古诗词大全

热度:153 作者: [唐朝] 李商隐
类型:|写雪|写山|写鸟|写马|写人|写雷|黄昏|写草|写云|奴隶|写酒|写云|写雪|写鸟|写马|写酒

蛇年建午月,我自梁还秦。

南下大散关,北济渭之滨。

草木半舒坼,不类冰雪晨。

又若夏苦热,燋卷无芳津。

高田长檞枥,下田长荆榛。

农具弃道旁,饥牛死空墩。

依依过村落,十室无一存。

存者皆面啼,无衣可迎宾。

始若畏人问,及门还具陈。

右辅田畴薄,斯民常苦贫。

伊昔称乐土,所赖牧伯仁。

官清若冰玉,吏善如六亲。

生儿不远征,生女事四邻。

浊酒盈瓦缶,烂谷堆荆囷。

健儿庇旁妇,衰翁舐童孙。

况自贞观后,命官多儒臣。

例以贤牧伯,徵入司陶钧。

降及开元中,奸邪挠经纶。

晋公忌此事,多录边将勋。

因令猛毅辈,杂牧升平民。

中原遂多故,除授非至尊。

或出幸臣辈,或由帝戚恩。

中原困屠解,奴隶厌肥豚。

皇子弃不乳,椒房抱羌浑。

重赐竭中国,强兵临北边。

控弦二十万,长臂皆如猿。

皇都三千里,来往同雕鸢。

五里一换马,十里一开筵。

指顾动白日,暖热回苍旻,公卿辱嘲叱,唾弃如粪丸。

大朝会万方,天子正临轩。

采旂转初旭,玉座当祥烟。

金障既特设,珠帘亦高褰。

捋须蹇不顾,坐在御榻前。

忤者死艰屦,附之升顶颠。

华侈矜递衒,豪俊相并吞。

因失生惠养,渐见征求频。

奚寇西北来,挥霍如天翻。

是时正忘战,重兵多在边。

列城绕长河,平明插旗幡。

但闻虏骑入,不见汉兵屯。

大妇抱儿哭,小妇攀车轓,生小太平年,不识夜闭门。

少壮尽点行,疲老守空村。

生分作死誓,挥泪连秋云。

廷臣例獐怯,诸将如羸奔。

为贼扫上阳,捉人送潼关。

玉辇望南斗,未知何日旋。

诚知开辟久,遘此云雷屯。

送者问鼎大,存者要高官。

抢攘互间谍,孰辨枭与鸾。

千马无返辔,万车无还辕。

城空鼠雀死,人去豺狼喧。

南资竭吴越,西费失河源。

因今左藏库,摧毁惟空垣。

如人当一身,有左无右边。

筋体半痿痺,肘腋生臊膻。

列圣蒙此耻,含怀不能宣。

谋臣拱手立,相戒无敢先。

万国困杼轴,内库无金钱。

健儿立霜雪,腹歉衣裳单。

馈饷多过时,高估铜与铅。

山东望河北,爨烟犹相联。

朝廷不暇给,辛苦无半年。

行人搉行资,居者税屋椽。

中间遂作梗,狼藉用戈鋋,临门送节制,以锡通天班。

破者以族灭,存者尚迁延。

礼数异君父,羁縻如羌零。

直求输赤诚,所望大体全。

巍巍政事堂,宰相厌八珍。

敢问下执事,今谁掌其权。

疮疽几十载,不敢扶其根。

国蹙赋更重,人稀役弥繁。

近年牛医儿,城社更扳援。

盲目把大旆,处此京西藩。

乐祸忘怨敌,树党多狂狷。

生为人所惮,死非人所怜。

快刀断其头,列若猪牛悬。

凤翔三百里,兵马如黄巾。

夜半军牒来,屯兵万五千。

乡里骇供亿,老少相扳牵。

儿孙生未孩,弃之无惨颜。

不复议所适,但欲死山间。

尔来又三岁,甘泽不及春。

盗贼亭午起,问谁多穷民。

节使杀亭吏,捕之恐无因。

咫尺不相见,旱久多黄尘。

官健腰佩弓,自言为官巡。

常恐值荒迥,此辈还射人。

愧客问本末,愿客无因循。

郿坞抵陈仓,此地忌黄昏。

我听此言罢,冤愤如相焚。

昔闻举一会,群盗为之奔。

又闻理与乱,在人不在天。

我愿为此事,君前剖心肝。

叩头出鲜血,滂沱污紫宸。

九重黯已隔,涕泗空沾唇。

使典作尚书,厮养为将军。

慎勿道此言,此言未忍闻。

háng 西 jiāo zuò bǎi yùn
[ [ táng cháo ] ] shāng yǐn
shé nián jiàn yuè liáng hái qín       
nán xià sàn guān běi wèi zhī bīn       
cǎo bàn shū chè lèi bīng xuě chén       
yòu ruò xià jiāo juàn fāng jīn       
gāo tián zhǎng jiě xià tián zhǎng jīng zhēn       
nóng dào páng niú kōng dūn       
guò cūn luò shí shì cún       
cún zhě jiē miàn yíng bīn       
shǐ ruò wèi rén wèn mén hái chén       
