古诗词大全

热度:2 作者: [宋朝] 王令
类型:写雪|写风|写山|写鸟|写人|

直枝难立鸟徘徊,地瘦根孤碍石回。

山野不逢终更老,闾阎无用始为材。

更无匠伯身尝过,只有幽人眼暂开。

谁与东风记霜雪,争令平地肯栽培。

yùn rén sōng
[ [ sòng cháo ] ] wáng lìng
zhí zhī nán niǎo pái huái shòu gēn ài shí huí        shān féng zhōng gèng lǎo yán yòng shǐ wéi cái        gèng jiàng shēn cháng guò zhī yǒu yōu rén yǎn zàn kāi        shuí dōng fēng shuāng xuě zhēng lìng píng kěn zāi péi       
热度:1 作者: [宋朝] 王令
类型:写雨|写风|写花|写草|

东风柔弱事春权,剧雨无端转怆然。

不惜好花都委地,却令远草直平天。

龙蛇久蛰应思奋,蛙蝈乘时已自先。

缘柳由来却堪笑,叶眉愁剧遂长眠。

chūn wǎn hòu
[ [ sòng cháo ] ] wáng lìng
dōng fēng róu ruò shì chūn quán duān zhuǎn chuàng rán        hǎo huā dōu wěi què lìng yuǎn cǎo zhí píng tiān        lóng shé jiǔ zhé yīng fèn guō chéng shí xiān        yuán liǔ yóu lái què kān xiào méi chóu suí zhǎng mián       
热度:1 作者: [宋朝] 王令
类型:写花|写人|写草|

忧悉卒卒人无乐,花草纷纷物又春。

安得无忧与无虑,对花还作笑歌人。

duì huā
[ [ sòng cháo ] ] wáng lìng
yōu rén huā cǎo fēn fēn yòu chūn        ān yōu duì huā hái zuò xiào rén       
热度:4 作者: [宋朝] 王令
类型:写风|写人|写云|

我思古人不可见,独以两眼纸上求。

苦读才疲即伏枕,亦冀梦寐从之游。

每疑贤圣世间有,岂独古出今则不。

心之所藏弗面见,常恨世腹不可搜。

虽然其中充美者,间或外发文章彪。

扬淮而南谁名声,盛说李满乾万喉。

青天白日所同见,众亦不敢加瑕疵。

而余零丁始就学,独矫众弃先拈收。

要其所学与必至,不止颜孟须孔周。

决将健走独取到,顾我不肯少待留。

新诗惠见荐自讋,若遇重压并见投。

星机织成副地锦,神冶铸出舂天矛。

辉光交华目反眩,噍咀过美涎井流。

退归畏爱复愿学,恍若见富潜谋偷。

顾其才力非当对,犹以一发紖十牛。

使我苦勉不少得,搦笔欲下先惭羞。

有如姣恶各具体,肉骨不可强雕锼。

或云才华乃天与,何寡不益多仍裒。

几时高车得会合,预期蹈拚呼旁陬。

临风呻哦欲有寄,自恨拙茧无长抽。

cháng mǎn cuì wēng
[ [ sòng cháo ] ] wáng lìng
rén jiàn liǎng yǎn zhǐ shàng qiú        cái zhěn mèng mèi cóng zhī yóu        měi xián shèng shì jiān yǒu chū jīn        xīn zhī suǒ cáng miàn jiàn cháng hèn shì sōu        suī rán zhōng chōng měi zhě jiān huò wài wén zhāng biāo        yáng huái ér nán shuí míng shēng shèng shuō mǎn qián wàn hóu        qīng tiān bái suǒ tóng jiàn zhòng gǎn jiā xiá        ér líng dīng shǐ jiù xué jiǎo zhòng xiān niān shōu        yào suǒ xué zhì zhǐ yán mèng kǒng zhōu        jué jiāng jiàn zǒu dào kěn shǎo dài liú        xīn shī huì jiàn jiàn zhé ruò zhòng bìng jiàn tóu        xīng zhī chéng jǐn shén zhù chū chōng tiān máo        huī guāng jiāo huá fǎn xuàn jiào guò měi xián jǐng liú        tuì 退 guī wèi ài yuàn xué huǎng ruò jiàn qián móu tōu        cái fēi dāng duì yóu zhèn shí niú        shǐ 使 miǎn shǎo nuò xià xiān cán xiū        yǒu jiāo è ròu qiáng diāo sōu        huò yún cái huá nǎi tiān guǎ duō réng póu        shí gāo chē huì dǎo pīn páng zōu        lín fēng shēn ò yǒu hèn zhuō jiǎn zhǎng chōu       
热度:1 作者: [宋朝] 王令
类型:

夜长梦反覆,百瞑百到家。

岁计晚未成,客愁与日加。

长途千万门,何地容我过。

而子壮亦贫,与余同一歌。

wáng zhèng shū
[ [ sòng cháo ] ] wáng lìng
zhǎng mèng fǎn bǎi míng bǎi dào jiā        suì wǎn wèi chéng chóu jiā        zhǎng qiān wàn mén róng guò        ér zhuàng pín tóng       
热度:3 作者: [宋朝] 王令
类型:写风|写人|

