古诗词大全

热度:1 作者: [宋朝] 王令
类型:写景|山水|写山|写水|

青山何岩岩,江流自浑浑。

欲由白石道,先自长松门。

其间有万景,轩豁忘乾坤。

适可得以心,不可为客论。

安得山水交,共无世俗言。

携琴写古声,酌泉求清源。

适时固虽疏,谋道岂不敦。

谁能歌此诗,侑我饮客樽。

yǐn
[ [ sòng cháo ] ] wáng lìng
qīng shān yán yán jiāng liú hún hún        yóu bái shí dào xiān zhǎng sōng mén        jiān yǒu wàn jǐng xuān huō wàng qián kūn        shì xīn wéi lùn        ān shān shuǐ jiāo gòng shì yán        xié qín xiě shēng zhuó quán qiú qīng yuán        shì shí suī shū móu dào dūn        shuí néng shī yòu yǐn zūn       
热度:3 作者: [宋朝] 王令
类型:写景|写风|写花|写鸟|写马|写人|惜时|写草|写云|

申申亭者名自谁,河东丈人身铭之。

方其作亭自休息,固欲申畅名其题。

虽然自奉颇幽乐,岂敢兼忽当世为。

若日所忧非所及,因以遯世无闷辞。

丈人疏高喜自适,去不限灼来无时。

门无宾僚车马绝,室有几杖衣冠欹。

夜径行招海月伴,昼榻坐与天云期。

春林喧和鸟声好,胜听俗论相哑咿。

尘埃纵尔得风力,卒不到此徒自飞。

亭前朱朱有冶态,亭下白白无俗姿。

好木留存竟见实,恶草锄拔无容茨。

尝闻景胜未易敌,须有大句相参差。

故吾经年不敢往,日望诗老力可支。

偶来为游适已晚,花梢尚有春余遗。

高哦遶树惜时节,拾嚼红片行逶迟。

回看北林竹万颗,寒气欲起凌人威。

清风时来助气势,寒甲夜聚言语私。

方将投闲日来此,脚踏树下成交蹊。

无端尘土又为隔,明日跨马西北驰。

心思梦好定频到,不必直俟归风吹。

mǎn shì shēn shēn tíng
[ [ sòng cháo ] ] wáng lìng
shēn shēn tíng zhě míng shuí dōng zhàng rén shēn míng zhī        fāng zuò tíng xiū shēn chàng míng        suī rán fèng yōu gǎn jiān dāng shì wéi        ruò suǒ yōu fēi suǒ yīn dùn shì mèn        zhàng rén shū gāo shì xiàn zhuó lái shí        mén bīn liáo chē jué shì yǒu zhàng guàn        jìng háng zhāo hǎi yuè bàn zhòu zuò tiān yún        chūn lín xuān niǎo shēng hǎo shèng tīng lùn xiàng        chén āi zòng ěr fēng dào fēi        tíng qián zhū zhū yǒu tài tíng xià bái bái 姿        hǎo liú cún jìng jiàn shí è cǎo chú róng        cháng wén jǐng shèng wèi yǒu xiàng cān chà        jīng nián gǎn wǎng wàng shī lǎo zhī        ǒu lái wéi yóu shì wǎn huā shāo shàng yǒu chūn        gāo ò rǎo shù shí jiē shí jiáo hóng piàn háng wēi chí        huí kàn běi lín zhú wàn hán líng rén wēi        qīng fēng shí lái zhù shì hán jiǎ yán        fāng jiāng tóu xián lái jiǎo shù xià chéng jiāo        duān chén yòu wéi míng kuà 西 běi chí        xīn mèng hǎo dìng pín dào zhí guī fēng chuī       
热度:2 作者: [宋朝] 王令
类型:写山|写水|写鸟|写人|写湖|

我爱练湖春柳好,四十里围青玉城。

平流中澄绿镜匣,远山旁卧翠虎横。

黄林主人乐此地,瞰压湖面开以亭。

常将醉目望野色,数曲老画谁家屏。

山禽水鸟尽相识,飞入栏壁驯不惊。

有时落照到波上,一眼万叠金鳞明。

伊余与世既龃龉,奈此有地来归耕。

回头把眼看市道,愁向尘埃著脚行。

jun1 yuán tíng
[ [ sòng cháo ] ] wáng lìng
ài liàn chūn liǔ hǎo shí wéi qīng chéng        píng liú zhōng chéng 绿 jìng xiá yuǎn shān páng cuì héng        huáng lín zhǔ rén kàn miàn kāi tíng        cháng jiāng zuì wàng shù lǎo huà shuí jiā píng        shān qín shuǐ niǎo jìn xiàng shí fēi lán xùn jīng        yǒu shí luò zhào dào shàng yǎn wàn dié jīn lín míng        shì nài yǒu lái guī gēng        huí tóu yǎn kàn shì dào chóu xiàng chén āi zhe jiǎo háng       
热度:2 作者: [宋朝] 王令
类型:

唐室无臣覆手移,坐看悍媪制庸儿。

思量可惜当年死,却是西来问鼎师。

tiān zhǎng xiàn tài wèi miào
[ [ sòng cháo ] ] wáng lìng
táng shì chén shǒu zuò kàn hàn ǎo zhì yōng ér        liàng dāng nián què shì 西 lái wèn dǐng shī       
热度:3 作者: [宋朝] 王令
类型:写风|写山|写人|

源源世俗尚依违,靡靡风流日正微。

吾病未能终是是,人言何似喜非非。

况当天下难能地,欲拨憸人未发机。

要格君心是知术,不然应合买山归。

[ [ sòng cháo ] ] wáng lìng
yuán yuán shì shàng wéi fēng liú zhèng wēi        bìng wèi néng zhōng shì shì rén yán fēi fēi        kuàng dāng tiān xià nán néng xiān rén wèi        yào jun1 xīn shì zhī shù rán yīng mǎi shān guī       
热度:4 作者: [宋朝] 王令
类型:

待夫以死如知命,信己轻生可谓贞。

指尔为愚今尚众,莫言吾志不难行。

jīn zhēn miào
[ [ sòng cháo ] ] wáng lìng
dài zhī mìng xìn qīng shēng wèi zhēn        zhǐ ěr wéi jīn shàng zhòng yán zhì nán háng       
热度:3 作者: [宋朝] 王令
类型:写风|

霜风裂寒窗,余响到我床。

闻鼠有啮声,不省何物伤。

儿呼须我起,顾无灯烛光。

伏枕置所念,去梦通扶桑。

shuāng fēng
[ [ sòng cháo ] ] wáng lìng
shuāng fēng liè hán chuāng xiǎng dào chuáng        wén shǔ yǒu niè shēng shěng shāng        ér dēng zhú guāng        zhěn zhì suǒ niàn mèng tōng sāng       
热度:2 作者: [宋朝] 王令
类型:写雪|写人|

孰谓拙者鸠,已厌不可弹。

吾寒方病雪,尔何雪自唤。

寒城千万家,什伍赤两骭。

通衢结沮冰,走指堕或半。

门闭市无人,灶冷烟不爨。

俗以雪为贺,我独雪之叹。

富贵宜为忧,不忧亦何患。

xuě zhōng wén jiū
[ [ sòng cháo ] ] wáng lìng
shú wèi zhuō zhě jiū yàn dàn        hán fāng bìng xuě ěr xuě huàn        hán chéng qiān wàn jiā shí chì liǎng gàn        tōng jié bīng zǒu zhǐ duò huò bàn        mén shì rén zào lěng yān cuàn        xuě wéi xuě zhī tàn        guì wéi yōu yōu huàn       
热度:3 作者: [宋朝] 王令
类型:写花|写马|写人|写草|

毵毵柳色绿垂齐,草引青天去自迷。

人说春园有寻路,我嗟荒径正行泥。

蝶多平日浑如梦,花好谁家又有蹊。

儿女狂娇随马逐,高眠可惜日垂西。

hòu
[ [ sòng cháo ] ] wáng lìng
sān sān liǔ 绿 chuí cǎo yǐn qīng tiān        rén shuō chūn yuán yǒu xún jiē huāng jìng zhèng háng        dié duō píng hún mèng huā hǎo shuí jiā yòu yǒu        ér kuáng jiāo suí zhú gāo mián chuí 西       

热度:3 作者: [宋朝] 王令
类型:写风|写水|关塞|湖水|悲愁|写湖|自由|

万里长为客,飞飞岂自由。

情知稻粱急,莫近网罗求。

关塞风高夜,江湖水落秋。

哀鸣徒自切,谁谓尔悲愁。

yàn
[ [ sòng cháo ] ] wáng lìng
wàn zhǎng wéi fēi fēi yóu        qíng zhī dào liáng jìn wǎng luó qiú        guān sāi fēng gāo jiāng shuǐ luò qiū        āi míng qiē shuí wèi ěr bēi chóu