yòu tián chóu báo mín cháng pín       
chēng suǒ lài rén       
guān qīng ruò bīng shàn liù qīn       
shēng ér yuǎn zhēng shēng shì lín       
zhuó jiǔ yíng fǒu làn duī jīng qūn       
jiàn ér páng shuāi wēng shì tóng sūn       
kuàng zhēn guān hòu mìng guān duō chén       
xián zhēng táo jun1       
jiàng kāi yuán zhōng jiān xié náo jīng lún       
jìn gōng shì duō biān jiāng xūn       
yīn lìng měng bèi shēng píng mín       
zhōng yuán suí duō chú shòu fēi zhì zūn       
huò chū xìng chén bèi huò yóu ēn       
zhōng yuán kùn jiě yàn féi tún       
huáng jiāo fáng bào qiāng hún       
zhòng jié zhōng guó qiáng bīng lín běi biān       
kòng xián èr shí wàn zhǎng jiē yuán       
huáng dōu sān qiān lái wǎng tóng diāo yuān       
huàn shí kāi yàn       
zhǐ dòng bái nuǎn huí cāng mín gōng qīng cháo chì tuò fèn wán       
cháo huì wàn fāng tiān zhèng lín xuān       
cǎi zhuǎn chū zuò dāng xiáng yān       
jīn zhàng shè zhū lián gāo qiān       
jiǎn zuò zài qián       
zhě jiān zhī shēng dǐng diān       
huá chǐ jīn xuàn háo jun4 xiàng bìng tūn       
yīn shī shēng huì yǎng jiàn jiàn zhēng qiú pín       
kòu 西 běi lái huī huò tiān fān       
shì shí zhèng wàng zhàn zhòng bīng duō zài biān       
liè chéng rào zhǎng píng míng chā fān       
dàn wén jiàn hàn bīng tún       
bào ér xiǎo pān chē fān shēng xiǎo tài píng nián shí mén       
shǎo zhuàng jìn diǎn háng lǎo shǒu kōng cūn       
shēng fèn zuò shì huī lèi lián qiū yún       
tíng chén zhāng qiè zhū jiāng léi bēn       
wéi zéi sǎo shàng yáng zhuō rén sòng tóng guān       
niǎn wàng nán dòu wèi zhī xuán       
chéng zhī kāi jiǔ gòu yún léi tún       
sòng zhě wèn dǐng cún zhě yào gāo guān       
qiǎng rǎng jiān dié shú biàn xiāo luán       
qiān fǎn pèi wàn chē hái yuán       
chéng kōng shǔ què rén chái láng xuān       
nán jié yuè 西 fèi shī yuán       
yīn jīn zuǒ cáng cuī huǐ wéi kōng yuán       
