古诗词大全

热度:21 作者: [宋朝] 洪咨夔
类型:写雨|写风|秋雨|

种德黄芽鼎,陶心碧玉壶。

多交天下士,几唤竹间厨。

秋雨凉催读,春风醉索扶。

忽成观化去,冷落辋川图。

gāo yǐn wǎn shī
[ [ sòng cháo ] ] hóng kuí
zhǒng huáng dǐng táo xīn        duō jiāo tiān xià shì huàn zhú jiān chú        qiū liáng cuī chūn fēng zuì suǒ        chéng guān huà lěng luò wǎng chuān       
热度:9 作者: [宋朝] 梅尧臣
类型:写雨|写风|江南|写云|

风雨起春寒,乘潮晓帆送。

目看瓜步云,心近茅家洞。

忽觉柳已青,来时枝尚冻。

羡尔向江南,正开新酿瓮。

gāo shì wáng jun1 guī jiàn
[ [ sòng cháo ] ] méi yáo chén
fēng chūn hán chéng cháo xiǎo fān sòng        kàn guā yún xīn jìn máo jiā dòng        jiào liǔ qīng lái shí zhī shàng dòng        xiàn ěr xiàng jiāng nán zhèng kāi xīn niàng wèng       
热度:6 作者: [清朝]
类型:写风|写人|写云|

铁岭老人阎李流,画不用笔用指头,纵横挥洒饶奇趣,晚年手法弥警遒。

为吾染指画苍虎,气横幽壑寒飕飕,落墨伊始鸦雀避,着色欲罢豺狼愁。

怒似苍鹰厉拳爪,炯然霹雳凝双眸,万里平川望无极,三株古柏拏龙虬。

老人阅世如云浮,独于画法未肯休,此图赠我实手迹,笔绘还输第二筹。

高堂昼静风生壁,却忆行围塞北秋。

gāo pèi zhǐ tóu huà
[ [ qīng cháo ] ]
tiě lǐng lǎo rén yán liú huà yòng yòng zhǐ tóu zòng héng huī ráo wǎn nián shǒu jǐng qiú        wéi rǎn zhǐ huà cāng héng yōu hán sōu sōu luò shǐ què zhe chái láng chóu        cāng yīng quán zhǎo jiǒng rán níng shuāng móu wàn píng chuān wàng sān zhū bǎi lóng qiú        lǎo rén yuè shì yún huà wèi kěn xiū zèng shí shǒu huì hái shū èr chóu        gāo táng zhòu jìng fēng shēng què háng wéi sāi běi qiū       
热度:13 作者: [宋朝] 晁说之
类型:写风|写花|写山|写水|写马|写人|写茶|叹息|写酒|

春风伴我到僧家,叹息无名供佛花。

刘子枕糟非枕酒,陆生论水不论茶。

少多何必求玄鹄,一二唯当较白沙。

更恨老年难得睡,因君茗粥恨无涯。

信美江山非我家,兴亡忍问後庭花。

明时不见来求女,俭德唯闻罢贡茶。

鷁首千重能破浪,马蹄万里正便沙。

烦君识取人才尽,白首飘零谩海涯。

春风伴随着我来到了僧人的家,我不禁为那没有名字用来供奉佛祖的花而叹息。刘子(这里可能是指某人)枕着酒糟而不是枕着酒,陆先生(或许指陆羽等论水的人)谈论水却不谈论茶。数量的多少何必去追求那玄鹄(黑色的天鹅,这里可理解为高不可及的目标),只需要仔细比较那一二白沙(可能指品质的细微差别)就好。更遗憾的是年老了很难入睡,因为您送来的茶粥而这遗憾更加无边无际。
这江山纵然美好但却不是我的家,国家的兴亡又怎忍心去问那《后庭花》(南朝陈后主所作,被视为亡国之音)。在这清明的时代没有看到来访求贤才的人,只听闻因为节俭的品德而停止了进贡茶叶。船头(鷁首,古代船头画有鹢鸟,后以代指船头)千重可以破浪前行,马蹄可以在万里的沙地上轻快地奔跑。麻烦您认识到人才已经用尽,我这白发之人飘零在海边,徒然地度过岁月。
gāo èr chéng xuān zhǎng xiǎng xīn chá zhé yùn wéi xiè
[ [ sòng cháo ] ] cháo shuō zhī
chūn fēng bàn dào sēng jiā tàn míng gòng huā        liú zhěn zāo fēi zhěn jiǔ shēng lùn shuǐ lùn chá        shǎo duō qiú xuán èr wéi dāng jiào bái shā        gèng hèn lǎo nián nán shuì yīn jun1 míng zhōu hèn        xìn měi jiāng shān fēi jiā xìng wáng rěn wèn hòu tíng huā        míng shí jiàn lái qiú jiǎn wéi wén gòng chá        shǒu qiān zhòng néng làng wàn zhèng biàn 便 shā        fán jun1 shí rén cái jìn bái shǒu piāo líng màn hǎi       
热度:19 作者: [宋朝] 戴复古
类型:写景|写雨|写风|写水|写云|写鱼|

