古诗词大全

热度:5 作者: [宋朝] 欧阳修
类型:写花|写人|写云|

见羞容敛翠,嫩脸匀红,素腰袅娜。

红药阑边,恼不教伊过。

半掩娇羞,语声低颤,问道有人知麽。

强整罗裙,偷回波眼,佯行佯坐。

更问假如,事还成後,乱了云鬟,被娘猜破。

我且归家,你而今休呵。

更为娘行,有些针线,诮未曾收囉。

却待更阑,庭花影下,重来则个。

zuì péng lái · · jiàn xiū róng liǎn cuì
[ [ sòng cháo ] ] ōu yáng xiū
jiàn xiū róng liǎn cuì nèn liǎn yún hóng yāo niǎo        hóng yào lán biān nǎo jiāo guò        bàn yǎn jiāo xiū shēng chàn wèn dào yǒu rén zhī me        qiáng zhěng luó qún tōu huí yǎn yáng háng yáng zuò        gèng wèn jiǎ shì hái chéng hòu luàn le yún huán bèi niáng cāi        qiě guī jiā ér jīn xiū        gèng wéi niáng háng yǒu xiē zhēn xiàn 线 qiào wèi céng shōu luō        què dài gèng lán tíng huā yǐng xià zhòng lái       
热度:13 作者: [宋朝] 欧阳修
类型:写景|写花|写山|写水|写鸟|写马|写人|登高|写云|习俗|

岐江望平陆,百里千余岭。

萧条断烟火,莽苍无人境。

峰峦互前後,南北失壬丙。

天秋云愈高,木落岁方冷。

水涉愁蜮射,林行忧虎猛。

万仞悬岩崖。

一彴履枯梗。

缘危类◇猱,陷淖若蛙黾。

腰舆惧倾扑,烦马倦鞭警。

攀跻诚畏涂,习俗羡蛮犷。

度隘足虽踠,因高目还骋。

九野画荆衡,群山乱巫郢。

烟岚互明灭,点缀成图屏。

时时度深谷,往往得佳景。

翠树郁如盖,飞泉溜垂绠。

幽花乱黄紫,蒨粲弄光影。

山鸟啭成歌,寒蜩嘒如哽。

登临虽云劳,巨细得周省。

晨装趁徒旅,夕宿访闾井。

村暗水茫茫,鸡鸣星耿耿。

登高近佳节,归思时引领。

溪菊荐山◇,田鴽佐烹鼎。

家近梦先归,夜寒衾屡整。

崎岖念行役,昔宿已为永。

岂如江上舟,棹歌方酩酊。

jiāng shān háng zhì píng 驿 yán èr shí yùn
[ [ sòng cháo ] ] ōu yáng xiū
jiāng wàng píng bǎi qiān lǐng        xiāo tiáo duàn yān huǒ mǎng cāng rén jìng        fēng luán qián hòu nán běi shī rén bǐng        tiān qiū yún gāo luò suì fāng lěng        shuǐ shè chóu shè lín háng yōu měng        wàn rèn xuán yán        gěng        yuán wēi lèi náo xiàn nào ruò miǎn        yāo qīng fán juàn biān jǐng        pān chéng wèi xiàn mán guǎng        ài suī yīn gāo hái chěng        jiǔ huà jīng héng qún shān luàn yǐng        yān lán míng miè diǎn zhuì chéng píng        shí shí shēn wǎng wǎng jiā jǐng        cuì shù gài fēi quán liū chuí gěng        yōu huā luàn huáng qiàn càn nòng guāng yǐng        shān niǎo zhuàn chéng hán tiáo huì gěng        dēng lín suī yún láo zhōu shěng        chén zhuāng chèn xiǔ 宿 fǎng 访 jǐng        cūn àn shuǐ máng máng míng xīng gěng gěng        dēng gāo jìn jiā jiē guī shí yǐn lǐng        jiàn shān tián zuǒ pēng dǐng        jiā jìn mèng xiān guī hán qīn zhěng        niàn háng xiǔ 宿 wéi yǒng        jiāng shàng zhōu zhào fāng mǐng dǐng       
热度:16 作者: [宋朝] 欧阳修
类型:写花|写水|写人|