rén dāng shēn yǒu zuǒ yòu biān       
jīn bàn wěi zhǒu shēng sào shān       
liè shèng méng chǐ hán huái 怀 néng xuān       
móu chén gǒng shǒu xiàng jiè gǎn xiān       
wàn guó kùn zhù zhóu nèi jīn qián       
jiàn ér shuāng xuě qiàn shang dān       
kuì xiǎng duō guò shí gāo tóng qiān       
shān dōng wàng běi cuàn yān yóu xiàng lián       
cháo tíng xiá gěi xīn bàn nián       
háng rén huō háng zhě shuì chuán       
zhōng jiān suí zuò gěng láng jiè yòng chán lín mén sòng jiē zhì tōng tiān bān       
zhě miè cún zhě shàng qiān yán       
shù jun1 qiāng líng       
zhí qiú shū chì chéng suǒ wàng quán       
wēi wēi zhèng shì táng zǎi xiàng yàn zhēn       
gǎn wèn xià zhí shì jīn shuí zhǎng quán       
chuāng shí zǎi gǎn gēn       
guó gèng zhòng rén fán       
jìn nián niú ér chéng shè gèng bān yuán       
máng pèi chù jīng 西 fān       
huò wàng yuàn shù dǎng duō kuáng juàn       
shēng wéi rén suǒ dàn fēi rén suǒ lián       
kuài dāo duàn tóu liè ruò zhū niú xuán       
fèng xiáng sān bǎi bīng huáng jīn       
bàn jun1 dié lái tún bīng wàn qiān       
xiāng hài gòng 亿 lǎo shǎo xiàng bān qiān       
ér sūn shēng wèi hái zhī cǎn yán       
suǒ shì dàn shān jiān       
ěr lái yòu sān suì gān chūn       
dào zéi tíng wèn shuí duō qióng mín       
jiē shǐ 使 shā tíng zhī kǒng yīn       
zhǐ chǐ xiàng jiàn hàn jiǔ duō huáng chén       
guān jiàn yāo pèi gōng yán wéi guān xún       
cháng kǒng zhí huāng jiǒng bèi hái shè rén       
kuì wèn běn yuàn yīn xún       
méi chén cāng huáng hūn       
tīng yán yuān fèn xiàng fén       
wén huì qún dào wéi zhī bēn       
yòu wén luàn zài rén zài tiān       
yuàn wéi shì jun1 qián pōu xīn gān       
kòu tóu chū xiān xuè pāng tuó chén       
jiǔ zhòng àn kōng zhān chún       
shǐ 使 diǎn zuò shàng shū yǎng wéi jiāng jun1       
shèn dào yán yán wèi rěn wén
热度:104 作者: [唐朝] 李商隐
类型:写风|写马|写酒|

