古诗词大全

热度:1 作者: [宋朝] 王令
类型:写山|写水|写人|少年|写云|写羊|

利剑不刺鼠,大钓不联鲕。

天昏白日沉,剑决浮云披。

地荡海水摇,钓引九鲸縻。

固其用不常,安得易用为。

当其未效间,是亦铅与铍。

吾非小丈夫,胸中少翘奇。

少年嗜勇黠,跨压百雄低。

两眼皆豚羊,一腹千麃罴。

使气睨群辈,问今当我谁。

四海有守兵,谓予皆耻之。

左手将醢戎,右手期锄夷。

书足记姓名,剑亦弃不治。

不愿当世是,不羞群曹嗤。

曰富贵在我,又何有年时。

块视勒山功,芥拾封侯龟。

一日忽自悟,吾岂虔强儿。

旧闻有六经,条理两可师。

无不至圣人,有学中自隳。

勿遂谓不及,吾由未尝追。

好勇不好道,吾将自诛非,浩乎如有年,茫乎其若思。

望禾如未获,专乎如有期。

夜或不记寝,昼或忘其饥。

不以儒自劫,不以庸自卑。

树而不可拔,山而不可移。

拒之不使杂,磨之不容疵。

孰为古之圣,孰为今之推。

孰远不可到,孰高不可訾。

置易功其难,力险肆自夷。

上自太古先,跂轩而望羲。

下至三代来,尧舜禹汤姬。

周公汲汲劳,仲尼皇皇疲。

轲况比踵游,雄俞磨肩驰。

或示我使向,或导我使随。

或凿我未开,或完我已亏。

或退而我引,或坠而我提。

或辅而我夹,或颠而我支。

或砭我赘疣,或膏我疮痍。

浴我挍我垢,酝我酿我醨。

计昔以较今,悮是而恨迷。

固知於圣贤,实辱再造私。

道远致力多,功大收效迟。

今而所存者,财一毛於皮。

苟曰成不成,我有罪未知。

如夫用不用,敢系天为辞。

若寒馁贫贱,此於我何居。

若夸毁誉訾,此其如予奚。

王君异学者,见我加嗟咨。

叙其念惜心,投以引勉诗。

语爱则然尔,独理似或遗。

辄自讼由来,强答非所宜。

dào shì wáng yuán zhī shī wéi zèng duō jiàn āi miǎn yīn shī wéi
[ [ sòng cháo ] ] wáng lìng
jiàn shǔ diào lián ér        tiān hūn bái chén jiàn jué yún        dàng hǎi shuǐ yáo diào yǐn jiǔ jīng        yòng cháng ān yòng wéi        dāng wèi xiào jiān shì qiān        fēi xiǎo zhàng xiōng zhōng shǎo qiào        shǎo nián shì yǒng xiá kuà bǎi xióng        liǎng yǎn jiē tún yáng qiān biāo        shǐ 使 qún bèi wèn jīn dāng shuí        hǎi yǒu shǒu bīng wèi jiē chǐ zhī        zuǒ shǒu jiāng hǎi róng yòu shǒu chú        shū xìng míng jiàn zhì        yuàn dāng shì shì xiū qún cáo chī        yuē guì zài yòu yǒu nián shí        kuài shì shān gōng jiè shí fēng hóu guī        qián qiáng ér        jiù wén yǒu liù jīng tiáo liǎng shī        zhì shèng rén yǒu xué zhōng huī        suí wèi yóu wèi cháng zhuī        hǎo yǒng hǎo dào jiāng zhū fēi hào yǒu nián máng ruò        wàng wèi huò zhuān yǒu        huò qǐn zhòu huò wàng        jié yōng bēi        shù ér shān ér        zhī shǐ 使 zhī róng        shú wéi zhī shèng shú wéi jīn zhī tuī        shú yuǎn dào shú gāo        zhì gōng nán xiǎn        shàng tài xiān xuān ér wàng        xià zhì sān dài lái yáo shùn tāng        zhōu gōng láo zhòng huáng huáng        kuàng zhǒng yóu xióng jiān chí        huò shì shǐ 使 xiàng huò dǎo shǐ 使 suí        huò záo wèi kāi huò wán kuī        huò tuì 退 ér yǐn huò zhuì ér        huò ér jiá huò diān ér zhī        huò biān zhuì yóu huò gāo chuāng        jiāo gòu yùn niàng        jiào jīn shì ér hèn        zhī shèng xián shí zài zào        dào yuǎn zhì duō gōng shōu xiào chí        jīn ér suǒ cún zhě cái máo        gǒu yuē chéng chéng yǒu zuì wèi zhī        yòng yòng gǎn tiān wéi        ruò hán něi pín jiàn        ruò kuā huǐ        wáng jun1 xué zhě jiàn jiā jiē        niàn xīn tóu yǐn miǎn shī        ài rán ěr huò        zhé sòng yóu lái qiáng fēi suǒ       
热度:2 作者: [宋朝] 王令
类型:

汉得孤秦万弊时,当年丞相要无为。

洛阳年少空流涕,谁谓书生果有知。

西 hàn
[ [ sòng cháo ] ] wáng lìng
hàn qín wàn shí dāng nián chéng xiàng yào wéi        luò yáng nián shǎo kōng liú shuí wèi shū shēng guǒ yǒu zhī       
热度:1 作者: [宋朝] 王令
类型:写风|写人|寂寞|

气吞风雅妙无伦,碌碌当年不见珍。

自是古贤因发愤,非关诗道可穷人。

镌鑱物象三千首,照耀乾坤四百春。

寂寞有名身後事,惟余孤冢来江滨。

lǎo shī
[ [ sòng cháo ] ] wáng lìng
tūn fēng miào lún dāng nián jiàn zhēn        shì xián yīn fèn fēi guān shī dào qióng rén        juān chán xiàng sān qiān shǒu zhào yào 耀 qián kūn bǎi chūn        yǒu míng shēn hòu shì wéi zhǒng lái jiāng bīn       
热度:1 作者: [宋朝] 王令
类型:写山|忧愤|写云|写酒|

北邙山下一孤坟,流落三千绮丽文。

後世声名高白日,当年荣利等浮云。

屏除忧愤归禅寂,消遣光阴在酒醺。

若使篇章深李杜,竹符还不到君分。

bái tiān
[ [ sòng cháo ] ] wáng lìng
běi máng shān xià fén liú luò sān qiān wén        hòu shì shēng míng gāo bái dāng nián róng děng yún        píng chú yōu fèn guī chán xiāo qiǎn guāng yīn zài jiǔ xūn        ruò shǐ 使 piān zhāng shēn zhú hái dào jun1 fèn       
热度:2 作者: [宋朝] 王令
类型:写风|写人|

去梁无故又辞齐,弟子纷纷益不知。

天下未平虽我事,己身已枉更何为。

後来谁是闻风者,当世何尝不召师。

士要自高无顾世,遗编今亦有人疑。

mèng
[ [ sòng cháo ] ] wáng lìng
liáng yòu fēn fēn zhī        tiān xià wèi píng suī shì shēn wǎng gèng wéi        hòu lái shuí shì wén fēng zhě dāng shì cháng zhào shī        shì yào gāo shì biān jīn yǒu rén       
热度:0 作者: [宋朝] 王令
类型:写人|

利害从来识所存,固难轻重与人论。

赵良不自身为客,刚欲都君使灌园。

shāng jun1 chuán
[ [ sòng cháo ] ] wáng lìng
hài cóng lái shí suǒ cún nán qīng zhòng rén lùn        zhào liáng shēn wéi gāng dōu jun1 shǐ 使 guàn yuán       
热度:3 作者: [宋朝] 王令
类型:

汉鼎重焱逆血熬,当时天子亦勤劳。

不能乘作唐虞计,未会严陵所谓高。

dōng hàn
[ [ sòng cháo ] ] wáng lìng
hàn dǐng zhòng yàn xuè áo dāng shí tiān qín láo        néng chéng zuò táng wèi huì yán líng suǒ wèi gāo       
热度:2 作者: [宋朝] 王令
类型:写人|

金屋人娇奈燕何,暮帘好卷放来过。

今年已见燕无数,何况明年燕更多。

yàn
[ [ sòng cháo ] ] wáng lìng
jīn rén jiāo nài yàn lián hǎo juàn fàng lái guò        jīn nián jiàn yàn shù kuàng míng nián yàn gèng duō       
热度:1 作者: [宋朝] 王令
类型:写雨|写鸟|写人|道德|唱和|

角角适时足,力走犹或迟。

从而不逮人,不若坐视之。

而予始用此,已无先人思。

间自念斯世,固亦未易为。

以其得而惭,曷若退自宜。

老身可孔颜,饿死犹夷齐。

予心最乐此,尤喜用自持。

岂将六尺躯,贱易五羖皮。

但无百亩田,得抱刚气归。

年来事穷蹙,露暴无自依。

姊寡不能嫁,儿孤牵我啼。

平生事文字,无路活寒饥。

勉从进士科,束若缚襁儿。

时时忽自笑,往往穷加悲。

有如高飞鸟,中路饥自低。

锐知从食来,不意身投黐。

神龙拏白日,挟雨万里飞。

使其口有衔,安得无驯随。

虽然平生志,固未忍相遗。

闲时自散开,纵吟助嘘唏。

财将舒己私,岂敢偷人知。

黄君道德者,术业何颀颀。

手提九黄钟,旁取折龠吹。

悬知失气类,误以唱和期。

不知里社歌,不可郊庙施。

况余衰病余,有气亦已卑。

加之困俗学,羝角方牵羸。

诗陈尽自道,幸子怜无疵。

huáng sǒu dào
[ [ sòng cháo ] ] wáng lìng
jiǎo jiǎo shì shí zǒu yóu huò chí        cóng ér dǎi rén ruò zuò shì zhī        ér shǐ yòng xiān rén        jiān niàn shì wèi wéi        ér cán ruò tuì 退        lǎo shēn kǒng yán è 饿 yóu        xīn zuì yóu yòng chí        jiāng liù chǐ jiàn        dàn bǎi tián bào gāng guī        nián lái shì qióng bào        guǎ néng jià ér qiān        píng shēng shì wén huó hán        miǎn cóng jìn shì shù ruò qiǎng ér        shí shí xiào wǎng wǎng qióng jiā bēi        yǒu gāo fēi niǎo zhōng        ruì zhī cóng shí lái shēn tóu chī        shén lóng bái jiā wàn fēi        shǐ 使 kǒu yǒu xián ān xùn suí        suī rán píng shēng zhì wèi rěn xiàng        xián shí sàn kāi zòng yín zhù        cái jiāng shū gǎn tōu rén zhī        huáng jun1 dào zhě shù        shǒu jiǔ huáng zhōng páng shé yuè chuī        xuán zhī shī lèi chàng        zhī shè jiāo miào shī        kuàng shuāi bìng yǒu bēi        jiā zhī kùn xué jiǎo fāng qiān léi        shī chén jìn dào xìng lián       
热度:2 作者: [宋朝] 王令
类型:

天下方漫芜,顾我适有庸。

使其已除涤,我将何以功。

我岂大无效,自是用我慵。

wèn shī shí èr piān chéng mǎn quán wèn lěi
[ [ sòng cháo ] ] wáng lìng
tiān xià fāng màn shì yǒu yōng        shǐ 使 chú jiāng gōng        xiào shì yòng yōng