引水浇花不厌勤,便须已有镇阳春。

官居处处如邮传,谁得三年作主人。

miǎn
[ [ sòng cháo ] ] ōu yáng xiū
yǐn shuǐ jiāo huā yàn qín biàn 便 yǒu zhèn yáng chūn        guān chù chù yóu chuán shuí sān nián zuò zhǔ rén       
热度:6 作者: [宋朝] 欧阳修
类型:

阳城淀里新来鴈,趁伴南飞逐越船。

野岸柳黄霜正白,五更惊破客愁眠。

běi biǎn chú zhōu chū biàn wén yàn
[ [ sòng cháo ] ] ōu yáng xiū
yáng chéng diàn xīn lái yàn chèn bàn nán fēi zhú yuè chuán        àn liǔ huáng shuāng zhèng bái gèng jīng chóu mián       
热度:9 作者: [宋朝] 欧阳修
类型:写景|写风|写山|写水|月光|写雷|写云|

月从海底来,行上天东南。

正当天中时,下照千丈潭。

潭心无风不动,倒影射入紫石岩。

月光水洁石莹净,感此阴魄来中潜。

自从月入此石中,天有两曜分为三。

清光万古不磨灭,天地至宝难藏缄。

天公呼雷公,夜持巨斧隳崭岩。

堕此一片落千仞,皎然寒镜在玉◇。

虾◇白兔走天上,空留桂影犹杉杉。

景山得之惜不得,赠我意与千金兼。

自云每到月满时,石在暗室光出檐。

大哉天地间,万怪难悉谈。

嗟予不度量,每事思穷探。

欲将两耳目所及,而与造化争毫纤。

煌煌三辰行,日月尤尊严。

若令下与物为比,扰扰万类将谁瞻。

不然此石竟何物,有口欲说嗟如钳。

吾奇苏子胸,罗列万象中包含。

不惟胸宽胆亦大,屡出言语惊愚凡。

自吾得此石,未见苏子心怀惭。

不经老匠先指决,有手谁敢施镌鑱。

呼工画石持寄似,幸子留其无谦。

shí píng
[ [ sòng cháo ] ] ōu yáng xiū
yuè cóng hǎi lái háng shàng tiān dōng nán        zhèng dāng tiān zhōng shí xià zhào qiān zhàng tán        tán xīn fēng dòng dǎo yǐng shè shí yán        yuè guāng shuǐ jié shí yíng jìng gǎn yīn lái zhōng qián        cóng yuè shí zhōng tiān yǒu liǎng yào fèn wéi sān        qīng guāng wàn miè tiān zhì bǎo nán cáng jiān        tiān gōng léi gōng chí huī zhǎn yán        duò piàn luò qiān rèn jiǎo rán hán jìng zài        xiā bái zǒu tiān shàng kōng liú guì yǐng yóu shān shān        jǐng shān zhī zèng qiān jīn jiān        yún měi dào yuè mǎn shí shí zài àn shì guāng chū yán        zāi tiān jiān wàn guài nán tán        jiē liàng měi shì qióng tàn        jiāng liǎng ěr suǒ ér zào huà zhēng háo xiān        huáng huáng sān chén háng yuè yóu zūn yán        ruò lìng xià wéi rǎo rǎo wàn lèi jiāng shuí zhān        rán shí jìng yǒu kǒu shuō jiē qián        xiōng luó liè wàn xiàng zhōng bāo hán        wéi xiōng kuān dǎn chū yán jīng fán        shí wèi jiàn xīn huái 怀 cán        jīng lǎo jiàng xiān zhǐ jué yǒu shǒu shuí gǎn shī juān chán        gōng huà shí chí xìng liú qiān       
热度:2 作者: [宋朝] 欧阳修
类型:写马|