昨夜星辰昨夜风,画楼西畔桂堂东。

身无彩凤双飞翼,心有灵犀一点通。

隔座送钩春酒暖,分曹射覆蜡灯红。

嗟余听鼓应官去,走马兰台类转蓬。

[ [ táng cháo ] ] shāng yǐn
zuó xīng chén zuó fēng , , huà lóu 西 pàn guì táng dōng       
shēn cǎi fèng shuāng fēi , , xīn yǒu líng diǎn tōng       
zuò sòng gōu chūn jiǔ nuǎn , , fèn cáo shè dēng hóng       
jiē tīng yīng guān , , zǒu lán tái lèi zhuǎn péng
热度:194 作者: [唐朝] 李商隐
类型:写雪|写风|写花|写山|写马|写人|寂寞|黄昏|少年|写桥|写云|写鱼|写酒|

沛国东风吹大泽,蒲青柳碧春一色。

我来不见隆准人,沥酒空余庙中客。

征东同舍鸳与鸾,酒酣劝我悬征鞍。

蓝山宝肆不可入,玉中仍是青琅玕。

武威将军使中侠,少年箭道惊杨叶。

战功高后数文章,怜我秋斋梦蝴蝶。

诘旦九门传奏章,高车大马来煌煌。

路逢邹枚不暇揖,腊月大雪过大梁。

忆昔公为会昌宰,我时入谒虚怀待。

众中赏我赋高唐,回看屈宋由年辈。

公事武皇为铁冠,历厅请我相所难。

我时憔悴在书阁,卧枕芸香春夜阑。

明年赴辟下昭桂,东郊恸哭辞兄弟。

韩公堆上跋马时,回望秦川树如荠。

依稀南指阳台云,鲤鱼食钩猿失群。

湘妃庙下已春尽,虞帝城前初日曛。

谢游桥上澄江馆,下望山城如一弹。

鹧鸪声苦晓惊眠,朱槿花娇晚相伴。

顷之失职辞南风,破帆坏桨荆江中。

斩蛟破璧不无意,平生自许非匆匆。

归来寂寞灵台下,著破蓝衫出无马。

天官补吏府中趋,玉骨瘦来无一把。

手封狴牢屯制囚,直厅印锁黄昏愁。

平时赤帖使修表,上贺嫖姚收贼州。

旧山万仞青霞外,望见扶桑出东海。

爱君忧国去未能,白道青松了然在。

此时闻有燕昭台,挺身东望心眼开。

且吟王粲从军乐,不赋渊明归去来。

彭门十万皆雄勇,首戴公恩若山重。

廷评日下握灵蛇,书记眠时吞彩凤。

之子夫君郑与裴,何甥谢舅当世才。

青袍白简风流极,碧沼红莲倾倒开。

我生粗疏不足数,梁父哀吟鸲鹆舞。

横行阔视倚公怜,狂来笔力如牛弩。

借酒祝公千万年,吾徒礼分常周旋。

收旗卧鼓相天子,相门出相光青史。

pèi guó dōng fēng chuī qīng liǔ chūn
[ [ táng cháo ] ] shāng yǐn
pèi guó dōng fēng chuī , , qīng liǔ chūn       
lái jiàn lóng zhǔn rén , , jiǔ kōng miào zhōng       
zhēng dōng tóng shě yuān luán , , jiǔ hān quàn xuán zhēng ān       
lán shān bǎo , , zhōng réng shì qīng láng gān       
wēi jiāng jun1 shǐ 使 zhōng xiá , , shǎo nián jiàn dào jīng yáng       
zhàn gōng gāo hòu shù wén zhāng , , lián qiū zhāi mèng dié       
jié dàn jiǔ mén chuán zòu zhāng , , gāo chē lái huáng huáng       
féng zōu méi xiá , , yuè xuě guò liáng       
gōng wéi huì chāng zǎi , , shí huái 怀 dài       
zhòng zhōng shǎng gāo táng , , huí kàn sòng yóu nián bèi       
gōng shì huáng wéi tiě guàn , , tīng qǐng xiàng suǒ nán       
shí qiáo cuì zài shū , , zhěn yún xiāng chūn lán       
míng nián xià zhāo guì , , dōng jiāo tòng xiōng       
hán gōng duī shàng shí , , huí wàng qín chuān shù       
nán zhǐ yáng tái yún , , shí gōu yuán shī qún       
xiāng fēi miào xià chūn jìn , , chéng qián chū xūn       
xiè yóu qiáo shàng chéng jiāng guǎn , , xià wàng shān chéng dàn       
zhè shēng xiǎo jīng mián , , zhū jǐn 槿 huā jiāo wǎn xiàng bàn       
qǐng zhī shī zhí nán fēng , , fān huài jiǎng jīng jiāng zhōng       
zhǎn jiāo , , píng shēng fēi cōng cōng       
guī lái líng tái xià , , zhe lán shān chū       
tiān guān zhōng , , shòu lái       
shǒu fēng láo tún zhì qiú , , zhí tīng yìn suǒ huáng hūn chóu       
píng shí chì tiē shǐ 使 xiū biǎo , , shàng piáo yáo shōu zéi zhōu       
jiù shān wàn rèn qīng xiá wài , , wàng jiàn sāng chū dōng hǎi       
ài jun1 yōu guó wèi néng , , bái dào qīng sōng le rán zài       
shí wén yǒu yàn zhāo tái , , tǐng shēn dōng wàng xīn yǎn kāi       
qiě yín wáng càn cóng jun1 , , yuān míng guī lái       
péng mén shí wàn jiē xióng yǒng , , shǒu dài gōng ēn ruò shān zhòng       
tíng píng xià líng shé , , shū mián shí tūn cǎi fèng       
zhī jun1 zhèng péi , , shēng xiè jiù dāng shì cái       
qīng páo bái jiǎn fēng liú , , zhǎo hóng lián qīng dǎo kāi       
shēng shū shù , , liáng āi yín       
héng háng kuò shì gōng lián , , kuáng lái niú       
jiè jiǔ zhù gōng qiān wàn nián , , fèn cháng zhōu xuán       
shōu xiàng tiān , , xiàng mén chū xiàng guāng qīng shǐ
热度:101 作者: [唐朝] 李商隐
类型:写马|写人|

