古诗词大全

热度:4 作者: [宋朝] 王令
类型:

至愚不学常如足,盛德之充久自彰。

管小始疑天可尽,绠穷终信海非量。

始惭自待从来薄,不及时中适取狂。

安得此生天与幸,没身得不去门墙。

zèng sūn shēn lǎo
[ [ sòng cháo ] ] wáng lìng
zhì xué cháng shèng zhī chōng jiǔ zhāng        guǎn xiǎo shǐ tiān jìn gěng qióng zhōng xìn hǎi fēi liàng        shǐ cán dài cóng lái báo shí zhōng shì kuáng        ān shēng tiān xìng méi shēn mén qiáng       
热度:1 作者: [宋朝] 王令
类型:写水|写马|写人|文学|叹息|写酒|

京尘漠无聊,客书闻报罢。

拔身众人後,载水千里下。

微装困无余,归马剧连跨。

邈无失时叹,抗举与俗谢。

但言废文学,从今益休暇。

诗书得穷搜,朋友可邀迓。

如解万里骏,脱去衔轭驾。

虽时念亲贫,叹息忽自诧。

已如婴儿啼,心在声不嗄。

悲乐于俗异,使我喜失诧。

吾闻百年生,暂就天地舍。

中间有逢遇,穷达何足讶。

譬之适时运,寒暑变冬夏。

炎凉忽焉殊,裘葛代相藉。

於身亦何预,时与外物借。

尝闻庄生言,中不怛外化。

逢鸡就知时,遇弹因求炙。

况持身售人,五羖岂真价。

士材嫌易知,女好固择嫁。

勉之时我过,酒贱衣可贳。

zèng zhōu xià
[ [ sòng cháo ] ] wáng lìng
jīng chén liáo shū wén bào        shēn zhòng rén hòu zǎi shuǐ qiān xià        wēi zhuāng kùn guī lián kuà        miǎo shī shí tàn kàng xiè        dàn yán fèi wén xué cóng jīn xiū xiá        shī shū qióng sōu péng yǒu yāo        jiě wàn jun4 tuō xián è jià        suī shí niàn qīn pín tàn chà        yīng ér xīn zài shēng á        bēi shǐ 使 shī chà        wén bǎi nián shēng zàn jiù tiān shě        zhōng jiān yǒu féng qióng        zhī shì shí yùn hán shǔ biàn dōng xià        yán liáng yān shū qiú dài xiàng jiè        shēn shí wài jiè        cháng wén zhuāng shēng yán zhōng wài huà        féng jiù zhī shí dàn yīn qiú zhì        kuàng chí shēn shòu rén zhēn jià        shì cái xián zhī hǎo jià        miǎn zhī shí guò jiǔ jiàn shì       
热度:1 作者: [宋朝] 王令
类型:写风|写水|

缩伏蒿莱听命沉,旧房孤剑铁尘侵。

方思力举沧溟水,泼杀生平气焰心。

不谓偶君夸意气,无端起我旧胸襟。

男儿合是公侯器,未忍风前堕泪吟。

zèng bié yàn fán tài zhù
[ [ sòng cháo ] ] wáng lìng
suō hāo lái tīng mìng chén jiù fáng jiàn tiě chén qīn        fāng cāng míng shuǐ shā shēng píng yàn xīn        wèi ǒu jun1 kuā duān jiù xiōng jīn        nán ér shì gōng hóu wèi rěn fēng qián duò lèi yín       
热度:2 作者: [宋朝] 王令
类型:写风|英雄|少年|写酒|

