古诗词大全

热度:5 作者: [宋朝] 王令
类型:写人|写鬼|写雷|

尝闻螾出轩辕丘,其长百寻围十牛。

民惊臣愕争论酬,帝亦谓应土德修。

赐螾傍海连十洲,卑朝食壤暮饮流。

仍命九龙狎其游,视龙有角急起羞。

亟去诉帝龙有忧,帝怜不呵许为谋。

召一龙食系其喉,挥万力士乘其头。

披肉断角塞螾求,螾取而冠万鬼{左扌右歈}。

雷号电泣竟莫捄,鼋擗鼍踊吊蛟虬。

奋穴出哭劳鳝鰌,八龙怒走乞天仇。

天赐六丁皆剑矛,取螾拔角磔大幽。

下龙载帝问何由,臣攀堕髯不可留。

竟去不知天所尤,龙冤虽复骨不收。

传流下古说易浮,我闻其语疑有由。

以龙易螾理若不,爱不知蔽似有繇。

人皆伤龙为叹呼,我独鄙其与祸投。

尝闻龙德神自周,出飞于天入海休,弃此不处与螾俦。

以养就人理固偷,果恐以此嗟何仇。

我来佰爱遗角觩,是非欲竟理莫搜。

君学穷物功搳掊,其说独挽万茧抽。

当有实论破众廋,勉矣投以钓海钩。

lóng jiǎo kǎn cuī gōng
[ [ sòng cháo ] ] wáng lìng
cháng wén yín chū xuān yuán qiū zhǎng bǎi xún wéi shí niú        mín jīng chén è zhēng lùn chóu wèi yīng xiū        yín bàng hǎi lián shí zhōu bēi cháo shí rǎng yǐn liú        réng mìng jiǔ lóng xiá yóu shì lóng yǒu jiǎo xiū        lóng yǒu yōu lián wéi móu        zhào lóng shí hóu huī wàn shì chéng tóu        ròu duàn jiǎo sāi yín qiú yín ér guàn wàn guǐ { { zuǒ yòu } }        léi hào diàn jìng yuán tuó yǒng diào jiāo qiú        fèn xué chū láo shàn qiū lóng zǒu tiān chóu        tiān liù dīng jiē jiàn máo yín jiǎo zhé yōu        xià lóng zǎi wèn yóu chén pān duò rán liú        jìng zhī tiān suǒ yóu lóng yuān suī shōu        chuán liú xià shuō wén yǒu yóu        lóng yín ruò ài zhī yǒu yáo        rén jiē shāng lóng wéi tàn huò tóu        cháng wén lóng shén zhōu chū fēi tiān hǎi xiū chù yín chóu        yǎng jiù rén tōu guǒ kǒng jiē chóu        lái bǎi ài jiǎo qiú shì fēi jìng sōu        jun1 xué qióng gōng qiā póu shuō wǎn wàn jiǎn chōu        dāng yǒu shí lùn zhòng sōu miǎn tóu diào hǎi gōu       
热度:3 作者: [宋朝] 王令
类型:

尽道神龙此有灵,一池澄静暮痕清。

如何蟠屈无飞志,却放鸣蛙有怒声。

lóng chí èr jué · · líng
[ [ sòng cháo ] ] wáng lìng
jìn dào shén lóng yǒu líng chí chéng jìng hén qīng        pán fēi zhì què fàng míng yǒu shēng       
热度:3 作者: [宋朝] 王令
类型:写水|写人|

满目尘埃白日阴,皇天无命且深沉。

终当力卷沧溟水,来作人间十日霖。

lóng chí èr jué
[ [ sòng cháo ] ] wáng lìng
mǎn chén āi bái yīn huáng tiān mìng qiě shēn chén        zhōng dāng juàn cāng míng shuǐ lái zuò rén jiān shí lín       
热度:7 作者: [宋朝] 王令
类型:写风|写花|写人|志士|写草|写云|

春城花草穷朱殷,俗儿趁走脚欲穿。

闲来无悰喜自适,时到双树为奇观。

庄如天官植幢盖,毅若壮士苍衣冠。

老枝叉芽忽并出,似欲并力擎青天。

灵根深盘不可究,疑与地轴相拘挛。

不知培栽竟谁手,而又始植为何年。

行扪步遶不可问,但见茂色连云烟。

东风牵人少游此,佛屋日日重门关。

虽有大荫人不及,於此尤得志士怜。

束蒿为楹樗为柱,居者略不忧其颠。

乃令遗材抱美植,不得总载桷与椽。

高堂倾欹未支柱,匠者日亦经其边。

不思大干有强用,反以斧钝难其坚。

吁今谁是爱材者,定知惜此双树篇。

lóng xìng shuāng shù
[ [ sòng cháo ] ] wáng lìng
chūn chéng huā cǎo qióng zhū yīn ér chèn zǒu jiǎo chuān 穿        xián lái cóng shì shí dào shuāng shù wéi guān        zhuāng tiān guān zhí zhuàng gài ruò zhuàng shì cāng guàn        lǎo zhī chā bìng chū bìng qíng qīng tiān        líng gēn shēn pán jiū zhóu xiàng luán        zhī péi zāi jìng shuí shǒu ér yòu shǐ zhí wéi nián        háng mén rǎo wèn dàn jiàn mào lián yún yān        dōng fēng qiān rén shǎo yóu zhòng mén guān        suī yǒu yīn rén yóu zhì shì lián        shù hāo wéi yíng chū wéi zhù zhě luè yōu diān        nǎi lìng cái bào měi zhí zǒng zǎi jué chuán        gāo táng qīng wèi zhī zhù jiàng zhě jīng biān        gàn yǒu qiáng yòng fǎn dùn nán jiān        jīn shuí shì ài cái zhě dìng zhī shuāng shù piān       
热度:1 作者: [宋朝] 王令
类型:

鼷鼠鼷鼠,实食其牛,牛则不知。

彼牛彼牛,既卜以郊,伤则免之。

shǔ cāo
[ [ sòng cháo ] ] wáng lìng
shǔ shǔ shí shí niú niú zhī        niú niú bo jiāo shāng miǎn zhī       
热度:1 作者: [宋朝] 王令
类型:写风|写人|

庭前佳树绿阴成,树杪飞鸦去就轻。

自顾主人无败德,岂嫌尔口有凶声。

平生直道常多祸,两耳清风一听鸣。

辄莫为人轻自动,须知弹射易忘生。

míng
[ [ sòng cháo ] ] wáng lìng
tíng qián jiā shù 绿 yīn chéng shù miǎo fēi jiù qīng        zhǔ rén bài xián ěr kǒu yǒu xiōng shēng        píng shēng zhí dào cháng duō huò liǎng ěr qīng fēng tīng míng        zhé wéi rén qīng dòng zhī dàn shè wàng shēng       
热度:2 作者: [宋朝] 王令
类型:写风|写酒|

秋风起兮天寒,壮士醉酒兮歌解颜。

螳螂何怒兮辙下,蚁何斗兮穴间,纷扰扰兮谁者则贤。

井方崩兮治隧,屋且压兮雕椽。

生则役兮弗系念此,祸至而知悔兮,身忽焉其已死。

陶唐虞夏兮,今则古矣。

彼秦且帝兮,连有蹈东海而死耳。

zhòng lián zhào
[ [ sòng cháo ] ] wáng lìng
qiū fēng tiān hán zhuàng shì zuì jiǔ jiě yán        táng láng zhé xià dòu xué jiān fēn rǎo rǎo shuí zhě xián        jǐng fāng bēng zhì suì qiě diāo chuán        shēng niàn huò zhì ér zhī huǐ shēn yān        táo táng xià jīn        qín qiě lián yǒu dǎo dōng hǎi ér ěr       
热度:6 作者: [宋朝] 王令
类型:写马|写人|

日日野心新,笼栏外强驯。

祗消指马相,便有逐原人。

昔起歌宾兴,今无伏囿仁。

豺狼好牙爪,应笑角如麟。

xùn 鹿
[ [ sòng cháo ] ] wáng lìng
xīn xīn lóng lán wài qiáng xùn        zhī xiāo zhǐ xiàng biàn 便 yǒu zhú yuán rén        bīn xìng jīn yòu rén        chái láng hǎo zhǎo yīng xiào jiǎo lín       
热度:2 作者: [宋朝] 王令
类型:写人|

饿虎不食子,饥鹰不雌求。

虎饿不择肉,盛怒遇子收。

鹰饥爪喙狞,尚与雌同韝。

人岂二者然,恩义宜绸缪。

亲戚不宜怒,割恩以为仇。

此割非常割,此伤无血流。

肉割愈有日,恩割伤不收。

一割大义死,再割面相仇。

亲戚尚皆然,况又他人俦,是己与世绝,子世何足尤。

è 饿 shí
[ [ sòng cháo ] ] wáng lìng
è 饿 shí yīng qiú        è 饿 ròu shèng shōu        yīng zhǎo huì níng shàng tóng bèi        rén èr zhě rán ēn chóu miù        qīn ēn wéi chóu        fēi cháng shāng xuè liú        ròu yǒu ēn shāng shōu        zài miàn xiàng chóu        qīn shàng jiē rán kuàng yòu rén chóu shì shì jué shì yóu       
热度:0 作者: [宋朝] 王令
类型:写雨|写雪|写马|写人|少年|

雨雪不止泥路迂,马倒伏地人下无。

居者不出行者止,午市不合入空衢。

道中独行乃谁子,饿者负席缘门呼。

高堂食饮岂无弃,愿从犬彘求其余。

耳闻门开身就拜,拜伏不起呼群奴。

喉乾无声哭无泪,引杖去此他何如。

路旁少年无所语,归视纸上还长吁。

è 饿 zhě háng
[ [ sòng cháo ] ] wáng lìng
xuě zhǐ dǎo rén xià        zhě chū háng zhě zhǐ shì kōng        dào zhōng háng nǎi shuí è 饿 zhě yuán mén        gāo táng shí yǐn yuàn cóng quǎn zhì qiú        ěr wén mén kāi shēn jiù bài bài qún        hóu qián shēng lèi yǐn zhàng        páng shǎo nián suǒ guī shì zhǐ shàng hái zhǎng