古诗词大全

热度:5 作者: [宋朝] 王令
类型:

切切复切切,泪尽琴弦绝。

愤气吐不出,内作心肝热。

朝浆渴不胜,暮潦浊不清。

何以慰我怀,安得沧海冰。

shī liù zhāng · ·
[ [ sòng cháo ] ] wáng lìng
qiē qiē qiē qiē lèi jìn qín xián jué        fèn chū nèi zuò xīn gān        cháo jiāng shèng liáo zhuó qīng        wèi huái 怀 ān cāng hǎi bīng       
热度:2 作者: [宋朝] 王令
类型:

死者徒已死,思之恨无涯。

生者非素心,还作死者嗟。

今古悲略同,斯道竟奈何。

哀弦直易绝,哭词曲难歌。

shī liù zhāng · · líng
[ [ sòng cháo ] ] wáng lìng
zhě zhī hèn        shēng zhě fēi xīn hái zuò zhě jiē        jīn bēi luè tóng dào jìng nài        āi xián zhí jué nán       
热度:3 作者: [宋朝] 王令
类型:写马|

沟中老弱转流尸,夫不容妻母弃儿。

常得民愚犹是幸,不然死等更何为。

布衣空有蒿莱泪,肉食方多妾马思。

君也天心省民数,未加死所又何辞。

hóng quán
[ [ sòng cháo ] ] wáng lìng
gōu zhōng lǎo ruò zhuǎn liú shī róng ér        cháng mín yóu shì xìng rán děng gèng wéi        kōng yǒu hāo lái lèi ròu shí fāng duō qiè        jun1 tiān xīn shěng mín shù wèi jiā suǒ yòu       
热度:2 作者: [宋朝] 王令
类型:写雨|写风|写云|

猎猎风吹雨气腥,谁翻碧海踏天倾。

如何农畯三时望,只得官蛙一处鸣。

何处断虹残冷落,有时斜照暂分明。

当车收辙云藏迹,依旧晴空万里平。

shù zhī hòu
[ [ sòng cháo ] ] wáng lìng
liè liè fēng chuī xīng shuí fān hǎi tiān qīng        nóng jun4 sān shí wàng zhī guān chù míng        chù duàn hóng cán lěng luò yǒu shí xié zhào zàn fèn míng        dāng chē shōu zhé yún cáng jiù qíng kōng wàn píng       
热度:3 作者: [宋朝] 王令
类型:写风|写山|写水|写人|英雄|

老匠铁手风运斤,一挟刃入千山髠。

明堂有在不见用,此为失地犹济人。

西巨泽江海通,狞风撼地波撑空。

当道独能支地险,更东安得与天穷。

莫比垂天绅,莫比跨地带。

渴龙枯死乾无鳞,绝海失舟踏鲸背。

秦帝东游逐仙迹,累重肉多飞未得。

三洲水隔不到山,借得紫虹千万尺。

平时尘土埋英雄,吾亦弃剑来游东。

欲观水尽朝宗海,安得身乘破浪风。

为约他年可归处,频倚栏干不思去。

季鹰范蠡不足奇,待我为名千古归。

jiāng zhǎng qiáo
[ [ sòng cháo ] ] wáng lìng
lǎo jiàng tiě shǒu fēng yùn jīn jiā rèn qiān shān kūn        míng táng yǒu zài jiàn yòng wéi shī yóu rén        西 jiāng hǎi tōng níng fēng hàn chēng kōng        dāng dào néng zhī xiǎn gèng dōng ān tiān qióng        chuí tiān shēn kuà dài        lóng qián lín jué hǎi shī zhōu jīng bèi        qín dōng yóu zhú xiān lèi zhòng ròu duō fēi wèi        sān zhōu shuǐ dào shān jiè hóng qiān wàn chǐ        píng shí chén mái yīng xióng jiàn lái yóu dōng        guān shuǐ jìn cháo zōng hǎi ān shēn chéng làng fēng        wéi yuē nián guī chù pín lán gàn        yīng fàn dài wéi míng qiān guī       
热度:2 作者: [宋朝] 王令
类型:写风|写酒|

尘沙欺客日冥冥,喜对贤豪耳目清。

烂漫共夸文字饮,欢娱谁忆管弦声。

风牵翠幕灯相照,月挂朱帘酒屡倾。

後夜想当繁剧处,梦魂还绕北池行。

xué shì shàng zuò
[ [ sòng cháo ] ] wáng lìng
chén shā míng míng duì xián háo ěr qīng        làn màn gòng kuā wén yǐn huān shuí guǎn xián shēng        fēng qiān cuì dēng xiàng zhào yuè guà zhū lián jiǔ qīng        hòu xiǎng dāng fán chù mèng hún hái rào běi chí háng       
热度:1 作者: [宋朝] 王令
类型:写风|写山|写鬼|写湖|写云|

