古诗词大全

热度:2 作者: [宋朝] 王令
类型:写人|

行曷为兮天下,老吾身而不归。

人固舍吾而弗从,吾安得徇人而从之。

昔所闻其是兮,今也见之则非。

嗟若人之弗类,尚何足以与为。

彼天下之皆然,嗟予去此而从谁。

信亦命已矣夫,固行兮而曷疑。

zōu cāo
[ [ sòng cháo ] ] wáng lìng
háng wéi tiān xià lǎo shēn ér guī        rén shě ér cóng ān xùn rén ér cóng zhī        suǒ wén shì jīn jiàn zhī fēi        jiē ruò rén zhī lèi shàng wéi        tiān xià zhī jiē rán jiē ér cóng shuí        xìn mìng háng ér       
热度:2 作者: [宋朝] 王令
类型:写雨|写风|羁旅|

可怜饮啄镇随阳,何处闻时最断肠。

万里波涛九秋後,五更风雨一灯旁。

乾坤莽莽连舟楫,缯缴纷纷羃稻粱。

安得入同羁旅意,悠悠南北不相伤。

wén yàn
[ [ sòng cháo ] ] wáng lìng
lián yǐn zhuó zhèn suí yáng chù wén shí zuì duàn cháng        wàn tāo jiǔ qiū hòu gèng fēng dēng páng        qián kūn mǎng mǎng lián zhōu zēng jiǎo fēn fēn dào liáng        ān tóng yōu yōu nán běi xiàng shāng       
热度:2 作者: [宋朝] 王令
类型:英雄|

病中双泪语前流,藜藿无端肉食忧。

常叹平时轻死士,未知谁手付天矛。

好将弓剑随军去,况是英雄得志秋。

若使班超终把笔,由来何路取封侯。

wén yōng dào
[ [ sòng cháo ] ] wáng lìng
bìng zhōng shuāng lèi qián liú huò duān ròu shí yōu        cháng tàn píng shí qīng shì wèi zhī shuí shǒu tiān máo        hǎo jiāng gōng jiàn suí jun1 kuàng shì yīng xióng zhì qiū        ruò shǐ 使 bān chāo zhōng yóu lái fēng hóu       
热度:0 作者: [宋朝] 王令
类型:

元首赓歌乐股肱,四方强远喜声盈。

忠贤不死天心在,辅弼终归圣虑精。

中国自今应更重,本朝前日可嗟轻。

要须待见成尧舜,未敢轻浮作颂声。

wén bìng zhōu xiàng
[ [ sòng cháo ] ] wáng lìng
yuán shǒu gēng gōng fāng qiáng yuǎn shēng yíng        zhōng xián tiān xīn zài zhōng guī shèng jīng        zhōng guó jīn yīng gèng zhòng běn cháo qián jiē qīng        yào dài jiàn chéng yáo shùn wèi gǎn qīng zuò sòng shēng       
热度:1 作者: [宋朝] 王令
类型:写云|相聚|

白日流上天,牛虱无遁形。

万目尽为用,而不骇日明。

穴鼠夜值萤,嗾嗾相聚惊。

鼠穴不日通,鼠足不日行。

已矣不自识,乃此萤爝矜。

鲕虾陷井坎,莫与江海争。

笼禽不失飞,讵识云汉冥。

咄哉浮薄儿,勉为高大营。

wén tài xué
[ [ sòng cháo ] ] wáng lìng
bái liú shàng tiān niú shī dùn xíng        wàn jìn wéi yòng ér hài míng        xué shǔ zhí yíng sǒu sǒu xiàng jīng        shǔ xué tōng shǔ háng        shí nǎi yíng jué jīn        ér xiā xiàn jǐng kǎn jiāng hǎi zhēng        lóng qín shī fēi shí yún hàn míng        duō zāi báo ér miǎn wéi gāo yíng       
热度:1 作者: [宋朝] 王令
类型:写人|人情|

冬温春疫早,死者晨满街。

但闻哭子悲,不闻哭母哀。

老慈爱益深,壮刚气则乖。

嗜欲夺天性,情恩占妻孩。

诗三百具存,声已亡南陔。

人情古不美,况复嗟今哉。

wén
[ [ sòng cháo ] ] wáng lìng
dōng wēn chūn zǎo zhě chén mǎn jiē        dàn wén bēi wén āi        lǎo ài shēn zhuàng gāng guāi        shì duó tiān xìng qíng ēn zhàn hái        shī sān bǎi cún shēng wáng nán gāi        rén qíng měi kuàng jiē jīn zāi       
热度:1 作者: [宋朝] 王令
类型:写风|写草|

衰草风来响不知,破窗灯灭月藏辉。

白头老妇无机织,卧听邻儿懒捣衣。

wén zhī
[ [ sòng cháo ] ] wáng lìng
shuāi cǎo fēng lái xiǎng zhī chuāng dēng miè yuè cáng huī        bái tóu lǎo zhī tīng lín ér lǎn dǎo       
热度:4 作者: [宋朝] 王令
类型:写风|写马|

门前一径长寒莎,耳冷不闻车马过。

疏竹有风堪待月,空庭无雀可张罗。

道心自觉闲中得,懒性还从病後多。

回首西城望诗老,此心此性复如何。

xián fèng dào
[ [ sòng cháo ] ] wáng lìng
mén qián jìng zhǎng hán shā ěr lěng wén chē guò        shū zhú yǒu fēng kān dài yuè kōng tíng què zhāng luó        dào xīn jiào xián zhōng lǎn xìng hái cóng bìng hòu duō        huí shǒu 西 chéng wàng shī lǎo xīn xìng       
热度:2 作者: [宋朝] 王令
类型:写风|写草|

长风吹百草,劫力亦随靡。

地长风易休,草力复随起。

长风随令归,风去何时来。

百草安正繁,兰生尔何哉。

zhǎng fēng
[ [ sòng cháo ] ] wáng lìng
zhǎng fēng chuī bǎi cǎo jié suí        zhǎng fēng xiū cǎo suí        zhǎng fēng suí lìng guī fēng shí lái        bǎi cǎo ān zhèng fán lán shēng ěr zāi       
热度:4 作者: [宋朝] 王令
类型:写风|写山|写水|长江|生命|江水|写云|

长江万顷明如镜,江面无风江水静。

白日当空照江底,蛟穴龙居难隐映。

乱山影落碧波寒,渔翁醉卧愁不醒。

迟暮东南见海门,海门目断烟云暝。

几度狂涛日月低,舟师鼓枻歌相庆。

长江虽长缯网多,纤鳞何处逃生命。

zhǎng jiāng wàn qǐng míng jìng
[ [ sòng cháo ] ] wáng lìng
zhǎng jiāng wàn qǐng míng jìng jiāng miàn fēng jiāng shuǐ jìng        bái dāng kōng zhào jiāng jiāo xué lóng nán yǐn yìng        luàn shān yǐng luò hán wēng zuì chóu xǐng        chí dōng nán jiàn hǎi mén hǎi mén duàn yān yún míng        kuáng tāo yuè zhōu shī xiàng qìng        zhǎng jiāng suī zhǎng zēng wǎng duō xiān lín chù táo shēng mìng