天星堕地化为石,老佛占作青莲宫。

东来海若献秋水,琼以碧波千万重。

云根直下数百丈,时吐光焰惊鱼龙。

凤凰群飞拥其后,对面庐阜之诸峰。

阴晴风雨多态度,日日举目看不同。

高髯能诗复能画,自说此景难形容。

且好收拾藏胸中,养成笔力可扛鼎,然后一发妙夺造化功。

高髯高髯须貌取,万物升沉元有数。

吾闻此石三千年,复化为星上天去。

gāo jiǔ wàn jiàn shì luò xīng zhǎng zhī
[ [ sòng cháo ] ] dài
tiān xīng duò huà wéi shí lǎo zhàn zuò qīng lián gōng        dōng lái hǎi ruò xiàn qiū shuǐ qióng qiān wàn zhòng        yún gēn zhí xià shù bǎi zhàng shí guāng yàn jīng lóng        fèng huáng qún fēi yōng hòu duì miàn zhī zhū fēng        yīn qíng fēng duō tài kàn tóng        gāo rán néng shī néng huà shuō jǐng nán xíng róng        qiě hǎo shōu shí cáng xiōng zhōng yǎng chéng káng dǐng rán hòu miào duó zào huà gōng        gāo rán gāo rán mào wàn shēng chén yuán yǒu shù        wén shí sān qiān nián huà wéi xīng shàng tiān       
热度:10 作者: [宋朝] 钱惟演
类型:写风|写云|

冉冉光风泛紫兰,新声含怨日新残。

自怜伴雀成团扇,谁许迎秋集武冠。

委蜕亭皋随木叶,飞緌云表拂仙盘。

青葱玉树连金爵,不觉醯鸡竞羽翰。

guǎn zhōng xīn chán
[ [ sòng cháo ] ] qián wéi yǎn
rǎn rǎn guāng fēng fàn lán xīn shēng hán yuàn xīn cán        lián bàn què chéng tuán shàn shuí yíng qiū guàn        wěi tuì tíng gāo suí fēi ruí yún biǎo xiān pán        qīng cōng shù lián jīn jué jiào jìng hàn       
热度:9 作者: [宋朝] 徐元杰
类型:写雨|写风|写草|

赤城乌府家,忠信以为宝。

当年璧海珍,摛文绚春藻。

光焰万丈余,膏丐渊浩浩。

梯级丹霄宽,声名日杲杲。

几载造笋班,细武历蓬岛。

恬淡简世味,真实契穹昊。

兴感秋风莼,梦绕春色草。

有欲为留行,不可夺所抱。

乃眷古江城,姑烦寄牙纛。

除目出修门,驩颂生野老。

清透溪冰寒,明映岩月好。

心倾子衿青,魄禠猾隶皂。

饥岁忍流甿,烈风助淫潦。

其如来暮何,弗翅苏雨槁。

疾驱召父车,增峻尹铎堡。

顾余学独晚,遇李愧弗早。

兹尾群士僚,乃阶二天造。

恩休到松槚,庆色满粱稻。

赋别无佳言,劼毖有真祷。

只恐难久外,端不竣及考。

宠褒腾玺书,虚竚副旒璪。

其以公之归,出手扶世道。

guǎn zhōng fèn yùn qián zhe chū shǒu shàng ráo
[ [ sòng cháo ] ] yuán jié
chì chéng jiā zhōng xìn wéi bǎo        dāng nián hǎi zhēn chī wén xuàn chūn zǎo        guāng yàn wàn zhàng gāo gài yuān hào hào        dān xiāo kuān shēng míng gǎo gǎo        zǎi zào sǔn bān péng dǎo        tián dàn jiǎn shì wèi zhēn shí qióng hào        xìng gǎn qiū fēng chún mèng rào chūn cǎo        yǒu wéi liú háng duó suǒ bào        nǎi juàn jiāng chéng fán dào        chú chū xiū mén huān sòng shēng lǎo        qīng tòu bīng hán míng yìng yán yuè hǎo        xīn qīng jīn qīng huá zào        suì rěn liú máng liè fēng zhù yín liáo        lái chì gǎo        zhào chē zēng jun4 yǐn duó bǎo        xué wǎn kuì zǎo        wěi qún shì liáo nǎi jiē èr tiān zào        ēn xiū dào sōng jiǎ qìng mǎn liáng dào        bié jiā yán jié yǒu zhēn dǎo        zhī kǒng nán jiǔ wài duān jun4 kǎo        chǒng bāo téng shū zhù liú zǎo        gōng zhī guī chū shǒu shì dào       
热度:14 作者: [元朝] 王冕
类型:写风|写山|写水|写马|写人|写草|叹息|

君不见百里奚饭牛而牛肥,胸中经纬无人知;

又不见老甯戚时不时兮长叹息。

偶尔君臣称际会,伯道相高非盛德。

何如牧儿原野间?

