古诗词大全

热度:2 作者: [宋朝] 施枢
类型:写风|写人|人情|

乱撒鹅黄拂晓晴,天涯多少故人情。

游舡空逐轻阴转,半属春风半属莺。

zèng biān liǔ
[ [ sòng cháo ] ] shī shū
luàn é huáng xiǎo qíng tiān duō shǎo rén qíng        yóu chuán kōng zhú qīng yīn zhuǎn bàn shǔ chūn fēng bàn shǔ yīng       
热度:3 作者: [宋朝] 李新
类型:写风|写花|写山|写水|写人|人情|写云|行路|

陂迥山空豀水浅,骑牛信牛行自远。

大翁织笠六铢轻,阿母理衣簑直软。

短笛叫云无曲终,年年但见岩花红。

何者为荣何等辱,牛饱归来睡亦足。

识字无多浪得官,出门车折舟风澜。

当时牧牛无许事,初信人间行路难。

罗生邂逅孤城角,细数直推期命薄。

五福无有六极全,四字干头三字恶。

逆知大似他心通,元辰空亡那免穷。

壬癸是非终可畏,收拾人情称晚贵。

我家幸有石田在,梦里归耕心未改。

季咸再见应茫然,壶子而今藏九渊。

zèng shù shì luó gōng
[ [ sòng cháo ] ] xīn
bēi jiǒng shān kōng shuǐ qiǎn niú xìn niú háng yuǎn        wēng zhī liù zhū qīng ā suī zhí ruǎn        duǎn jiào yún zhōng nián nián dàn jiàn yán huā hóng        zhě wéi róng děng niú bǎo guī lái shuì        shí duō làng guān chū mén chē shé zhōu fēng lán        dāng shí niú shì chū xìn rén jiān háng nán        luó shēng xiè hòu chéng jiǎo shù zhí tuī mìng báo        yǒu liù quán gàn tóu sān è        zhī xīn tōng yuán chén kōng wáng miǎn qióng        rén guǐ shì fēi zhōng wèi shōu shí rén qíng chēng wǎn guì        jiā xìng yǒu shí tián zài mèng guī gēng xīn wèi gǎi        xián zài jiàn yīng máng rán ér jīn cáng jiǔ yuān       
热度:5 作者: [宋朝] 孙应时
类型:写人|人情|写云|

轩然意气决浮云,见子真堪辟楚氛。

未许座驰能万里,故应守约对三军。

磨砻心事须经历,斟酌人情有见闻。

且辨工夫成吨持,可无老手为挥斤。

zèng běn zhēn
[ [ sòng cháo ] ] sūn yīng shí
xuān rán jué yún jiàn zhēn kān chǔ fēn        wèi zuò chí néng wàn yīng shǒu yuē duì sān jun1        lóng xīn shì jīng zhēn zhuó rén qíng yǒu jiàn wén        qiě biàn gōng chéng dūn chí lǎo shǒu wéi huī jīn       
热度:4 作者: [明朝] 李延兴
类型:写风|写花|写水|写人|人情|写草|

白首相逢寥落中,失声一哭莫途穷。

霏霏江草愁边绿,寂寂宫花梦里红。

海徼归心悬夜月,柴扉病骨卧秋风。

人情任逐东流水,烂熳金樽莫放空。

zèng shí zhōng
[ [ míng cháo ] ] yán xìng
bái shǒu xiàng féng liáo luò zhōng shī shēng qióng        fēi fēi jiāng cǎo chóu biān 绿 gōng huā mèng hóng        hǎi jiǎo guī xīn xuán yuè chái fēi bìng qiū fēng        rén qíng rèn zhú dōng liú shuǐ làn màn jīn zūn fàng kōng       
热度:6 作者: [明朝] 苏伯衡
类型:写景|写花|写山|写水|写鸟|写人|人情|写湖|写草|写云|月下|写酒|

