古诗词大全

热度:0 作者: [宋朝] 王令
类型:写人|

金坚虽不磨,木曲亦已揉。

幸蒙主人用,反要主随後。

适从慵耕儿,虽功不见取。

良田常无收,何塞不耕咎。

wèn shī shí èr piān chéng mǎn quán wèn lěi
[ [ sòng cháo ] ] wáng lìng
jīn jiān suī róu        xìng méng zhǔ rén yòng fǎn yào zhǔ suí hòu        shì cóng yōng gēng ér suī gōng jiàn        liáng tián cháng shōu sāi gēng jiù       
热度:2 作者: [宋朝] 王令
类型:写云|

君唱奈高何,君休我试歌。

古今愚智府,天地是非罗。

何日功名就,青云日月磨。

俗儿吾不较,计此竟谁多。

mǎn quán jiān jiǎn héng
[ [ sòng cháo ] ] wáng lìng
jun1 chàng nài gāo jun1 xiū shì        jīn zhì tiān shì fēi luó        gōng míng jiù qīng yún yuè        ér jiào jìng shuí duō       
热度:3 作者: [宋朝] 王令
类型:写人|

世味久已谙,多恶竟少好。

惟诗素所嗜,决切欲深造。

人安己不休,众耻我独冒。

有如獭行迹,欲改复自蹈。

肝肠困寻搜,吻舌倦抟造。

心灵无余多,为此日有耗。

已勤尚无成,既苦每自劳。

自笑如秋蝉,饥极不止噪。

努力排韩门,屈拜媚孟灶。

惟此二公才,百牛饱怀抱。

我如饿旁者,盼盼不得犒。

不知去几多,穷行究未到。

无门隔籓篱,发罅窥堂奥。

爱之不可入,抵触发狂噪。

借使苟有成,不知竟何要。

孤名非所求,弊俗讵足傲。

况乃非所及,穷海未为浩。

不知何时休,定讫死与耄。

因疑今世人,恐有我同操。

徽之才超高,竿幢出标纛。

为学尚淹蕴,富橐不肯暴。

文章内朱豹,外袭一以皂。

大论尤坚强,推舟出行奡。

珉砆不施功,径欲制珪瑁。

幸此不我陋,教诲日陈告。

昨因语及诗,请我使自道。

屡谢不得命,迫窄遂颠倒。

披坚诱羸兵,伏瓴待穿盗。

取媵虽然必,窘穷亦堪悼。

勉为瓦砖投,幸有金珠报。

shù huī zhī suǒ shī
[ [ sòng cháo ] ] wáng lìng
shì wèi jiǔ ān duō è jìng shǎo hǎo        wéi shī suǒ shì jué qiē shēn zào        rén ān xiū zhòng chǐ mào        yǒu háng gǎi dǎo        gān cháng kùn xún sōu wěn shé juàn tuán zào        xīn líng duō wéi yǒu hào        qín shàng chéng měi láo        xiào qiū chán zhǐ zào        pái hán mén bài mèi mèng zào        wéi èr gōng cái bǎi niú bǎo huái 怀 bào        è 饿 páng zhě pàn pàn kào        zhī duō qióng háng jiū wèi dào        mén bān xià kuī táng ào        ài zhī chù kuáng zào        jiè shǐ 使 gǒu yǒu chéng zhī jìng yào        míng fēi suǒ qiú ào        kuàng nǎi fēi suǒ qióng hǎi wèi wéi hào        zhī shí xiū dìng mào        yīn jīn shì rén kǒng yǒu tóng cāo        huī zhī cái chāo gāo gān 竿 zhuàng chū biāo dào        wéi xué shàng yān yùn tuó kěn bào        wén zhāng nèi zhū bào wài zào        lùn yóu jiān qiáng tuī zhōu chū háng ào        mín shī gōng jìng zhì guī mào        xìng lòu jiāo huì chén gào        zuó yīn shī qǐng shǐ 使 dào        xiè mìng zhǎi suí diān dǎo        jiān yòu léi bīng líng dài chuān 穿 dào        yìng suī rán jiǒng qióng kān dào        miǎn wéi zhuān tóu xìng yǒu jīn zhū bào       
热度:14 作者: [宋朝] 王令
类型:写人|写鬼|写草|写鱼|