海外徒闻更九州,他生未卜此生休。

空闻虎旅传宵柝,无复鸡人报晓筹。

此日六军同驻马,当时七夕笑牵牛。

如何四纪为天子,不及卢家有莫愁。

wéi
[ [ táng cháo ] ] shāng yǐn
hǎi wài wén gèng jiǔ zhōu , , shēng wèi bo shēng xiū       
kōng wén chuán xiāo tuò , , rén bào xiǎo chóu       
liù jun1 tóng zhù , , dāng shí xiào qiān niú       
wéi tiān , , jiā yǒu chóu
热度:160 作者: [唐朝] 李商隐
类型:写马|英雄|

九庙无尘八马回,奉天城垒长春苔。

咸阳原上英雄骨,半向君家养马来。

hún zhōng
[ [ táng cháo ] ] shāng yǐn
jiǔ miào chén huí , , fèng tiān chéng lěi zhǎng chūn tái       
xián yáng yuán shàng yīng xióng , , bàn xiàng jun1 jiā yǎng lái
热度:236 作者: [唐朝] 李商隐
类型:|写花|写马|读书|柳絮|青春|青春|读书|写马

衮师我骄儿,美秀乃无匹。

文葆未周晬,固已知六七。

四岁知名姓,眼不视梨栗。

交朋颇窥观,谓是丹穴物。

前朝尚器貌,流品方第一。

不然神仙姿,不尔燕鹤骨。

安得此相谓,欲慰衰朽质。

青春妍和月,朋戏浑甥侄。

绕堂复穿林,沸若金鼎溢。

门有长者来,造次请先出。

客前问所须,含意下吐实。

归来学客面,,闱败秉爷笏。

或谑张飞胡,或笑邓艾吃。

豪鹰毛崱屴,猛马气佶傈。

截得青筼筜,骑走恣唐突。

忽复学参军,按声唤苍鹘。

又复纱灯旁,稽首礼夜佛。

仰鞭罥蛛网,俯首饮花蜜。

欲争蛱蝶轻,未谢柳絮疾。

阶前逢阿姊,六甲颇输失。

凝走弄香奁,拔脱金屈戌。

抱持多反侧,威怒不可律。

曲躬牵窗网,衉唾拭琴漆。

有时看临书,挺立不动膝。

古锦请裁衣,玉轴亦欲乞。

请爷书春胜,春胜宜春日。

芭蕉斜卷笺,辛夷低过笔。

爷昔好读书,恳苦自著述。

憔悴欲四十,无肉畏蚤虱。

儿慎勿学爷,读书求甲乙。

穰苴司马法,张良黄石术。

便为帝王师,不假更纤悉。

况今西与北,羌戎正狂悖。

诛赦两未成,将养如痼疾。

儿当速成大,探雏入虎穴。

当为万户侯,勿守一经帙。

jiāo ér shī
[ [ táng cháo ] ] shāng yǐn
gǔn shī jiāo ér měi xiù nǎi       
wén bǎo wèi zhōu zuì zhī liù       
suì zhī míng xìng yǎn shì       
jiāo péng kuī guān wèi shì dān xué       
qián cháo shàng mào liú pǐn fāng       
rán shén xiān 姿 ěr yàn       
ān xiàng wèi wèi shuāi xiǔ zhì       
qīng chūn yán yuè péng hún shēng zhí       
rào táng chuān 穿 lín fèi ruò jīn dǐng       
mén yǒu zhǎng zhě lái zào qǐng xiān chū       
qián wèn suǒ hán xià shí       
guī lái xué miàn wéi bài bǐng       
huò xuè zhāng fēi huò xiào dèng ài chī       
háo yīng máo měng       
jié qīng yún dāng zǒu táng       
xué cān jun1 àn shēng huàn cāng       
yòu shā dēng páng shǒu       
