古诗词大全

热度:3 作者: [元朝] 张之翰
类型:写风|写花|梅花|写山|写人|乐府|人情|写湖|写梅|题咏|写云|

且云,素难题咏,山谷简齐但作小诗而已,在简齐余作且勿论,偶不及东坡长句,何耶。

因以乐府贺新郎见意不受铅朱污。

问娇黄、当初著甚,染成如许。

便做采从真蜡国,特地朝匀暮注。

也无此、宫妆风度。

长记方壶春半贮,只萧然、尽慰人情苦。

谁更望、暗香吐。

为渠细检梅花谱。

以芳声与梅相近,故梅名汝。

底是石湖堪怪处,说道涪翁曾赋。

还忘却、东坡佳句。

从被二仙题评了,到而今、傲然吟诗似。

吾试与,下斯语。

西严词六十九首,间以四库珍本西严集校订

xīn láng jiā píng méi kāi qīng xiāng ài zhì zhī
[ [ yuán cháo ] ] zhāng zhī hàn
qiě yún nán yǒng shān jiǎn dàn zuò xiǎo shī ér zài jiǎn zuò qiě lùn ǒu dōng zhǎng        yīn xīn láng jiàn shòu qiān zhū        wèn jiāo huáng dāng chū zhe shèn rǎn chéng        biàn 便 zuò cǎi cóng zhēn guó cháo yún zhù        gōng zhuāng fēng        zhǎng fāng chūn bàn zhù zhī xiāo rán jìn wèi rén qíng        shuí gèng wàng àn xiāng        wéi jiǎn méi huā        fāng shēng méi xiàng jìn méi míng        shì shí kān guài chù shuō dào wēng céng        hái wàng què dōng jiā        cóng bèi èr xiān píng le dào ér jīn ào rán yín shī        shì xià        西 yán liù shí jiǔ shǒu jiān zhēn běn 西 yán xiào dìng
热度:0 作者: [宋朝] 邵雍
类型:写景|写人|人情|襟怀|

人情大率喜为官,达士何尝有所牵。

解印本非嫌薄禄,挂冠殊不为高年。

因通物性兴衰理,遂悟天心用舍权。

宜放襟怀在清景,吾乡况有好林泉。

rén zhì zhèng
[ [ sòng cháo ] ] shào yōng
rén qíng wéi guān shì cháng yǒu suǒ qiān        jiě yìn běn fēi xián báo guà guàn shū wéi gāo nián        yīn tōng xìng xìng shuāi suí tiān xīn yòng shě quán        fàng jīn huái 怀 zài qīng jǐng xiāng kuàng yǒu hǎo lín quán       
热度:4 作者: [宋朝] 黄庭坚
类型:写人|人情|故乡|

啧啧雀引雏,梢梢箸成竹。

时物感人情,忆我故乡曲。

zhé qián nán shí shǒu · ·
[ [ sòng cháo ] ] huáng tíng jiān
què yǐn chú shāo shāo zhù chéng zhú        shí gǎn rén qíng xiāng       
热度:1 作者: [宋朝] 洪咨夔
类型:写人|思归|人情|写酒|

世事鹏斥鷃,人情燕伯劳。

心须腔放阔,眼要孔提高。

陈力惟求健,承恩敢恃牢。

熟思归计是,春酒荐蒌蒿。

jǐn lǎo rén tuì 退 cháo
[ [ sòng cháo ] ] hóng kuí
shì shì péng chì yàn rén qíng yàn láo        xīn qiāng fàng kuò yǎn yào kǒng gāo        chén wéi qiú jiàn chéng ēn gǎn shì láo        shú guī shì chūn jiǔ jiàn lóu hāo       
热度:2 作者: [宋朝] 陈宓
类型:写雨|写人|美人|人情|写梅|

晚来细雨送轻愁,小院梅黄恰似秋。

忽得满盘堆鹤顶,更惊触眼出猫头。

只知渴吻三危饮,却愧枯肠万卷搜。

多谢美人情郑重,明珠见饷恐空投。

xiè wáng chéng xiǎng lín zhāng huǒ shān 绿 sǔn · · líng
[ [ sòng cháo ] ] chén
wǎn lái sòng qīng chóu xiǎo yuàn méi huáng qià qiū        mǎn pán duī dǐng gèng jīng chù yǎn chū māo tóu        zhī zhī wěn sān wēi yǐn què kuì cháng wàn juàn sōu        duō xiè měi rén qíng zhèng zhòng míng zhū jiàn xiǎng kǒng kōng tóu       
热度:0 作者: [宋朝] 邵雍
类型:写人|人情|时事|

仙掌峰峦峭不收,希夷去后遂无俦。

能斟时事高抬头,善酌人情略拨头。

画虎不成心尚在,悲麟无应泪横流。

悟来不必多言语,赢得清闲第一筹。

xiè nìng chéng huì zūn
[ [ sòng cháo ] ] shào yōng
xiān zhǎng fēng luán qiào shōu hòu suí chóu        néng zhēn shí shì gāo tái tóu shàn zhuó rén qíng luè tóu        huà chéng xīn shàng zài bēi lín yīng lèi héng liú        lái duō yán yíng qīng xián chóu       
热度:1 作者: [宋朝] 司马光
类型:写风|写花|写人|人情|