鲸牙鲲鬣相摩捽,巨灵戏撮天凹突。

旧山风老狂云根,重湖冻脱秋波骨。

我来谓怪非得真,醉揭碧海瞰蛟窟。

不然禹鼎魑魅形,神颠鬼胁相撑挟。

shì jiǎ shān
[ [ sòng cháo ] ] wáng lìng
jīng kūn liè xiàng zuó líng cuō tiān āo        jiù shān fēng lǎo kuáng yún gēn zhòng dòng tuō qiū        lái wèi guài fēi zhēn zuì jiē hǎi kàn jiāo        rán dǐng chī mèi xíng shén diān guǐ xié xiàng chēng jiā       
热度:1 作者: [宋朝] 王令
类型:写风|写鸟|写马|写人|写梅|

闭门不知春色到,出城始见江梅开。

行探幽泉至高绝,共坐巨石聊徘徊。

时逢天风吹客过,还有野鸟惊人来。

林间躬借所未历,归马空载斜阳回。

tóng bǎo zhī yóu líng yǐn
[ [ sòng cháo ] ] wáng lìng
mén zhī chūn dào chū chéng shǐ jiàn jiāng méi kāi        háng tàn yōu quán zhì gāo jué gòng zuò shí liáo pái huái        shí féng tiān fēng chuī guò hái yǒu niǎo jīng rén lái        lín jiān gōng jiè suǒ wèi guī kōng zǎi xié yáng huí       
热度:3 作者: [宋朝] 王令
类型:写山|写人|写酒|

山形郁盘陀,石路随直纡。

荫松坐兴长,饮泉百烦除。

忆望江上楼,采翠横晴虚。

爱之不能去,取席卧与俱。

若逢佳宾客,不暇外礼拘。

意爱交自然,笑语略可无。

常思一往游,杖履穷昏晡。

忽从贤豪招,气类喜不殊。

更以肴酒随,倾泻谈笑余。

仰跻苍崖巅,下视白日徂。

夜半身在高,若骑箕尾居。

懽余悲感集,论说追古初。

在昔天下衰,群奸起相屠。

相地视八极,怀险归此者。

全吴既臣魏,余晋仍避胡。

此山古所瞻,形势高四隅。

游者昔为谁,名字不见书。

想当出尘樊,盘礡望八区。

固宜有高兴,何亦妄滞濡。

忆在初元年,虎狼出当涂。

众豪泣相盟,万甲聚一呼。

楼船下三江,千里悬旌旗。

忠谋屈巨猾,弱力张远图。

氙灵诉明神,至此尝踟蹰。

想当得请初,胜势先群诛。

虽时幸成功,偪仄已可吁。

岂无当时人,缩伏岩下庐。

约身甘贱贫,卑势无忧虞。

坐视扰扰中,同为祸福驱。

我当明时人,木石聊自娱。

遗祠今莫问,故邑已成墟。

归谢山下民,相期在犁锄。

tóng sūn rén wáng píng yóu jiǎng shān zuò
[ [ sòng cháo ] ] wáng lìng
shān xíng pán tuó shí suí zhí        yīn sōng zuò xìng zhǎng yǐn quán bǎi fán chú        wàng jiāng shàng lóu cǎi cuì héng qíng        ài zhī néng        ruò féng jiā bīn xiá wài        ài jiāo rán xiào luè        cháng wǎng yóu zhàng qióng hūn        cóng xián háo zhāo lèi shū        gèng yáo jiǔ suí qīng xiè tán xiào        yǎng cāng diān xià shì bái        bàn shēn zài gāo ruò wěi        guàn bēi gǎn lùn shuō zhuī chū        zài tiān xià shuāi qún jiān xiàng        xiàng shì huái 怀 xiǎn guī zhě        quán chén wèi jìn réng        shān suǒ zhān xíng shì gāo        yóu zhě wéi shuí míng jiàn shū        xiǎng dāng chū chén fán pán wàng        yǒu gāo xìng wàng zhì        zài chū yuán nián láng chū dāng        zhòng háo xiàng méng wàn jiǎ        lóu chuán xià sān jiāng qiān xuán jīng        zhōng móu huá ruò zhāng yuǎn        xiān líng míng shén zhì cháng chí chú        xiǎng dāng qǐng chū shèng shì xiān qún zhū        suī shí xìng chéng gōng        dāng shí rén suō yán xià        yuē shēn gān jiàn pín bēi shì yōu        zuò shì rǎo rǎo zhōng tóng wéi huò        dāng míng shí rén shí liáo        jīn wèn chéng        guī xiè shān xià mín xiàng zài chú       
热度:2 作者: [宋朝] 王令
类型:写羊|

盎竭囊空且笑歌,更从吾命听如何。

不须直有牛羊乐,只以无求富自多。

kǒu zhàn shì
[ [ sòng cháo ] ] wáng lìng
àng jié náng kōng qiě xiào gèng cóng mìng tīng        zhí yǒu niú yáng zhī qiú duō