古诗词大全

热度:157 作者: [唐朝] 柳宗元
类型:写雨|寂寞|

悠悠雨初霁,独绕清溪曲。

引杖试荒泉,解带围新竹。

沉吟亦何事,寂寞固所欲。

幸此息营营,啸歌静炎燠。

雨后初晴,四周一片悠悠然的宁静,我独自沿着清澈的溪水曲折前行。拄着拐杖试探那荒僻处的泉水,解开衣带环抱着新长出的竹子。我默默沉思着什么呢?其实寂寞本就是我所向往的。幸好能在此地摆脱尘世的忙碌,纵情高歌以消解夏日的炎热。

xià chū hòu xún
[ [ táng cháo ] ] liǔ zōng yuán
yōu yōu chū , , rào qīng       
yǐn zhàng shì huāng quán , , jiě dài wéi xīn zhú       
chén yín shì , , suǒ       
xìng yíng yíng , , xiào jìng yán
热度:111 作者: [唐朝] 柳宗元
类型:山水|写山|写水|写鸟|写人|写云|

窜身楚南极,山水穷险艰。

步登最高寺,萧散任疏顽。

西垂下斗绝,欲似窥人寰。

反如在幽谷,榛翳不可攀。

命童恣披翦,葺宇横断山。

割如判清浊,飘若升云间。

远岫攒众顶,澄江抱清湾。

夕照临轩堕,栖鸟当我还。

菡萏溢嘉色,筼筜遗清斑。

神舒屏羁锁,志适忘幽孱。

弃逐久枯槁,迨今始开颜。

赏心难久留,离念来相关。

北望间亲爱,南瞻杂夷蛮。

置之勿复道,且寄须臾闲。

我被贬到楚地的最南端,这里山水极其艰险。徒步登上最高处的法华寺,心情闲散放任着自己的疏懒愚顽。寺西地势陡然垂直而下,仿佛要俯瞰人间。但又好像身处幽深的山谷,草木遮蔽难以攀登。我命童仆随意地砍伐清理,在断山上修建房屋。这亭子像分割清浊一样分明,又像飘在云间。远处的山峦攒聚着众多山顶,清澈的江水环绕着清幽的水湾。夕阳照着轩廊落下,归巢的鸟儿在我返回时飞过。荷花绽放出美丽的色彩,筼筜竹留下了清雅的斑纹。精神舒展摆脱了束缚,心情畅快忘掉了幽禁的困境。被贬放逐已久身心枯槁,到如今才露出笑颜。赏心的事难以长久停留,离别的念头涌上心头。向北遥望与亲人相隔,向南眺望混杂着夷蛮之地。把这些都放在一边不再说,暂且享受这片刻的悠闲。

gòu huá 西 tíng
[ [ táng cháo ] ] liǔ zōng yuán
cuàn shēn chǔ nán , , shān shuǐ qióng xiǎn jiān       
dēng zuì gāo , , xiāo sàn rèn shū wán       
西 chuí xià dòu jué , , kuī rén huán       
fǎn zài yōu , , zhēn pān       
mìng tóng jiǎn , , héng duàn shān       
pàn qīng zhuó , , piāo ruò shēng yún jiān       
yuǎn xiù zǎn zhòng dǐng , , chéng jiāng bào qīng wān       
zhào lín xuān duò , , niǎo dāng hái       
hàn dàn jiā , , yún dāng qīng bān       
shén shū píng suǒ , , zhì shì wàng yōu chán       
zhú jiǔ gǎo , , dài jīn shǐ kāi yán       
shǎng xīn nán jiǔ liú , , niàn lái xiàng guān       
běi wàng jiān qīn ài , , nán zhān mán       
zhì zhī dào , , qiě xián
热度:123 作者: [唐朝] 柳宗元
类型:写山|写水|

林邑山连瘴海秋,牂牁水向郡前流。

劳君远问龙城地,正北三千到锦州。

liǔ zhōu jīng zhōng qīn
[ [ táng cháo ] ] liǔ zōng yuán
lín shān lián zhàng hǎi qiū , , zāng shuǐ xiàng jun4 qián liú       
láo jun1 yuǎn wèn lóng chéng , , zhèng běi sān qiān dào jǐn zhōu
热度:192 作者: [唐朝] 柳宗元
类型:写景|写风|山水|写山|写水|写鸟|写桥|谪居|写鱼|洞庭|