皇家骏命承苍穹,烝民这杰生维嵩。

圣贤会合若符契,坐致四海登熙隆。

三阶清平九鼎重,指麾拱揖安华戎。

人情谁不乐将相,往往皓首忘疲癃。

北平饮乳尚怀印,千秋乘车犹入宫。

唯公致政年甫至,耳目明利志气充。

幡然脱去万钟禄,心仪高远如翔鸿。

灵台不复絓尘务,至德恬淡含黄中。

英华纯粹积不发,事业转为文字工。

大篇短韵间金石,远追吉甫流清风。

刻雕众物非用意,默与元化参神功。

应刘鲍谢事奇巧,细琐岂足夸才雄。

裸圭夷玉清庙器,肯与环玦争玲珑。

绛账生徒东阁客,微官拘絷如樊笼。

言诗何敢望商赐,幸得诵咏祛童蒙。

昏花病目不自惜,服膺盥手书一能。

千金这产不可易,子孙宝蓄传无穷。

xiè shǐ píng gōng jìn shī juàn shì
[ [ sòng cháo ] ] guāng
huáng jiā jun4 mìng chéng cāng qióng zhēng mín zhè jié shēng wéi sōng        shèng xián huì ruò zuò zhì hǎi dēng lóng        sān jiē qīng píng jiǔ dǐng zhòng zhǐ huī gǒng ān huá róng        rén qíng shuí jiāng xiàng wǎng wǎng hào shǒu wàng lóng        běi píng yǐn shàng huái 怀 yìn qiān qiū chéng chē yóu gōng        wéi gōng zhì zhèng nián zhì ěr míng zhì chōng        fān rán tuō wàn zhōng xīn gāo yuǎn xiáng hóng 鸿        líng tái guà chén zhì tián dàn hán huáng zhōng        yīng huá chún cuì shì zhuǎn wéi wén gōng        piān duǎn yùn jiān jīn shí yuǎn zhuī liú qīng fēng        diāo zhòng fēi yòng yuán huà cān shén gōng        yīng liú bào xiè shì qiǎo suǒ kuā cái xióng        luǒ guī qīng miào kěn huán jué zhēng líng lóng        jiàng zhàng shēng dōng wēi guān zhí fán lóng        yán shī gǎn wàng shāng xìng sòng yǒng tóng méng        hūn huā bìng yīng guàn shǒu shū néng        qiān jīn zhè chǎn sūn bǎo chuán qióng       
热度:3 作者: [明朝] 庄昶
类型:写风|写花|写水|写人|人情|

梁国何曾还吓我,今人情或古人同。

电悬双眼欺秋水,髻拥三花御野风。

柱史官来头已白,醉乡逃去颊初红。

吹台独上高回首,各各溪河落照中。

xiè tiān gǎi guān biàn niè dōng qiáo xiōng yǒu shī yùn bìng
[ [ míng cháo ] ] zhuāng chǎng
liáng guó céng hái xià jīn rén qíng huò rén tóng        diàn xuán shuāng yǎn qiū shuǐ yōng sān huā fēng        zhù shǐ guān lái tóu bái zuì xiāng táo jiá chū hóng        chuī tái shàng gāo huí shǒu luò zhào zhōng       
热度:1 作者: [宋朝] 舒岳祥
类型:写人|人情|写云|

春膏夸莹净,云母斗轻明。

吾子诚不俗,老夫安用名。

虽非时态尚,犹见故人情。

雅兴因君动,新吟恁几成。

xiè liú wén huì hǎo wēng jiān
[ [ sòng cháo ] ] shū yuè xiáng
chūn gāo kuā yíng jìng yún dòu qīng míng        chéng lǎo ān yòng míng        suī fēi shí tài shàng yóu jiàn rén qíng        xìng yīn jun1 dòng xīn yín nín chéng       
热度:4 作者: [宋朝] 邵雍
类型:写雪|写人|人情|

长莫长于天,大莫大於地。

天地尚有极,自馀安足计。

世态非一朝,人情止于是。

以至立殊功。

无非借巨势。

适会在其间,慎勿强生事。

虽严似雪霜,无改如松桂。

方惜久离阔,却喜由道义。

相别二十年,犹能记憔悴。

xiè qīn zhī xué shì jiàn fǎng 访
[ [ sòng cháo ] ] shào yōng
zhǎng zhǎng tiān        tiān shàng yǒu ān        shì tài fēi cháo rén qíng zhǐ shì        zhì shū gōng        fēi jiè shì        shì huì zài jiān shèn qiáng shēng shì        suī yán xuě shuāng gǎi sōng guì        fāng jiǔ kuò què yóu dào        xiàng bié èr shí nián yóu néng qiáo cuì