纯金出熔炉,烜赫掩炽火。

锦成洗春江,众目炫莫奈。

鱼盐物诚微,误用幸不涴。

君家兄弟贤,我见始惊夥。

文章露光芒,藏蕴包丛脞,关门当自足,何暇更待我。

固知仁人心,姑欲恤穷饿。

苟论才不才,自合弃如唾。

忆昨西来初,戚惕侍客坐。

交持驾说口,张阖不可鏁。

间发辨经义,铁舌莫摩挫。

高文忽下投,白日骇天堕。

眩怖欲前掩,布帛不可裹。

初视固宜惊,独获亦堪贺。

又如遇贵人,绣锦饰婀娜。

回眸忽自监,恶面复寠祼。

屈降心已甘,叹慎志亦颇。

雄高岂复争,爱恤亦加荷。

大诗又来及,推与太浮过。

自无贤可称,以是恶甚播。

譬如享尪人,豆食止则可。

苟强担石负,蹉跌适足祸。

何以论报心,结草效鬼颗。

shù xiào xiān
[ [ sòng cháo ] ] wáng lìng
chún jīn chū róng huǐ yǎn chì huǒ        jǐn chéng chūn jiāng zhòng xuàn nài        yán chéng wēi yòng xìng        jun1 jiā xiōng xián jiàn shǐ jīng huǒ        wén zhāng guāng máng cáng yùn bāo cóng cuǒ guān mén dāng xiá gèng dài        zhī rén rén xīn qióng è 饿        gǒu lùn cái cái tuò        zuó 西 lái chū shì zuò        jiāo chí jià shuō kǒu zhāng suǒ        jiān biàn jīng tiě shé cuò        gāo wén xià tóu bái hài tiān duò        xuàn qián yǎn guǒ        chū shì jīng huò kān        yòu guì rén xiù jǐn shì ē        huí móu jiān è miàn guàn        jiàng xīn gān tàn shèn zhì        xióng gāo zhēng ài jiā        shī yòu lái tuī tài guò        xián chēng shì è shèn        xiǎng wāng rén dòu shí zhǐ        gǒu qiáng dān shí cuō diē shì huò        lùn bào xīn jié cǎo xiào guǐ       
热度:1 作者: [宋朝] 王令
类型:

自古名士纷如毛,多见博带裳衣褒。

如其可学不可逮,三满夫子皆儒豪。

其文渊源尤可爱,江海驾荡相吞滔。

方吾少时未识愧,引领日望声齐高。

穷吭折吻气力绝,始尽退伏非所曹。

近来笔砚思置去,新诗苟有亦自韬。

闲时屡索不肯出,若欲献贵贱厥操。

李君南来久有日,我始得见试捾搯。

忽逢诗挑欲我接,快句锐利磨矛刀。

要令口献近章句,若急献迫不可逃,颜赫舌涩不可吐,滞若乱绪强抽搔。

惟其自陈尚讷怍,况又听者宁不聱。

退归自与败者比,誓欲弃甲弓矢橐。

新诗见投又须和,咄哉自守何不牢。

gōng ān
[ [ sòng cháo ] ] wáng lìng
míng shì fēn máo duō jiàn dài shang bāo        xué dǎi sān mǎn jiē háo        wén yuān yuán yóu ài jiāng hǎi jià dàng xiàng tūn tāo        fāng shǎo shí wèi shí kuì yǐn lǐng wàng shēng gāo        qióng kēng shé wěn jué shǐ jìn tuì 退 fēi suǒ cáo        jìn lái yàn zhì xīn shī gǒu yǒu tāo        xián shí suǒ kěn chū ruò xiàn guì jiàn jué cāo        jun1 nán lái jiǔ yǒu shǐ jiàn shì tāo        féng shī tiāo jiē kuài ruì máo dāo        yào lìng kǒu xiàn jìn zhāng ruò xiàn táo yán shé zhì ruò luàn qiáng chōu sāo        wéi chén shàng zuò kuàng yòu tīng zhě níng áo        tuì 退 guī bài zhě shì jiǎ gōng shǐ tuó        xīn shī jiàn tóu yòu duō zāi shǒu láo       
热度:5 作者: [宋朝] 王令
类型:写马|写人|

高门鞍马日光荣,势力纷纷起共争。

偶以不能聊自便,敢于兹世独求清。

生无人愧宁非乐,死有天知岂待名。

客食官居同是苟,何须称别异平生。

sūn shēn lǎo jiàn
[ [ sòng cháo ] ] wáng lìng
gāo mén ān guāng róng shì fēn fēn gòng zhēng        ǒu néng liáo biàn 便 gǎn shì qiú qīng        shēng rén kuì níng fēi yǒu tiān zhī dài míng        shí guān tóng shì gǒu chēng bié píng shēng       
热度:3 作者: [宋朝] 王令
类型:写雨|写马|写人|