百金不惜市栀鞭,两耳不解听朱弦。

人情如此亦何以,我每见之独慨然。

夫君怀宝起浙右,掉鞅观光来日边。

夙学人言破万卷,新制我喜窥几编。

金茎玉露足秋爽,林花涧草争春妍。

纷纷牛毛岂不多,振振麟角尔固专。

摛藻词垣翻舍置,采芹乡泮仍留连。

所好者竽鼓者瑟,犹枘以方凿以圆。

陈平丰姿若冠玉,郦生辩口如河悬。

礼意殷勤日三接,华贯扬历岁九迁。

由来利钝系遭遇,未必愚智殊天渊。

乐育菁莪亦已重,况乃桑梓敢不虔。

去国不赋北门什,还家径上东吴船。

大材小试吾窃叹,冷官不厌子乃贤。

謇予阅世倏四十,守官太学垂五年。

包羞待问成倚席,毕景兀坐寒无毡。

勋业空期蚁附骥,俯仰却笑夔蛉蚿。

彼哉浮荣勿复道,归欤乐事言难宣。

会稽云门最幽绝,鉴湖剡水交漪涟。

玄猿啸呼山近屋,白鸟明灭江吞天。

云间往往得灵药,月下时时闻采莲。

多暇应为曲水会,乘闲便作东山眠。

村翁溪友总爱客,蕨芽莼菜不计钱。

酒酣更斫银丝帟,章就还洒蝉翼笺。

并游只许铁冠子,同载应怀玉局仙。

愿言留榻以相待,一曲拟乞君王前。

zèng
[ [ míng cháo ] ] héng
bǎi jīn shì zhī biān liǎng ěr jiě tīng zhū xián        rén qíng měi jiàn zhī kǎi rán        jun1 huái 怀 bǎo zhè yòu diào yāng guān guāng lái biān        xué rén yán wàn juàn xīn zhì kuī biān        jīn jīng qiū shuǎng lín huā jiàn cǎo zhēng chūn yán        fēn fēn niú máo duō zhèn zhèn lín jiǎo ěr zhuān        chī zǎo yuán fān shě zhì cǎi qín xiāng pàn réng liú lián        suǒ hǎo zhě zhě yóu ruì fāng záo yuán        chén píng fēng 姿 ruò guàn shēng biàn kǒu xuán        yīn qín sān jiē huá guàn yáng suì jiǔ qiān        yóu lái dùn zāo wèi zhì shū tiān yuān        jīng é zhòng kuàng nǎi sāng gǎn qián        guó běi mén shí hái jiā jìng shàng dōng chuán        cái xiǎo shì qiè tàn lěng guān yàn nǎi xián        jiǎn yuè shì shū shí shǒu guān tài xué chuí nián        bāo xiū dài wèn chéng jǐng zuò hán zhān        xūn kōng yǎng què xiào kuí líng xián        zāi róng dào guī shì yán nán xuān        huì yún mén zuì yōu jué jiàn yǎn shuǐ jiāo lián        xuán yuán xiào shān jìn bái niǎo míng miè jiāng tūn tiān        yún jiān wǎng wǎng líng yào yuè xià shí shí wén cǎi lián        duō xiá yīng wéi shuǐ huì chéng xián biàn 便 zuò dōng shān mián        cūn wēng yǒu zǒng ài jué chún cài qián        jiǔ hān gèng zhuó yín zhāng jiù hái chán jiān        bìng yóu zhī tiě guàn tóng zǎi yīng huái 怀 xiān        yuàn yán liú xiàng dài jun1 wáng qián       
热度:1 作者: [宋朝] 晁公溯
类型:写雨|写风|写人|人情|写云|图画|

乾坤五十策,巧历莫能算。

有如钩其深,坐见太极判。

文王所以王,此道乃一贯。

即成灵台附,岂畏羑里难。

自从商瞿传,讫至子云赞。

孰知幽明故,但乐文辞玩。

遂令圣人情,亦同春秋散。

堂堂张汉州,始屈诸侯泮。

于时抱韦编,迨老识象象。

盖将通昼夜,而况谈治乱。

昨初与我言,惊喜每窃叹。

响应真无穷,图画皆可按。

归看所著书,略已思过半。

属今招弓旌,盍往执圭瓒。

冰霜待春融,风雨催岁换。

宜乘涛濑平,快下赤泽岸。

朝廷须君来,天下疑以断。

zèng zhāng wén ráo
[ [ sòng cháo ] ] cháo gōng
qián kūn shí qiǎo néng suàn        yǒu gōu shēn zuò jiàn tài pàn        wén wáng suǒ wáng dào nǎi guàn        chéng líng tái wèi yǒu nán        cóng shāng chuán zhì yún zàn        shú zhī yōu míng dàn wén wán        suí lìng shèng rén qíng tóng chūn qiū sàn        táng táng zhāng hàn zhōu shǐ zhū hóu pàn        shí bào wéi biān dài lǎo shí xiàng xiàng        gài jiāng tōng zhòu ér kuàng tán zhì luàn        zuó chū yán jīng měi qiè tàn        xiǎng yīng zhēn qióng huà jiē àn        guī kàn suǒ zhe shū luè guò bàn        shǔ jīn zhāo gōng jīng wǎng zhí guī zàn        bīng shuāng dài chūn róng fēng cuī suì huàn        chéng tāo lài píng kuài xià chì àn        cháo tíng jun1 lái tiān xià duàn       
热度:2 作者: [元朝] 倪瓒
类型:写人|人情|写云|写酒|