埋名隐姓闲盘桓。

清晨骑牛唱歌出,日暮骑牛唱歌还。

随时力作了人事,岂以世故无相干?

也不知长安尘土暗天地,也不知沧海风黑波澜翻。

三峡之险彼自险,蜀道之难彼自难。

富贵无所惑,贫贱得自安。

但愿岁年丰,草满牛可餐。

青山绿水足行乐,吟风啸月无机关,不问世上骑马官。

fàn niú
[ [ yuán cháo ] ] wáng miǎn
jun1 jiàn bǎi fàn niú ér niú féi xiōng zhōng jīng wěi rén zhī ; ;        yòu jiàn lǎo níng shí shí zhǎng tàn        ǒu ěr jun1 chén chēng huì dào xiàng gāo fēi shèng        ér yuán jiān ? ?        mái míng yǐn xìng xián pán huán        qīng chén niú chàng chū niú chàng hái        suí shí zuò le rén shì shì xiàng gàn ? ?        zhī zhǎng ān chén àn tiān zhī cāng hǎi fēng hēi lán fān        sān xiá zhī xiǎn xiǎn shǔ dào zhī nán nán        guì suǒ huò pín jiàn ān        dàn yuàn suì nián fēng cǎo mǎn niú cān        qīng shān 绿 shuǐ háng yín fēng xiào yuè guān wèn shì shàng guān       
热度:17 作者: [宋朝] 朱翌
类型:写风|写山|写人|山川|日出|

山川有佳处,神物严守卫。

自非夙有因,孰敢发其秘。

众壑拥流泉,青间见白沸。

洗我杖与屦,时作深入计。

要须乡道先,行与老人值。

指我洞壑已,忽不知所诣。

劚荒划巨石,稍去眼中翳。

豁然大厦开,位可百人置。

嵌严一日出,自此沓游骑。

开山属老夫,爱山必同类。

甚畏长风寒,当暑皆敛袂。

欢伯遂行登,相引入胜地。

fàn yǒng quán wēi dòng dòng nǎi xún chū
[ [ sòng cháo ] ] zhū
shān chuān yǒu jiā chù shén yán shǒu wèi        fēi yǒu yīn shú gǎn        zhòng yōng liú quán qīng jiān jiàn bái fèi        zhàng shí zuò shēn        yào xiāng dào xiān háng lǎo rén zhí        zhǐ dòng zhī suǒ        zhú huāng huá shí shāo yǎn zhōng        huō rán shà kāi wèi bǎi rén zhì        qiàn yán chū yóu        kāi shān shǔ lǎo ài shān tóng lèi        shèn wèi zhǎng fēng hán dāng shǔ jiē liǎn mèi        huān suí háng dēng xiàng yǐn shèng       
热度:19 作者: [唐朝] 李群玉
类型:写风|写水|写云|

好读天竺书,为寻无生理。

焚香面金偈,一室唯巾水。

交信方外言,二三空门子。

峻范照秋霜,高标掩僧史。

清晨洁蔬茗,延请良有以。

一落喧哗竞,栖心愿依止。

奔曦入半百,冉冉颓濛汜。

云泛名利心,风轻是非齿。

向为情爱缚,未尽金仙旨。

以静制猿心,将虞瞥然起。

纶巾与藜杖,此意真已矣。

他日云壑间,来寻幽居士。

fàn sēng
[ [ táng cháo ] ] qún
hǎo tiān zhú shū wéi xún shēng        fén xiāng miàn jīn shì wéi jīn shuǐ        jiāo xìn fāng wài yán èr sān kōng mén        jun4 fàn zhào qiū shuāng gāo biāo yǎn sēng shǐ        qīng chén jié shū míng yán qǐng liáng yǒu        luò xuān huá jìng xīn yuàn zhǐ        bēn bàn bǎi rǎn rǎn tuí méng        yún fàn míng xīn fēng qīng shì fēi chǐ 齿        xiàng wéi qíng ài wèi jìn jīn xiān zhǐ        jìng zhì yuán xīn jiāng piē rán        lún jīn zhàng zhēn        yún jiān lái xún yōu shì