古诗词大全

热度:2 作者: [明朝] 卢大雅
类型:写雨|写风|写花|写水|写鸟|写人|人情|写湖|西湖|写桥|写云|

身似浮云半在吴,玉钩桥外是西湖。

花前微雨白鹅帖,楼上好风金鸭炉。

李泌只宜留北阙,刘郎不得老玄都。

人情翻似东流水,洗出青天一鸟孤。

zhuī zhāng wài shǐ
[ [ míng cháo ] ]
shēn yún bàn zài gōu qiáo wài shì 西        huā qián wēi bái é tiē lóu shàng hǎo fēng jīn        zhī liú běi què liú láng lǎo xuán dōu        rén qíng fān dōng liú shuǐ chū qīng tiān niǎo       
热度:4 作者: [明朝]
类型:写人|人生|人情|写云|写酒|

人生苦繁忧,能哭不能歌。

歌既非人情,哭亦将如何。

造化浩无心,劳结徒自多。

从君断肠尽,安得神为呵。

愚蒙乃近达,颠颠了无它。

万事本如此,匪云焚其和。

酒亦不必饮,涧亦不必薖。

虚舟任浮游,驹隙良易过。

shù huái 怀
[ [ míng cháo ] ]
rén shēng fán yōu néng néng        fēi rén qíng jiāng        zào huà hào xīn láo jié duō        cóng jun1 duàn cháng jìn ān shén wéi        méng nǎi jìn diān diān le        wàn shì běn fěi yún fén        jiǔ yǐn jiàn        zhōu rèn yóu liáng guò       
热度:3 作者: [宋朝] 华岳
类型:写风|写人|人情|

我生不解觅冠裳,满目风波祗自伤。

楮券不堪供虏币,沙筹那解足军粮。

人情在我随多寡,世态从他自短长。

只告天公乞安乐,百年随分老农桑。

shù huái 怀 · · líng
[ [ sòng cháo ] ] huá yuè
shēng jiě guàn shang mǎn fēng zhī shāng        chǔ quàn kān gòng shā chóu jiě jun1 liáng        rén qíng zài suí duō guǎ shì tài cóng duǎn zhǎng        zhī gào tiān gōng ān bǎi nián suí fèn lǎo nóng sāng       
热度:4 作者: [明朝]
类型:写马|写人|人情|

秦法如牛毛,鹿马乃失实。

汉弘吞舟网,廉耻触隐慝。

御精马窃衔,烛张飞蛾集。

人情小开通,纲纪则大立。

如何旒纩地,烛暗劳日月。

小臣伺腹心,兼恐成妖孽。

shù èr shǒu chóng zhēn chū nián · · líng
[ [ míng cháo ] ]
qín niú máo 鹿 nǎi shī shí        hàn hóng tūn zhōu wǎng lián chǐ chù yǐn        jīng qiè xián zhú zhāng fēi é        rén qíng xiǎo kāi tōng gāng        liú kuàng zhú àn láo yuè        xiǎo chén xīn jiān kǒng chéng yāo niè       
热度:6 作者: [明朝] 何景明
类型:写人|人情|写鱼|

诘晨亲友至,筐榼携所需。

各言平生欢,念子久离居。

绸缪语未毕,展席临前除。

园荣亦已抽,况有盘中鱼。

人情倦怀土,富贵岂常於。

无为泥形迹,所愿恒相俱。

hái zhì bié shǒu · · èr
[ [ míng cháo ] ] jǐng míng
jié chén qīn yǒu zhì kuāng xié suǒ        yán píng shēng huān niàn jiǔ        chóu miù wèi zhǎn lín qián chú        yuán róng chōu kuàng yǒu pán zhōng        rén qíng juàn huái 怀 guì cháng        wéi xíng suǒ yuàn héng xiàng       
热度:1 作者: [宋朝] 项安世
类型:写人|人情|少年|写草|

拂拂轻黄小,茸茸嫩绿荐。

柳条君莫折,草色我思眠。

鬓发从衰病,人情自少年。

栏干一临眺,春意满坤乾。

hái fāng qiáo
[ [ sòng cháo ] ] xiàng ān shì
qīng huáng xiǎo róng róng nèn 绿 jiàn        liǔ tiáo jun1 shé cǎo mián        bìn cóng shuāi bìng rén qíng shǎo nián        lán gàn lín tiào chūn mǎn kūn qián       
热度:0 作者: [宋朝] 李吕
类型:写雪|写风|写水|写人|人情|写草|写云|写酒|