yǎng biān juàn zhū wǎng shǒu yǐn huā       
zhēng jiá dié qīng wèi xiè liǔ       
jiē qián féng ā liù jiǎ shū shī       
níng zǒu nòng xiāng lián tuō jīn       
bào chí duō fǎn wēi       
gōng qiān chuāng wǎng tuò shì qín       
yǒu shí kàn lín shū tǐng dòng       
jǐn qǐng cái zhóu       
qǐng shū chūn shèng chūn shèng chūn       
jiāo xié juàn jiān xīn guò       
hǎo shū kěn zhe shù       
qiáo cuì shí ròu wèi zǎo shī       
ér shèn xué shū qiú jiǎ       
ráng zhāng liáng huáng shí shù       
biàn 便 wéi wáng shī jiǎ gèng xiān       
kuàng jīn 西 běi qiāng róng zhèng kuáng bèi       
zhū shè liǎng wèi chéng jiāng yǎng       
ér dāng chéng tàn chú xué       
dāng wéi wàn hóu shǒu jīng zhì
热度:682 作者: [唐朝] 李商隐
类型:写雪|写风|写花|写山|写马|离别|送别|写人|

其一 十岁裁诗走马成, 冷灰残烛动离情。

桐花万里关山路, 雏凤清于老凤声。

其二 剑栈风樯各苦辛,别时冰雪到时春。

为凭何逊休联句,瘦尽东阳姓沈人。

译文一十岁就能够即席作诗,酒宴上的蜡烛烧残了大半,烛芯的灰烬也冷却了。送别的筵宴已近尾声,在座的人触动离情。遥远的丹山道上,美丽的桐花覆盖遍野,丹山路上不时传来雏凤清脆圆润的鸣声,应和着老凤苍亮的呼叫,显得更为悦耳动听。

译文二(在昨日)蜡烛点点、滴泪成灰,凄凄满别情的送别宴席上,(您的儿子)十岁的韩偓文思敏捷的就像东晋的袁虎一样,走马之间即成文章;(不久,您将带您的儿子到果州上任了)在那万里长的丹山路上,桐花盛开,花丛中传来那雏凤的鸣声,一定会比那老凤更为清亮动听(您儿子的才情就像雏凤一样一定比你这只老凤凰的声音还清亮)。“老凤”之声。

注释⑴韩冬郎:韩偓,浮名冬郎,是李商隐的连襟韩瞻的儿子,是晚唐大有名气的诗人,有《翰林集》一卷,《香奁集》三卷。“连宵侍坐徘徊久”是残句,原诗已佚。老成:指冬郎虽年少,但诗风老练成熟。杜甫《敬赠郑谏议十韵》:“毫发无遗憾,波澜独老成。”他日追吟:公元851年(大中五年)李商隐将赴梓州柳幕,离长安时,韩偓父子为之饯行,偓曾作诗相送,其诗有“连宵侍坐徘徊久”句。至公元856年(大中十年),李回长安,因作二首绝句追答。畏之:韩瞻的字。⑵十岁:公元851年(大中五年),韩偓十岁。裁诗:作诗。走马成:言其作诗文思敏捷,走马之间即可成章。《世说新语·文学》:“桓宣武北征,袁虎时从,被责免官。会须露布文,唤袁倚马前令作。手不辍笔,俄得七纸,殊可观。东亭在侧,极叹其才。”李白《与韩荆州书》:“虽日试万言,倚马可待。”⑶“冷灰”句:当是当时饯别宴席上的情景。⑷“桐花”句:《诗·大雅·卷阿》:“凤皇鸣矣,于彼高岗。梧桐生矣,于彼朝阳。”《山海经·南山经》:“丹穴之山……丹水出焉……有鸟焉,其状如鸡,五采而文,名曰凤凰。”《史记·货殖传》:“巴蜀寡妇清,其先得丹穴,而擅其利数世。” 现常用后句,泛指后起之秀将更有作为,不可限量。桐,梧桐,传说凤凰非梧桐不宿。丹山:传说为凤凰产地。⑸“雏凤”句:此戏谑韩瞻,并赞其子韩偓的诗才。《晋书·陆云传》:“陆云幼时,吴尚书广陵闵鸿见而奇之,曰:‘此儿若非龙驹,当是凤雏。’”又杜甫有“清新庾开府”“庾信文章老更成”诗句,商隐此言“清”“老”,当即此意。在商隐赴梓幕后不久,韩瞻亦出任果州刺史,韩偓必随行,所以这里说丹山路上,有“雏凤”