鹤鸣楚山静,露白秋江晓。

连袂度危桥,萦回出林杪。

西岑极远目,毫末皆可了。

重叠九疑高,微茫洞庭小。

迥穷两仪际,高出万象表。

驰景泛颓波,遥风递寒筱。

谪居安所习,稍厌从纷扰。

生同胥靡遗,寿比彭铿夭。

蹇连困颠踣,愚蒙怯幽眇。

非令亲爱疏,谁使心神悄。

偶兹遁山水,得以观鱼鸟。

吾子幸淹留,缓我愁肠绕。

cuī dēng 西 shān
[ [ táng cháo ] ] liǔ zōng yuán
míng chǔ shān jìng , , bái qiū jiāng xiǎo       
lián mèi wēi qiáo , , yíng huí chū lín miǎo       
西 cén yuǎn , , háo jiē le       
zhòng dié jiǔ gāo , , wēi máng dòng tíng xiǎo       
jiǒng qióng liǎng , , gāo chū wàn xiàng biǎo       
chí jǐng fàn tuí , , yáo fēng hán xiǎo       
zhé ān suǒ , , shāo yàn cóng fēn rǎo       
shēng tóng , , shòu 寿 péng kēng yāo       
jiǎn lián kùn diān , , méng qiè yōu miǎo       
fēi lìng qīn ài shū , , shuí shǐ 使 xīn shén qiāo       
ǒu dùn shān shuǐ , , guān niǎo       
xìng yān liú , , huǎn chóu cháng rào
热度:105 作者: [唐朝] 柳宗元
类型:写景|写鸟|写人|农事|写云|

南楚春候早,余寒已滋荣。

土膏释原野,白蛰竞所营。

缀景未及郊,穑人先偶耕。

园林幽鸟啭,渚泽新泉清。

农事诚素务,羁囚阻平生。

故池想芜没,遗亩当榛荆。

慕隐既有系,图功遂无成。

聊从田父言,款曲陈此情。

眷然抚耒耜,回首烟云横。

南方楚地春天来得早,残余的寒气中万物已开始滋长繁荣。田野里的泥土滋润松软,冬眠的虫类纷纷苏醒开始活动。还没到郊外欣赏春景,农夫们就已经开始双人并耕了。园林中幽鸟婉转啼鸣,水泽里新泉清澈透明。从事农事本是我向来的愿望,可如今被囚禁此地阻碍了我一生的追求。故乡的池塘想必已经荒芜,留下的田亩也该长满了荆棘。我虽向往隐居却有诸多羁绊,想要建功立业也最终没有成功。姑且和老农聊聊天,详细地诉说我的这番心情。我眷恋地抚摸着农具,回首望去只见烟云横亘。

shǒu chūn féng gēng zhě
[ [ táng cháo ] ] liǔ zōng yuán
nán chǔ chūn hòu zǎo , , hán róng       
gāo shì yuán , , bái zhé jìng suǒ yíng       
zhuì jǐng wèi jiāo , , rén xiān ǒu gēng       
yuán lín yōu niǎo zhuàn , , zhǔ xīn quán qīng       
nóng shì chéng , , qiú píng shēng       
chí xiǎng méi , , dāng zhēn jīng       
yǐn yǒu , , gōng suí chéng       
liáo cóng tián yán , , kuǎn chén qíng       
juàn rán lěi , , huí shǒu yān yún héng
热度:140 作者: [唐朝] 柳宗元
类型:写人|往事|

交侣平生意最亲,衡阳往事似分身。

袖中忽见三行字,拭泪相看是故人。

duàn jiǔ xiù cái chù jiàn wáng yǒu héng zhōu shū
[ [ táng cháo ] ] liǔ zōng yuán
jiāo píng shēng zuì qīn , , héng yáng wǎng shì fèn shēn       
xiù zhōng jiàn sān háng , , shì lèi xiàng kàn shì rén
热度:128 作者: [唐朝] 柳宗元
类型:写景|写风|写山|写水|写人|岁月|身世|故国|

