:3 作者: [唐朝] 鲍溶
类型:写风|

何响与天通,瑶筝挂望中。

彩弦非触指,锦瑟忽闻风。

雁柱虚连势,鸾歌且坠空。

夜和霜击磬,晴引凤归桐。

幽咽谁生怨,清泠自匪躬。

秦姬收宝匣,搔首不成功。

fēng zhēng
[ [ táng cháo ] ] bào róng
xiǎng tiān tōng yáo zhēng guà wàng zhōng        cǎi xián fēi chù zhǐ jǐn wén fēng        yàn zhù lián shì luán qiě zhuì kōng        shuāng qìng qíng yǐn fèng guī tóng        yōu yān shuí shēng yuàn qīng líng fěi gōng        qín shōu bǎo xiá sāo shǒu chéng gōng       

热度:2 作者: [唐朝] 薛涛
类型:写风|

猎蕙微风远,飘弦唳一声。

林梢鸣淅沥,松径夜凄清。

fēng
[ [ táng cháo ] ] xuē tāo
liè huì wēi fēng yuǎn piāo xián shēng        lín shāo míng sōng jìng qīng       
热度:6 作者: [唐朝] 李峤
类型:写花|

解落三秋叶,能开二月花。

过江千尺浪,入竹万竿斜。

风可以吹落晚秋的树叶,

风可以吹开早春的鲜花。

风吹过江面时,掀起千尺巨浪;

风吹入竹林时,令万竿翠竹倾倒。

fēng · · líng
[ [ táng cháo ] ] qiáo
jiě luò sān qiū néng kāi èr yuè huā        guò jiāng qiān chǐ làng zhú wàn gān 竿 xié       
热度:5 作者: [唐朝] 皮日休
类型:写人|

师去东华却炼形,门人求我志金庭。

大椿枯后新为记,仙鹤亡来始有铭。

琼板欲刊知不朽,冰纨将受恐通灵。

君才莫叹无兹分,合注神玄剑解经。

dào shì wáng shù míng wàng yīn zèng
[ [ táng cháo ] ] xiū
shī dōng huá què liàn xíng mén rén qiú zhì jīn tíng        chūn 椿 hòu xīn wéi xiān wáng lái shǐ yǒu míng        qióng bǎn kān zhī xiǔ bīng wán jiāng shòu kǒng tōng líng        jun1 cái tàn fèn zhù shén xuán jiàn jiě jīng