琐琐来学子,从我问古风。

谓言古之人,学不求世功。

以其明智余,施与天下同。

能知学为身,自不恤穷通。

童子顾我笑,是言得无蒙。

斯道使可遵,曾不闻父翁。

谓言童子归,益自谋厥躬。

吾不能尔言,亦不必尔从。

xué
[ [ sòng cháo ] ] wáng lìng
suǒ suǒ lái xué cóng wèn fēng        wèi yán zhī rén xué qiú shì gōng        míng zhì shī tiān xià tóng        néng zhī xué wéi shēn qióng tōng        tóng xiào shì yán méng        dào shǐ 使 zūn céng wén wēng        wèi yán tóng guī móu jué gōng        néng ěr yán ěr cóng       
热度:1 作者: [宋朝] 王令
类型:写人|

孟子不肯比伊尹,仲尼方可期文王。

圣贤自得固厚重,庸俗始以己较量。

微生喜以佞面诋,臧氏恶非礼所当。

惜哉二子不自重,以人可否何不详。

mèng
[ [ sòng cháo ] ] wáng lìng
mèng kěn yǐn zhòng fāng wén wáng        shèng xián hòu zhòng yōng shǐ jiào liàng        wēi shēng nìng miàn zāng shì è fēi suǒ dāng        zāi èr zhòng rén fǒu xiáng       
热度:6 作者: [宋朝] 王令
类型:写雨|写风|写山|写鸟|写马|写人|人生|写梅|写云|

初正布新和,余腊争近候。

升腾阳力微,恇怯老阴斗。

江云荡空碧,疏雨沐清昼。

林梢释冬枯,土蘖壮春簇。

委蕤风日舒,刻画山野秀。

关关先春鸟,格磔弄晴味。

无人与调和,终日自嘲诟。

唯君卜近适,通我许来就。

迁延日屡蹉,叹惜月复彀。

人生诚多故,世事那可究。

惟当自推置,障绝俗虑寇。

休闲倘能俞,疏懒当自宥。

徒行苟惮劳,借马欲谁厩。

清酤如定携,佳客可先购。

勉之无使迟,梅萼已堪齅。

yáo jiān lǎo jiàn yuē ǒu chéng
[ [ sòng cháo ] ] wáng lìng
chū zhèng xīn zhēng jìn hòu        shēng téng yáng wēi kuāng qiè lǎo yīn dòu        jiāng yún dàng kōng shū qīng zhòu        lín shāo shì dōng niè zhuàng chūn        wěi ruí fēng shū huà shān xiù        guān guān xiān chūn niǎo zhé nòng qíng wèi        rén diào zhōng cháo gòu        wéi jun1 bo jìn shì tōng lái jiù        qiān yán cuō tàn yuè gòu        rén shēng chéng duō shì shì jiū        wéi dāng tuī zhì zhàng jué kòu        xiū xián tǎng néng shū lǎn dāng yòu        háng gǒu dàn láo jiè shuí jiù        qīng dìng xié jiā xiān gòu        miǎn zhī shǐ 使 chí méi è kān xiù       
热度:16 作者: [宋朝] 王令
类型:写风|写水|写鸟|写鱼|

西南无尽望,吞恐罄吴郊。

海近私凭蓄,天低不敢包。

蛟龙宜自宅,螾蛭莫令巢。

远浦才分点,归樯略认梢。

水乘潮更阔,地过底宜坳。

鸟绝烟维断,风凌浪脊交。

大穚横作画,别岸缺成爻。

吟恐诗无气,图忧笔费抄。

归输范蠡得,官许季鹰抛。

去忆心应系,归夸口定劳。

穷何须蹈海,来好卜编茅。

著户生同隐,居民钓自庖。

沧浪未容濯,鱼枻夜停敲。

tài
[ [ sòng cháo ] ] wáng lìng
西 nán jìn wàng tūn kǒng qìng jiāo        hǎi jìn píng tiān gǎn bāo        jiāo lóng zhái yín zhì lìng cháo        yuǎn cái fèn diǎn guī qiáng luè rèn shāo        shuǐ chéng cháo gèng kuò guò ào        niǎo jué yān wéi duàn fēng líng làng jiāo        jiāo héng zuò huà bié àn quē chéng yáo        yín kǒng shī yōu fèi chāo        guī shū fàn guān yīng pāo        xīn yīng guī kuā kǒu dìng láo        qióng dǎo hǎi lái hǎo bo biān máo        zhe shēng tóng yǐn mín diào páo        cāng làng wèi róng zhuó tíng qiāo       
热度:2 作者: [宋朝] 王令
类型:

叩几悲砍涕满襟,圣贤千古我如今。

冻琴弦断灯青晕,谁会男儿半夜心。

shēn yín
[ [ sòng cháo ] ] wáng lìng
kòu bēi kǎn mǎn jīn shèng xián qiān jīn        dòng qín xián duàn dēng qīng yūn shuí huì nán ér bàn xīn