懋甫相门儿,家世踏缨紞。

早年缀官簿,青衫蔚於菼。

本宜多骄矜,不谓锐意敢。

意贪英雄交,一手欲四揽。

偶来滥予会,臂搦首已颔。

酒狞夸胸襟,顶踵都一胆。

壮心羞摧藏,义内喜葅歜。

要言相死从,顾岂苟难斩。

听其自陈论,峭拔不平渐。

要之当一切,固令不黤黯。

忆予少年时,亦自喜黠{左氵右闯}。

於今老而悔,壮意日凋减。

惜夫相遇迟,君於我已检。

骤闻强大语,若虎饿得啖。

已无相高心,徒有志气感。

春风吹天昏,醉目睨愁黪。

念当相别去,两怀不无惨。

何时重来过,慰我涸辙噞。

唯其去後怀,犹一饱复歉。

幸有西南风,时作寄我椠。

zèng bié yàn chéng mào tài zhù
[ [ sòng cháo ] ] wáng lìng
mào xiàng mén ér jiā shì yīng dǎn        zǎo nián zhuì guān 簿 qīng shān wèi tǎn        běn duō jiāo jīn wèi ruì gǎn        tān yīng xióng jiāo shǒu lǎn        ǒu lái làn huì nuò shǒu hàn        jiǔ níng kuā xiōng jīn dǐng zhǒng dōu dǎn        zhuàng xīn xiū cuī cáng nèi chù        yào yán xiàng cóng gǒu nán zhǎn        tīng chén lùn qiào píng jiàn        yào zhī dāng qiē lìng yǎn àn        shǎo nián shí xiá { { zuǒ sān yòu chuǎng } }        jīn lǎo ér huǐ zhuàng diāo jiǎn        xiàng chí jun1 jiǎn        zhòu wén qiáng ruò è 饿 dàn        xiàng gāo xīn yǒu zhì gǎn        chūn fēng chuī tiān hūn zuì chóu cǎn        niàn dāng xiàng bié liǎng huái 怀 cǎn        shí zhòng lái guò wèi zhé yǎn        wéi hòu huái 怀 yóu bǎo qiàn        xìng yǒu 西 nán fēng shí zuò qiàn       
热度:2 作者: [宋朝] 王令
类型:写风|长江|写人|愤懑|

予生谢早先,晚世相逅邂。

礼俗不可徵,百孔千疮坏。

平时以是念,食美不知囋。

谁为医国者,已亟不图瘥。

引脰望古人,去我远以太。

斓斑纸上语,十才一二在。

思人乐其言,把读不知懈。

爱其善调理,未讫已期再。

探窥古人心,愤懑世俗败。

常思得英奇,肝肺相诱劢。

以是求世人,未免许以溉。

不特学忧孤,直恐性失介。

呜呼圣贤人,既以舍我迈。

如何有常者,亦不可得拜。

虽然众嘲扬,未忍径伍哙。

刘生江东儒,心臆宽不隘。

遇我数日语,收若俯拾芥。

久从固所望,骤得尤所快。

立海观鲸鲲,乘霄饮沆瀣。

和风吹滞酲,利爪搔痒疥。

我质遂媿陋,香禾映秕粺。

我言遂愧疏,长江掩涔派。

辱索宜有献,百择无一爱。

作诗期笑咍,幸无怒目睚。

zèng liú chéng wén
[ [ sòng cháo ] ] wáng lìng
shēng xiè zǎo xiān wǎn shì xiàng hòu xiè        zhēng bǎi kǒng qiān chuāng huài        píng shí shì niàn shí měi zhī        shuí wéi guó zhě chài        yǐn dòu wàng rén yuǎn tài        lán bān zhǐ shàng shí cái èr zài        rén yán zhī xiè        ài shàn diào wèi zài        tàn kuī rén xīn fèn mèn shì bài        cháng yīng gān fèi xiàng yòu mài        shì qiú shì rén wèi miǎn gài        xué yōu zhí kǒng xìng shī jiè        shèng xián rén shě mài        yǒu cháng zhě bài        suī rán zhòng cháo yáng wèi rěn jìng kuài        liú shēng jiāng dōng xīn kuān ài        shù shōu ruò shí jiè        jiǔ cóng suǒ wàng zhòu yóu suǒ kuài        hǎi guān jīng kūn chéng xiāo yǐn hàng xiè        fēng chuī zhì chéng zhǎo sāo yǎng jiè        zhì suí kuì 媿 lòu xiāng yìng bài        yán suí kuì shū zhǎng jiāng yǎn cén pài        suǒ yǒu xiàn bǎi ài        zuò shī xiào tāi xìng       
热度:3 作者: [宋朝] 王令
类型:写风|儿童|写人|写鱼|