hán dōng láng wéi shī xiàng sòng
[ [ táng cháo ] ] shāng yǐn
       shí suì cái shī zǒu chéng , ,        lěng huī cán zhú dòng qíng       
tóng huā wàn guān shān , ,        chú fèng qīng lǎo fèng shēng       
èr        jiàn zhàn fēng qiáng xīn , , bié shí bīng xuě dào shí chūn       
wéi píng xùn xiū lián , , shòu jìn dōng yáng xìng shěn rén
热度:239 作者: [唐朝] 李商隐
类型:写雪|写风|写山|写马|写人|行军|

元和天子神武姿,彼何人哉轩与羲。

誓将上雪列圣耻,坐法宫中朝四夷。

淮西有贼五十载,封狼生貙貙生罴。

不据山河据平地,长戈利矛日可麾。

帝得圣相相曰度,贼斫不死神扶持。

腰悬相印作都统,阴风惨澹天王旗。

愬武古通作牙爪,仪曹外郎载笔随。

行军司马智且勇,十四万众犹虎貔。

入蔡缚贼献太庙,功无与让恩不訾。

帝曰汝度功第一,汝从事愈宜为辞。

愈拜稽首蹈且舞,金石刻画臣能为。

古者世称大手笔,此事不系于职司。

当仁自古有不让,言讫屡颔天子颐。

公退斋戒坐小阁,濡染大笔何淋漓。

点窜尧典舜典字,涂改清庙生民诗。

文成破体书在纸,清晨再拜铺丹墀。

表曰臣愈昧死上,咏神圣功书之碑。

碑高三丈字如斗,负以灵鳌蟠以螭。

句奇语重喻者少,谗之天子言其私。

长绳百尺拽碑倒,麄砂大石相磨治。

公之斯文若元气,先时已入人肝脾。

汤盘孔鼎有述作,今无其器存其辞。

呜呼圣王及圣相,相与烜赫流淳熙。

公之斯文不示后,曷与三五相攀追。

愿书万本诵万遍,口角流沫右手胝。

传之七十有二代,以为封禅玉检明堂基。

hán bēi
[ [ táng cháo ] ] shāng yǐn
yuán tiān shén 姿 , , rén zāi xuān       
shì jiāng shàng xuě liè shèng chǐ , , zuò gōng zhōng cháo       
huái 西 yǒu zéi shí zǎi , , fēng láng shēng chū chū shēng       
shān píng , , zhǎng máo huī       
shèng xiàng xiàng yuē , , zéi zhuó shén chí       
yāo xuán xiàng yìn zuò dōu tǒng , , yīn fēng cǎn dàn tiān wáng       
tōng zuò zhǎo , , cáo wài láng zǎi suí       
háng jun1 zhì qiě yǒng , , shí wàn zhòng yóu       
cài zéi xiàn tài miào , , gōng ràng ēn       
yuē gōng , , cóng shì wéi       
bài shǒu dǎo qiě , , jīn shí huà chén néng wéi       
zhě shì chēng shǒu , , shì zhí       
dāng rén yǒu ràng , , yán hàn tiān       
gōng tuì 退 zhāi jiè zuò xiǎo , , rǎn lín       
diǎn cuàn yáo diǎn shùn diǎn , , gǎi qīng miào shēng mín shī       
wén chéng shū zài zhǐ , , qīng chén zài bài dān chí       
biǎo yuē chén mèi shàng , , yǒng shén shèng gōng shū zhī bēi       
bēi gāo sān zhàng dòu , , líng áo pán chī       
zhòng zhě shǎo , , chán zhī tiān yán       
zhǎng shéng bǎi chǐ zhuài bēi dǎo , , shā shí xiàng zhì       
gōng zhī wén ruò yuán , , xiān shí rén gān       
tāng pán kǒng dǐng yǒu shù zuò , , jīn cún       
shèng wáng shèng xiàng , , xiàng huǐ liú chún       
gōng zhī wén shì hòu , , sān xiàng pān zhuī       
yuàn shū wàn běn sòng wàn biàn , , kǒu jiǎo liú yòu shǒu zhī       
chuán zhī shí yǒu èr dài , , wéi fēng chán jiǎn míng táng
热度:1097 作者: [唐朝] 韩愈
类型:|写景|写雪|写马|抒情|初中古诗|叙事|写云|抒情|写云|写雪|写马|九年级上册语文古诗

