古诗词大全

热度:2 作者: [宋朝] 王令
类型:山水|写山|写水|

山头树青青,山水日泠泠。

攀树挂冠裳,饮水青肺肠。

嶞然古心高,忽与世态忘。

有道不足名,无责身始康。

shān zhōng · · líng
[ [ sòng cháo ] ] wáng lìng
shān tóu shù qīng qīng shān shuǐ líng líng        pān shù guà guàn shang yǐn shuǐ qīng fèi cháng        duò rán xīn gāo shì tài wàng        yǒu dào míng shēn shǐ kāng       
热度:4 作者: [宋朝] 王令
类型:写风|写山|写水|写人|江河|

山中亦有出山路,山人自不与世通。

拂衣起行饮流水,枕书就卧听松风。

地宽江河竞摇荡,天阔日月争西东。

乾坤自为四时役,万事不到幽人胸。

shān zhōng
[ [ sòng cháo ] ] wáng lìng
shān zhōng yǒu chū shān shān rén shì tōng        háng yǐn liú shuǐ zhěn shū jiù tīng sōng fēng        kuān jiāng jìng yáo dàng tiān kuò yuè zhēng 西 dōng        qián kūn wéi shí wàn shì dào yōu rén xiōng       
热度:4 作者: [宋朝] 王令
类型:写风|写花|写酒|

花枝袅袅笑当觞,且作春风几日狂。

纵使春归犹有酒,酒酣春去亦何伤。

shǎo nián chūn chóu
[ [ sòng cháo ] ] wáng lìng
huā zhī niǎo niǎo xiào dāng shāng qiě zuò chūn fēng kuáng        zòng shǐ 使 chūn guī yóu yǒu jiǔ jiǔ hān chūn shāng       
热度:5 作者: [宋朝] 王令
类型:写雨|写风|写人|写雷|写云|

一夜风声惊屋破,四邻叩壁呼我贺。

久知旱势非所期,果见雨逐浮云过。

庭塘流注已有余,田亩不沾亦何奈。

雷嗔电笑竟何为,幽人空废南轩卧。

xiǎo
[ [ sòng cháo ] ] wáng lìng
fēng shēng jīng lín kòu        jiǔ zhī hàn shì fēi suǒ guǒ jiàn zhú yún guò        tíng táng liú zhù yǒu tián zhān nài        léi chēn diàn xiào jìng wéi yōu rén kōng fèi nán xuān       
热度:2 作者: [宋朝] 王令
类型:写山|写人|写酒|

平生从事漫徒劳,时以休闲近酒醪。

东海可从谁自重,南山如与客争高。

老将日月来双鬓,生委乾坤寄一毛。

更展韦编探万绝,懒从人世问滔滔。

xiǎo zhuó
[ [ sòng cháo ] ] wáng lìng
píng shēng cóng shì màn láo shí xiū xián jìn jiǔ láo        dōng hǎi cóng shuí zhòng nán shān zhēng gāo        lǎo jiāng yuè lái shuāng bìn shēng wěi qián kūn máo        gèng zhǎn wéi biān tàn wàn jué lǎn cóng rén shì wèn tāo tāo       
热度:2 作者: [宋朝] 王令
类型:写风|写山|写水|写马|写人|无奈|父母|写云|

西风吹云空,晴日露高晒。

驽马无速骋,归客思远届。

长林剥霜红,远水漾寒派。

露虫悲自咽,风菊老犹介。

昔予来方春,焰焰树生态。

今归亦未几,马踏落叶坏。

时物固有然,盛衰信难概。

吁嗟为生劳,黾勉计无奈。

伊余有遐致,久此困俗械。

尝思摆绝去,自放出世外。

高怀乐天宽,远目斥人碍。

有田足晨昏,有圃具葅菜。

父母不待养,妻子固易赖。

世孰得丘山,亦孰失蒂芥。

人自能轻重,吾将守所爱。

六经老诚明,万古熟成败。

得时为醢盐,滋味和鼎鼐。

失犹有万世,令名自沽卖。

自视久已明,决不事谋蔡。

寄诗侑子觞,期子和而再。

shū huái 怀 huáng rèn dào mǎn quán
[ [ sòng cháo ] ] wáng lìng
西 fēng chuī yún kōng qíng gāo shài        chěng guī yuǎn jiè        zhǎng lín bāo shuāng hóng yuǎn shuǐ yàng hán pài        chóng bēi yān fēng lǎo yóu jiè        lái fāng chūn yàn yàn shù shēng tài        jīn guī wèi luò huài        shí yǒu rán shèng shuāi xìn nán gài        jiē wéi shēng láo miǎn miǎn nài        yǒu xiá zhì jiǔ kùn xiè        cháng bǎi jué fàng chū shì wài        gāo huái 怀 tiān kuān yuǎn chì rén ài        yǒu tián chén hūn yǒu cài        dài yǎng lài        shì shú qiū shān shú shī jiè        rén néng qīng zhòng jiāng shǒu suǒ ài        liù jīng lǎo chéng míng wàn shú chéng bài        shí wéi hǎi yán wèi dǐng nài        shī yóu yǒu wàn shì lìng míng mài        shì jiǔ míng jué shì móu cài        shī yòu shāng ér zài       
热度:1 作者: [宋朝] 王令
类型:写云|

戏拨虎须求不啮,何如缩手神中归。

虚云坐上客常满,许下惟闻哭习脂。

shū kǒng róng chuán
[ [ sòng cháo ] ] wáng lìng
qiú niè suō shǒu shén zhōng guī        yún zuò shàng cháng mǎn xià wéi wén zhī       
热度:2 作者: [宋朝] 王令
类型:写风|写人|

雄乌无空冲,雌乌无定飞。

一巢不易成,两口千柴枝。

已高惧风颠,已下忧人窥。

欲集更自翔,既安复重移。

乌巢又生乌,复哺犹可期。

鸱枭亦有巢,母死子後飞。

呜呼造物者,於此竟谁尸。

chī
[ [ sòng cháo ] ] wáng lìng
xióng kōng chōng dìng fēi        cháo chéng liǎng kǒu qiān chái zhī        gāo fēng diān xià yōu rén kuī        gèng xiáng ān zhòng        cháo yòu shēng yóu        chī xiāo yǒu cháo hòu fēi        zào zhě jìng shuí shī       
热度:1 作者: [宋朝] 王令
类型:写风|写山|写草|

十年来往常依依,此日复去来何时。

青山有意退弗忍,白发不逢归未迟。

乾坤不尽万里望,草木无限西风悲。

尘缨欲濯恶独洁,沧浪流去清无涯。

lín bié guā zhōu
[ [ sòng cháo ] ] wáng lìng
shí nián lái wǎng cháng lái shí        qīng shān yǒu tuì 退 rěn bái féng guī wèi chí        qián kūn jìn wàn wàng cǎo xiàn 西 fēng bēi        chén yīng zhuó è jié cāng làng liú qīng       
热度:3 作者: [宋朝] 王令
类型:写人|

出门将何从,与物随纷纷。

不得所欲为,还与俗人群。

外迹久已非,独嗟心所存。

自信有可羞,彼人何足论。

xìng · · líng
[ [ sòng cháo ] ] wáng lìng
chū mén jiāng cóng suí fēn fēn        suǒ wéi hái rén qún        wài jiǔ fēi jiē xīn suǒ cún        xìn yǒu xiū rén lùn