贱生不自辰,亲没身孤零。

家无一棱田,不得农以耕。

巧智不迨人,工贾难自名。

妄来觑文字,朱墨纷纵横。

合穷心狂高,不肯束世程。

揭欲望孔孟,今昔相招迎。

去古远莫到,复今难回行。

穷步匍匐归,失虎犬不成。

颠倒尘土中,甚若鱼噞羹。

祖死不反骨,姊寡归携甥。

苍黄无为谋,叹慨私失声。

叩头屋厦借,解衣锅盖赓。

甔石固莫致,升掬犹时营。

学左世共笑,身贱人交轻。

父戒子勿效,妻引夫无朋。

妄承西来招,喜色转以騂。

非惟迹脱死,始有心期生。

儿童相回环,朋友推弟兄。

有问多无对,新闻多惭惊。

自羞陋浅人,偷窃幸未黥。

风窗敞清虚,饱腹摩膨脝。

睡足起有书,案几交堆盈。

自喜主人仁,不我贤而惸。

新诗重来贶,褒扬借光荣。

何以示相谢,心铭踰血盟。

xiè shù zhàng jiàn zèng
[ [ sòng cháo ] ] wáng lìng
jiàn shēng chén qīn méi shēn líng        jiā léng tián nóng gēng        qiǎo zhì dài rén gōng jiǎ nán míng        wàng lái wén zhū fēn zòng héng        qióng xīn kuáng gāo kěn shù shì chéng        jiē wàng kǒng mèng jīn xiàng zhāo yíng        yuǎn dào jīn nán huí háng        qióng guī shī quǎn chéng        diān dǎo chén zhōng shèn ruò yǎn gēng        fǎn guǎ guī xié shēng        cāng huáng wéi móu tàn kǎi shī shēng        kòu tóu shà jiè jiě guō gài gēng        dàn shí zhì shēng yóu shí yíng        xué zuǒ shì gòng xiào shēn jiàn rén jiāo qīng        jiè xiào yǐn péng        wàng chéng 西 lái zhāo zhuǎn xīng        fēi wéi tuō shǐ yǒu xīn shēng        ér tóng xiàng huí huán péng yǒu tuī xiōng        yǒu wèn duō duì xīn wén duō cán jīng        xiū lòu qiǎn rén tōu qiè xìng wèi qíng        fēng chuāng chǎng qīng bǎo péng hēng        shuì yǒu shū àn jiāo duī yíng        zhǔ rén rén xián ér qióng        xīn shī zhòng lái kuàng bāo yáng jiè guāng róng        shì xiàng xiè xīn míng yáo xuè méng       
热度:1 作者: [宋朝] 王令
类型:写马|

卓郑簪裾密作林,相如贫病强来临。

藜羹才饱无他志,肉食饿充有媿心。

死马偶能逢市骨,滥竽常恐负知音。

古来一饭皆论报,何日王孙遂有金。

xiè shù zhàng · · líng
[ [ sòng cháo ] ] wáng lìng
zhuó zhèng zān zuò lín xiàng pín bìng qiáng lái lín        gēng cái bǎo zhì ròu shí è 饿 chōng yǒu kuì 媿 xīn        ǒu néng féng shì làn cháng kǒng zhī yīn        lái fàn jiē lùn bào wáng sūn suí yǒu jīn       
热度:1 作者: [宋朝] 王令
类型:

喜赴西招足屡蹉,自惭愚鄙取无他。

能终末学生何幸,得活诸孤赐最多。

愧面未甘徒已矣,报心全寄命如何。

须知下客终思用,不必时时强铗歌。

xiè shù zhàng
[ [ sòng cháo ] ] wáng lìng
西 zhāo cuō cán        néng zhōng xué shēng xìng huó zhū zuì duō        kuì miàn wèi gān bào xīn quán mìng        zhī xià zhōng yòng shí shí qiáng jiá       
热度:4 作者: [宋朝] 王令
类型:写人|写云|写羊|