一封朝奏九重天,夕贬潮州路八千。

欲为圣明除弊事,肯将衰朽惜残年!

云横秦岭家何在?雪拥蓝关马不前。

知汝远来应有意,好收吾骨瘴江边。

译文一篇谏书早晨上奏给皇帝,晚上就被贬官到路途遥远的潮阳去。想替皇上除去有害的事,哪能因衰老就吝惜残余的生命。云彩横出于南山,我的家在哪里?在白雪厚积的蓝田关外,马也停住脚步。知道你远道而来定会有所打算,正好在瘴江边收殓我的尸骨。

注释⑴左迁:降职,贬官,指作者被贬到潮州。蓝关:在蓝田县南。《地理志》:“京兆府蓝田县有蓝田关。”湘:韩愈的侄孙韩湘,字北渚,韩愈之侄,韩老成的长子,长庆三年(823年)进士,任大理丞。韩湘此时27岁,尚未登科第,远道赶来从韩愈南迁。⑵一封:指一封奏章,即《论佛骨表》。朝(zhāo)奏:早晨送呈奏章。九重(chóng)天:古称天有九层,第九层最高,此指朝廷、皇帝。⑶路八千:泛指路途遥远。八千,不是确数。⑷“欲为”二句:想替皇帝除去有害的事,哪能因衰老就吝惜残余的生命。弊事:政治上的弊端,指迎佛骨事。肯:岂肯。衰朽(xiǔ):衰弱多病。惜残年:顾惜晚年的生命。圣明,指皇帝。⑸秦岭:在蓝田县内东南。⑹“雪拥”句:立马蓝关,大雪阻拦,前路艰危,心中感慨万分。拥:阻塞。蓝关:蓝田关,今在陕西省蓝田县东南。马不前:古乐府《饮马长城窟行》:“驱马涉阴山,山高马不前。”⑺汝(rǔ):你,指韩湘。应有意:应知道我此去凶多吉少。⑻“好收”句:意思是自己必死于潮州,向韩湘交待后事。瘴(zhàng)江:指岭南瘴气弥漫的江流。瘴江边:指贬所潮州。⑼潮阳:今广东潮州潮安区。

zuǒ qiān zhì lán guān shì zhí sūn xiāng
[ [ táng cháo ] ] hán
fēng cháo zòu jiǔ zhòng tiān biǎn cháo zhōu qiān       
wéi shèng míng chú shì kěn jiāng shuāi xiǔ cán nián       
yún héng qín lǐng jiā zài xuě yōng lán guān qián       
zhī yuǎn lái yīng yǒu hǎo shōu zhàng jiāng biān
热度:225 作者: [唐朝] 韩愈
类型:写马|写人|

原头火烧静兀兀,野雉畏鹰出复没。

将军欲以巧伏人,盘马弯弓惜不发。

地形渐窄观者多,雉惊弓满劲箭加。

冲人决起百余尺,红翎白镞随倾斜。

将军仰笑军吏贺,五色离披马前堕。

zhì dài jiàn
[ [ táng cháo ] ] hán
yuán tóu huǒ shāo jìng , , zhì wèi yīng chū méi       
jiāng jun1 qiǎo rén , , pán wān gōng       
xíng jiàn zhǎi guān zhě duō , , zhì jīng gōng mǎn jìn jiàn jiā       
chōng rén jué bǎi chǐ , , hóng líng bái suí qīng xié       
jiāng jun1 yǎng xiào jun1 , , qián duò