万钉宝带烂腰鐶,赐宴新陪一笑欢。

金马并游年最少,玉堂初直夜犹寒。

自嗟零落凋颜鬓,晚得飞翔接羽翰。

今日遽闻催递宿,不容多病养衰残。

huá xué shì bào zhí wèi mǎn chū guǎn bàn bìng suí dāng lún xiǔ 宿 zhé chéng
[ [ sòng cháo ] ] ōu yáng xiū
wàn dìng bǎo dài làn yāo huán yàn xīn péi xiào huān        jīn bìng yóu nián zuì shǎo táng chū zhí yóu hán        jiē líng luò diāo yán bìn wǎn fēi xiáng jiē hàn        jīn wén cuī xiǔ 宿 róng duō bìng yǎng shuāi cán       
热度:1 作者: [宋朝] 欧阳修
类型:写雨|写风|写鸟|写人|写酒|

高亭昭初日,竹影凉萧森。

新篁渐解箨,翠色日已深。

雨多苔莓青,幽径无人寻。

静趣久乃得,暂来聊解襟。

清风飒然生,鸣鸟送好音。

佳时不易得,浊酒聊自斟。

兴尽即言返,重来期抱琴。

zhú jiān tíng
[ [ sòng cháo ] ] ōu yáng xiū
gāo tíng zhāo chū zhú yǐng liáng xiāo sēn        xīn huáng jiàn jiě tuò cuì shēn        duō tái méi qīng yōu jìng rén xún        jìng jiǔ nǎi zàn lái liáo jiě jīn        qīng fēng rán shēng míng niǎo sòng hǎo yīn        jiā shí zhuó jiǔ liáo zhēn        xìng jìn yán fǎn zhòng lái bào qín       
热度:4 作者: [宋朝] 欧阳修
类型:写风|写山|写人|山川|风俗|

行人傍衰柳,路向古河穷。

桑柘田畴美,渔商市井通。

薪歌晚入浦,舟子夜乘风。

旅舍孤烟外,天京王气中。

山川许国近,风俗楚乡同。

宿客鸡鸣起,驱车犹更东。

zhū jiā
[ [ sòng cháo ] ] ōu yáng xiū
háng rén bàng shuāi liǔ xiàng qióng        sāng zhè tián chóu měi shāng shì jǐng tōng        xīn wǎn zhōu chéng fēng        shě yān wài tiān jīng wáng zhōng        shān chuān guó jìn fēng chǔ xiāng tóng        xiǔ 宿 míng chē yóu gèng dōng       
热度:4 作者: [宋朝] 欧阳修
类型:写雨|写人|

昔憩甘棠长旧围,重来城郭叹人非。

随车仍是为霖雨,被衮何如衣锦归。

zhòu jǐn táng
[ [ sòng cháo ] ] ōu yáng xiū
gān táng zhǎng jiù wéi zhòng lái chéng guō tàn rén fēi        suí chē réng shì wéi lín bèi gǔn jǐn guī       
热度:1 作者: [宋朝] 欧阳修
类型:写酒|

东北归川决决流,泛艎青渚暂夷犹。

遥登灞岸空回首,不见长安但举头。

挥手嵇琴空堕睫,开樽鲁酒不忘忧。

青门柳色春应遍,犹自留连杜若洲。

zhōu zhōng wàng jīng
[ [ sòng cháo ] ] ōu yáng xiū
dōng běi guī chuān jué jué liú fàn huáng qīng zhǔ zàn yóu        yáo dēng àn kōng huí shǒu jiàn zhǎng ān dàn tóu        huī shǒu qín kōng duò jié kāi zūn jiǔ wàng yōu        qīng mén liǔ chūn yīng biàn yóu liú lián ruò zhōu