悠悠古先酒,麴蘖化为醴。

适口固匪他,诗人咏其旨。

岐黄作本草,甘辛味所纪。

惟清香滑辣,四事世云尔。

孟诜注为苦,自不烛厥理。

至今蔑公论,遂以诜为是。

乖僻随躯嗜,不尔遽遭诋。

气禀炎上作,无与诸胆比。

人情素弗食,尝者为雪耻。

柳家集众药,意在勗诸子。

未闻无其故,反以彼为美。

一呷三掉头,强嚥身耸起。

从来好欢伯,可畏非可喜。

孤负太和名,翻作搅肠水。

因思俗颠倒,类此盖多矣。

大路指为迂,曲径偏践履。

郑声既可恶,满市更盈耳。

憔悴间姬姜,一莸杂兰芷贪浊和者众,独清竞萋菲。

善恶久相淆,何特酒而已。

至当终难掩,岂必随风靡。

革弊会有时,周道本如砥。

jìn shì yǐn zhě zūn shàng wèi yǒu gǎn chéng shī
[ [ sòng cháo ] ]
yōu yōu xiān jiǔ niè huà wéi        shì kǒu fěi shī rén yǒng zhǐ        huáng zuò běn cǎo gān xīn wèi suǒ        wéi qīng xiāng huá shì shì yún ěr        mèng shēn zhù wéi zhú jué        zhì jīn miè gōng lùn suí shēn wéi shì        guāi suí shì ěr zāo        bǐng yán shàng zuò zhū dǎn        rén qíng shí cháng zhě wéi xuě chǐ        liǔ jiā zhòng yào zài zhū        wèi wén fǎn wéi měi        sān diào tóu qiáng yàn shēn sǒng        cóng lái hǎo huān wèi fēi        tài míng fān zuò jiǎo cháng shuǐ        yīn diān dǎo lèi gài duō        zhǐ wéi jìng piān jiàn        zhèng shēng è mǎn shì gèng yíng ěr        qiáo cuì jiān jiāng yóu lán zhǐ tān zhuó zhě zhòng qīng jìng fēi        shàn è jiǔ xiàng xiáo jiǔ ér        zhì dāng zhōng nán yǎn suí fēng        huì yǒu shí zhōu dào běn       
热度:2 作者: [宋朝]
类型:写山|写马|写人|人情|赞扬|

行脚祗参松源,早是信卜卖屋。

更说东山正传,大似老马嚼粟。

近人情,无面目,引得儿孙阿辘辘。

报恩尽力赞扬,也是鹭股割肉。

yùn ān xiān shī zàn
[ [ sòng cháo ] ]
háng jiǎo zhī cān sōng yuán zǎo shì xìn bo mài        gèng shuō dōng shān zhèng chuán lǎo jiáo        jìn rén qíng miàn yǐn ér sūn ā        bào ēn jìn zàn yáng shì ròu       
热度:5 作者: [宋朝] 郭印
类型:写人|人情|

摄职临兹邑,于今五十年。

吏胥都往矣,井邑尚依然。

指目身曾见,谈论口但传。

人情犹可喜,能不为留连。

guò tóng liáng xiàn yǒu gǎn wéi zhù bàn
[ [ sòng cháo ] ] guō yìn
shè zhí lín jīn shí nián        dōu wǎng jǐng shàng rán        zhǐ shēn céng jiàn tán lùn kǒu dàn chuán        rén qíng yóu néng wéi liú lián       
热度:1 作者: [宋朝] 华岳
类型:写风|写花|写山|写马|写人|人情|夕阳|写羊|

拂面东风吹夕阳,路蟠千折过羊肠。

山疑随马回回见,花欲撩人故故香。

世路与谁分曲直,人情于我自炎凉。

何当更上风烟上,为把穷途问彼苍。

guò yáng cháng lǐng
[ [ sòng cháo ] ] huá yuè
miàn dōng fēng chuī yáng pán qiān shé guò yáng cháng        shān suí huí huí jiàn huā liáo rén xiāng        shì shuí fèn zhí rén qíng yán liáng        dāng gèng shàng fēng yān shàng wéi qióng wèn cāng