志适不期贵,道存岂偷生。

久忘上封事,复笑升天行。

窜逐宦湘浦,摇心剧悬旌。

始惊陷世议,终欲逃天刑。

岁月杀忧栗,慵疏寡将迎。

追游疑所爱,且复舒吾情。

石角恣幽步,长乌遂遐征。

磴回茂树断,景晏寒川明。

旷望少行人,时闻田鹳鸣。

风篁冒水远,霜稻侵山平。

稍与人事闲,益知身世轻。

为农信可乐,居宠真虚荣。

乔木馀故国,愿言果丹诚。

四支反田亩,释志东皋耕。

yóu shí jiǎo guò xiǎo lǐng zhì zhǎng cūn
[ [ táng cháo ] ] liǔ zōng yuán
zhì shì guì , , dào cún tōu shēng       
jiǔ wàng shàng fēng shì , , xiào shēng tiān háng       
cuàn zhú huàn xiāng , , yáo xīn xuán jīng       
shǐ jīng xiàn shì , , zhōng táo tiān xíng       
suì yuè shā yōu , , yōng shū guǎ jiāng yíng       
zhuī yóu suǒ ài , , qiě shū qíng       
shí jiǎo yōu , , zhǎng suí xiá zhēng       
dèng huí mào shù duàn , , jǐng yàn hán chuān míng       
kuàng wàng shǎo háng rén , , shí wén tián guàn míng       
fēng huáng mào shuǐ yuǎn , , shuāng dào qīn shān píng       
shāo rén shì xián , , zhī shēn shì qīng       
wéi nóng xìn , , chǒng zhēn róng       
qiáo guó , , yuàn yán guǒ dān chéng       
zhī fǎn tián , , shì zhì dōng gāo gēng
热度:80 作者: [唐朝] 柳宗元
类型:写雨|写人|

觉来窗牖空,寥落雨声晓。

良游怨迟暮,末事惊纷扰。

为问经世心,古人难尽了。

jiào
[ [ táng cháo ] ] liǔ zōng yuán
jiào lái chuāng yǒu kōng , , liáo luò shēng xiǎo       
liáng yóu yuàn chí , , shì jīng fēn rǎo       
wéi wèn jīng shì xīn , , rén nán jìn le
热度:101 作者: [唐朝] 柳宗元
类型:写花|

东越高僧还姓汤,几时琼佩触鸣珰。

空花一散不知处,谁采金英与侍郎。

wén chè shàng rén wáng shì láng yáng zhàng
[ [ táng cháo ] ] liǔ zōng yuán
dōng yuè gāo sēng hái xìng tāng , , shí qióng pèi chù míng dāng       
kōng huā sàn zhī chù , , shuí cǎi jīn yīng shì láng
热度:168 作者: [唐朝] 柳宗元
类型:写风|写人|怀人|

秋气集南涧,独游亭午时。

回风一萧瑟,林影久参差。

始至若有得,稍深遂忘疲。

羁禽响幽谷,寒藻舞沦漪。

去国魂已远,怀人泪空垂。

孤生易为感,失路少所宜。

索寞竟何事,徘徊只自知。

谁为后来者,当与此心期。

秋气聚集在这南涧旁,我独自在亭午时分来游赏。回旋的秋风发出萧瑟的声响,树林的影子长久地参差不齐。刚到这里好像有所收获,再往深处走去就忘了疲惫。被束缚的鸟儿在幽谷中啼鸣,寒藻在水波中舞动。离开京城后魂魄已远游,怀念友人只能空自流泪。孤独的生活容易感伤,迷失道路觉得什么都不适合。寂寞无聊究竟是为了何事,独自徘徊只有自己知道。谁是后来到这里的人,应当能理解我此时的心境。

nán jiàn zhōng
[ [ táng cháo ] ] liǔ zōng yuán
qiū nán jiàn , , yóu tíng shí       
huí fēng xiāo , , lín yǐng jiǔ cān chà       
shǐ zhì ruò yǒu , , shāo shēn suí wàng       
qín xiǎng yōu , , hán zǎo lún       
guó hún yuǎn , , huái 怀 rén lèi kōng chuí       
shēng wéi gǎn , , shī shǎo suǒ       
suǒ jìng shì , , pái huái zhī zhī       
shuí wéi hòu lái zhě , , dāng xīn