幽兰生深林,不佩亦自臭。

天马苟伏皂。

驽足日加骤。

兰生喻人学,不为仕乃究。

马伏侔自怠,一失遂永後。

以今曷为言,念子不可逗。

前我初识子,爱其肌骨秀。

又观所为诗,往往擅高右。

迨熟相与言,低俯如有就。

我乐成美者,遽以古诗叩。

上言高雄张,中杂富贵斗。

且将起其贫,固欲激其懋。

尚谓非重游,犹恐信不厚。

挥汗谢为书,戴雨去自奏。

予始喜此诗,若获弦逐壳。

如何答我诗,遽此与前谬。

我始得则谢,实若答雉嗅。

大凡欲有为,当决如蝠狖。

苟进又安退,何自鼠穴首。

吾见人自荒,未有耕不收。

设或坚决为,加以勤自副。

石将为溜穿,曲亦因累揉。

大可入圣域,中能践贤囿。

借使不及然,犹足闻见富。

中吾不可止,在我固无疚。

己迷不自复,惧子遂著陋。

听之无予违,斯言将不又。

yǒu rén
[ [ sòng cháo ] ] wáng lìng
yōu lán shēng shēn lín pèi chòu        tiān gǒu zào        jiā zhòu        lán shēng rén xué wéi shì nǎi jiū        móu dài shī suí yǒng hòu        jīn wéi yán niàn dòu        qián chū shí ài xiù        yòu guān suǒ wéi shī wǎng wǎng shàn gāo yòu        dài shú xiàng yán yǒu jiù        chéng měi zhě shī kòu        shàng yán gāo xióng zhāng zhōng guì dòu        qiě jiāng pín mào        shàng wèi fēi zhòng yóu yóu kǒng xìn hòu        huī hàn xiè wéi shū dài zòu        shǐ shī ruò huò xián zhú        shī qián miù        shǐ xiè shí ruò zhì xiù        fán yǒu wéi dāng jué yòu        gǒu jìn yòu ān tuì 退 shǔ xué shǒu        jiàn rén huāng wèi yǒu gēng shōu        shè huò jiān jué wéi jiā qín        shí jiāng wéi liū chuān 穿 yīn lèi róu        shèng zhōng néng jiàn xián yòu        jiè shǐ 使 rán yóu wén jiàn        zhōng zhǐ zài jiù        suí zhe lòu        tīng zhī wéi yán jiāng yòu       
热度:4 作者: [宋朝] 王令
类型:

客尝疑西伯,何至羑里辱。

瞽鳏虽父子,尚脱井廪酷。

昏主虽圣臣,飞祸安可卜。

致命遂其志,虽穷不为戮。

yǒu
[ [ sòng cháo ] ] wáng lìng
cháng 西 zhì yǒu        guān suī shàng tuō jǐng lǐn        hūn zhǔ suī shèng chén fēi huò ān bo        zhì mìng suí zhì suī qióng wéi       
热度:2 作者: [宋朝] 王令
类型:

倦客维扬每自悲,有时双泪等闲垂。

眼前所识皆庸我,天下为忧可语谁。

把臂便嫌逢子晚,开縢乃见起予诗。

卷舒万彻吟千遍,此後多应手有胝。

liú chéng chóu shī
[ [ sòng cháo ] ] wáng lìng
juàn wéi yáng měi bēi yǒu shí shuāng lèi děng xián chuí        yǎn qián suǒ shí jiē yōng tiān xià wéi yōu shuí        biàn 便 xián féng wǎn kāi téng nǎi jiàn shī        juàn shū wàn chè yín qiān biàn hòu duō yīng shǒu yǒu zhī       
热度:1 作者: [宋朝] 王令
类型:写雨|写风|写水|写人|

莽莽晴川水,寥寥病客舟。

来随风浩荡,去逐雨淹留。

生计梁边燕,归心海上鸥。

多惭故人句,欹卧一长讴。

liú zhòng měi · · líng
[ [ sòng cháo ] ] wáng lìng
mǎng mǎng qíng chuān shuǐ liáo liáo bìng zhōu        lái suí fēng hào dàng zhú yān liú        shēng liáng biān yàn guī xīn hǎi shàng ōu        duō cán rén zhǎng ōu