人从东南来,忽得连纸诗。

行义不赫晔,名声无萎蕤。

虽尝误见辱,旋则拜席归。

别久谓已忘,不图犹记之。

长封大书字,顾我已忸怩。

开縢把之读,推与果失宜。

剥虎蒙羊猪,借使出类奇。

见豺先自奔,遇豢还群随。

是故古之人,为己贱若斯。

有闻未之行,季路终不嬉。

名浮过所实,孟氏耻以非。

今而承所赐,乃此亦可噫。

贤者宁过哉,当是我有欺。

忍愧读终篇,喜惊改肝脾。

咛咛教诲言,举举仁义辞。

初令探本根,喻以海与池。

乾坤老六经,遗编烂孔姬。

尚恐惑异说,教之无迁移。

强闻终日乾,仁不三月违。

卒以二者终,要我勉不疑。

百诵百再拜,下泪如挂糜。

交朋百愚谀,此语闻之谁。

忆初从粹翁,睡耳忽得提。

震惊破百昏,寐觉悼前迷。

今而去之久,茅塞心丛茨。

骤承夫子言,快斧加芟荑。

旧秽忽划削,新除坦平夷。

念当不舍去,戴服同冠衣。

犹恐免袒间,复作须臾离。

且将鑱之心,不止涅之皮。

二者苟一能,终死庶不遗。

平生苦嗜诗,此篇况骤驰。

喁哦夜不休,齮嚼午忘饥。

仰嗟天骨雄,俯叹人莫为。

星明有常高,日圆无食亏。

读久口益嚵,舌软涎流垂。

想当措意初,嚼云吐虹蜺。

唇牙哆华鲜,肺肠涌光辉。

故其纸上言,飘有霄汉姿。

何可对酬谢,约海量珠玑。

xiè cháng
[ [ sòng cháo ] ] wáng lìng
rén cóng dōng nán lái lián zhǐ shī        háng míng shēng wěi ruí        suī cháng jiàn xuán bài guī        bié jiǔ wèi wàng yóu zhī        zhǎng fēng shū niǔ        kāi téng zhī tuī guǒ shī        bāo méng yáng zhū jiè shǐ 使 chū lèi        jiàn chái xiān bēn huàn hái qún suí        shì zhī rén wéi jiàn ruò        yǒu wén wèi zhī háng zhōng        míng guò suǒ shí mèng shì chǐ fēi        jīn ér chéng suǒ nǎi        xián zhě níng guò zāi dāng shì yǒu        rěn kuì zhōng piān jīng gǎi gān        níng níng jiāo huì yán rén        chū lìng tàn běn gēn hǎi chí        qián kūn lǎo liù jīng biān làn kǒng        shàng kǒng huò shuō jiāo zhī qiān        qiáng wén zhōng qián rén sān yuè wéi        èr zhě zhōng yào miǎn        bǎi sòng bǎi zài bài xià lèi guà        jiāo péng bǎi wén zhī shuí        chū cóng cuì wēng shuì ěr        zhèn jīng bǎi hūn mèi jiào dào qián        jīn ér zhī jiǔ máo sāi xīn cóng        zhòu chéng yán kuài jiā shān        jiù huì huá xuē xīn chú tǎn píng        niàn dāng shě dài tóng guàn        yóu kǒng miǎn tǎn jiān zuò        qiě jiāng chán zhī xīn zhǐ niè zhī        èr zhě gǒu néng zhōng shù        píng shēng shì shī piān kuàng zhòu chí        yóng ò xiū jiáo wàng        yǎng jiē tiān xióng tàn rén wéi        xīng míng yǒu cháng gāo yuán shí kuī        jiǔ kǒu chān shé ruǎn xián liú chuí        xiǎng dāng cuò chū jiáo yún hóng        chún duō huá xiān fèi cháng yǒng guāng huī        zhǐ shàng yán piāo yǒu xiāo hàn 姿        duì chóu xiè yuē hǎi liàng zhū       
热度:2 作者: [宋朝] 王令
类型:写人|

旧说诗无三百年,于今拭目读君篇。

已嗟吾道微如线,不意斯文未丧一。

金玉有声情不俗,蕙兰之臭美尤全。

尘埃满眼逢何晚,气类相期久合坚。

以义求人今遂得,于心无媿果为贤。

不须剌口论憔悴,吾辈恓惶自古然。

xiè chéng
[ [ sòng cháo ] ] wáng lìng
jiù shuō shī sān bǎi nián jīn shì jun1 piān        jiē dào wēi xiàn 线 wén wèi sàng        jīn yǒu shēng qíng huì lán zhī chòu měi yóu quán        chén āi mǎn yǎn féng wǎn lèi xiàng jiǔ jiān        qiú rén jīn suí xīn kuì 媿 guǒ wéi xián        kǒu lùn qiáo cuì bèi huáng rán