一笑相逢岂有期,因怀西崦话移时。

李公祠畔空余月,陆子泉头旧有诗。

旅思凄凄非中酒,人情落落似残棋。

云涛眼底三生梦,鸥影秋汀又远离。

zèng bié dào shū
[ [ yuán cháo ] ] zàn
xiào xiàng féng yǒu yīn huái 怀 西 yān huà shí        gōng pàn kōng yuè quán tóu jiù yǒu shī        fēi zhōng jiǔ rén qíng luò luò cán        yún tāo yǎn sān shēng mèng ōu yǐng qiū tīng yòu yuǎn       
热度:5 作者: [宋朝] 甄龙友
类型:写雨|写花|荷花|写山|离别|写人|相思|人情|写湖|竞渡|

思远楼前路。

望平堤、十里湖光,画船无数。

绿盖盈盈红粉面,叶底荷花解语。

斗巧结、同心双缕。

尚有经年离别恨,一丝丝、总是相思处。

相见也,又重午。

清江旧事传荆楚。

叹人情、千载如新,尚沉菰黍。

且尽尊前今日醉,谁肯独醒吊古。

泛几盏、菖蒲绿醑。

两两龙舟争竞渡,奈珠帘、暮卷西山雨。

看未足,怎归去。

xīn láng · · yuǎn lóu qián
[ [ sòng cháo ] ] zhēn lóng yǒu
yuǎn lóu qián        wàng píng shí guāng huà chuán shù        绿 gài yíng yíng hóng fěn miàn huā jiě        dòu qiǎo jié tóng xīn shuāng        shàng yǒu jīng nián bié hèn zǒng shì xiàng chù        xiàng jiàn yòu zhòng        qīng jiāng jiù shì chuán jīng chǔ        tàn rén qíng qiān zǎi xīn shàng chén shǔ        qiě jìn zūn qián jīn zuì shuí kěn xǐng diào        fàn zhǎn chāng 绿        liǎng liǎng lóng zhōu zhēng jìng nài zhū lián juàn 西 shān        kàn wèi zěn guī       
热度:1 作者: [宋朝] 李曾伯
类型:写雨|写雪|写风|写山|写人|人情|写草|

万里归朝去。

倚江亭、绿波碧色,一川晴絮。

赢得威名留草木,玉垒雪山高处。

未应减、平淮裴度。

见说金瓯书字久,待公来、便作商岩雨。

休忘却,蜀都赋。

旌旗回首在城暮。

听樯头、飞燕似把,人情低诉。

两两三三鸥鹭里,拍拍船儿一羽。

算惟有、清芬载取。

百万人家儿样恋,恨柳风、不为留连住。

离梦绕,沙堤路。

xīn láng · · wàn guī cháo
[ [ sòng cháo ] ] céng
wàn guī cháo        jiāng tíng 绿 chuān qíng        yíng wēi míng liú cǎo lěi xuě shān gāo chù        wèi yīng jiǎn píng huái péi        jiàn shuō jīn ōu shū jiǔ dài gōng lái biàn 便 zuò shāng yán        xiū wàng què shǔ dōu        jīng huí shǒu zài chéng        tīng qiáng tóu fēi yàn rén qíng        liǎng liǎng sān sān ōu pāi pāi chuán ér        suàn wéi yǒu qīng fēn zǎi        bǎi wàn rén jiā ér yàng liàn hèn liǔ fēng wéi liú lián zhù        mèng rào shā       
热度:6 作者: [宋朝] 张元干
类型:写风|写山|写人|人情|写云|

梦绕神州路。

怅秋风、连营画角,故宫离黍。

底事昆仑倾砥柱。

九地黄流乱注。

聚万落、千村狐兔。

天意从来高难问,况人情、老易悲如许。

更南浦,送君去。

凉生岸柳催残暑。

耿斜河、疏星淡月,断云微度。

万里江山知何处。

回首对床夜语。

雁不到、书成谁与。

目尽青天怀今古,肯儿曹、恩怨相尔汝。

举大白,听金缕。

xīn láng sòng bāng héng dài zhì
[ [ sòng cháo ] ] zhāng yuán gàn
mèng rào shén zhōu        chàng qiū fēng lián yíng huà jiǎo gōng shǔ        shì kūn lún qīng zhù        jiǔ huáng liú luàn zhù        wàn luò qiān cūn        tiān cóng lái gāo nán wèn kuàng rén qíng lǎo bēi        gèng nán sòng jun1        liáng shēng àn liǔ cuī cán shǔ        gěng xié shū xīng dàn yuè duàn yún wēi        wàn jiāng shān zhī chù        huí shǒu duì chuáng        yàn dào shū chéng shuí        jìn qīng tiān huái 怀 jīn kěn ér cáo ēn yuàn xiàng ěr        bái tīng jīn