古诗词大全

热度:2 作者: [宋朝] 王令
类型:写风|写花|写草|

平时已多病,春至更蹉跎。

恶土种花少,东风生草多。

客愁浑寄泪,野思不堪歌。

独有诗心在,时时一自哦。

tíng cǎo · · líng
[ [ sòng cháo ] ] wáng lìng
píng shí duō bìng chūn zhì gèng cuō tuó        è zhǒng huā shǎo dōng fēng shēng cǎo duō        chóu hún lèi kān        yǒu shī xīn zài shí shí ò       
热度:1 作者: [宋朝] 王令
类型:写风|写花|伤春|写草|游子|写酒|

庭草绿毰毸,庭花闲自开。

长源抱寒去,轻燕逐春来。

时节看风柳,生涯寄酒杯。

伤春欲谁语,游子正徘徊。

tíng cǎo
[ [ sòng cháo ] ] wáng lìng
tíng cǎo 绿 péi sāi tíng huā xián kāi        zhǎng yuán bào hán qīng yàn zhú chūn lái        shí jiē kàn fēng liǔ shēng jiǔ bēi        shāng chūn shuí yóu zhèng pái huái       
热度:4 作者: [宋朝] 王令
类型:写人|写草|夕阳|写羊|

卜得幽居四绝邻,寻常庭巷断蹄输。

门前犬豕卧横道,城上牛羊下视人。

满眼夕阳闲草树,回头归路正埃尘。

思君未有东来计,何日双眉对面伸。

yōu gǎn huái 怀 mǎn quán
[ [ sòng cháo ] ] wáng lìng
bo yōu jué lín xún cháng tíng xiàng duàn shū        mén qián quǎn shǐ héng dào chéng shàng niú yáng xià shì rén        mǎn yǎn yáng xián cǎo shù huí tóu guī zhèng āi chén        jun1 wèi yǒu dōng lái shuāng méi duì miàn shēn       
热度:3 作者: [宋朝] 王令
类型:写风|写草|写云|

废苑繁华未可寻,孤城西北路嶔崟。

檐边月过峰峦顶,柱下云回草树阴。

宾客日随千骑乐,管弦风入万家深。

知公白玉堂中梦,未负当时壮观心。

píng shān táng ōu yáng gōng
[ [ sòng cháo ] ] wáng lìng
fèi yuàn fán huá wèi xún chéng 西 běi qīn yín        yán biān yuè guò fēng luán dǐng zhù xià yún huí cǎo shù yīn        bīn suí qiān guǎn xián fēng wàn jiā shēn        zhī gōng bái táng zhōng mèng wèi dāng shí zhuàng guān xīn       
热度:12 作者: [宋朝] 王令
类型:写风|写山|写人|

豁豁虚堂巧架成,地平相与远山平。

横岩积翠檐边出,度陇浮苍瓦上生。

春入壼觞分蜀井,风回谈笑落芜城。

谢公已去人怀想,向此还留召伯名。

píng shān táng
[ [ sòng cháo ] ] wáng lìng
huō huō táng qiǎo jià chéng píng xiàng yuǎn shān píng        héng yán cuì yán biān chū lǒng cāng shàng shēng        chūn kǔn shāng fèn shǔ jǐng fēng huí tán xiào luò chéng        xiè gōng rén huái 怀 xiǎng xiàng hái liú zhào míng       

热度:0 作者: [宋朝] 王令
类型:写风|写人|

高明庭宇好崇基,枉把疏帘窣地垂。

必欲满堂阴有乐,谁能暗室自无欺。

卷舒未必风无意,间隙须防燕解窥。

莫道人终可遮障,可终遮障亦何为。

lián
[ [ sòng cháo ] ] wáng lìng
gāo míng tíng hǎo chóng wǎng shū lián chuí        mǎn táng yīn yǒu shuí néng àn shì        juàn shū wèi fēng jiān fáng yàn jiě kuī        dào rén zhōng zhē zhàng zhōng zhē zhàng wéi       
热度:2 作者: [宋朝] 王令
类型:

万事无成只一吁,穷年况复叹穷途。

功名未立头先白,贫病相仍气尚粗。

富贵早知皆有命,穷通料是不由吾。

会须开口随时笑,一曲长歌醉倒壼。

suì yán huái 怀 chéng zhū yǒu
[ [ sòng cháo ] ] wáng lìng
wàn shì chéng zhī qióng nián kuàng tàn qióng        gōng míng wèi tóu xiān bái pín bìng xiàng réng shàng        guì zǎo zhī jiē yǒu mìng qióng tōng liào shì yóu        huì kāi kǒu suí shí xiào zhǎng zuì dǎo kǔn       
热度:3 作者: [宋朝] 王令
类型:写雨|写雪|寂寞|感时|

岁暮远为客,一身归计深。

尘沙日翳翳,雨雪夜阴阴。

喜色开南信,悲怀动北琴。

感时须寂寞,何独少陵心。

suì chéng wáng jiè píng
[ [ sòng cháo ] ] wáng lìng
suì yuǎn wéi shēn guī shēn        chén shā xuě yīn yīn        kāi nán xìn bēi huái 怀 dòng běi qín        gǎn shí shǎo líng xīn       
热度:4 作者: [宋朝] 王令
类型:写风|写水|写人|羁旅|写酒|

淮风情舒舒,楚水日夜流。

风能驾吾帆,水可载我舟。

余归知几时,子望悬百忧。

念我兄弟寡,商参各殊州。

十年不一逢,会合何所由。

幸逢子来归,与我相慰投。

甥儿入吾牵,甥女出吾留。

子吾笑其间,贫不知可愁。

心如熙春阳,乐若醉酒酬。

忆我别子日,将行更逗遛。

泣恐伤子心,泪出仰目收。

别日才几时,别思日九秋。

心随西北风,目望东南楼。

主人仁且贤,怜我羁旅游。

晨粳玉炊香,暮酒金注瓯。

盘蔬罗春青,豆脯兼夕鱐。

为食岂不美,义咽不下喉。

要当归子同,半菽饱亦优。

始予志所学,义当望轲丘。

朅来与世评,众口忽起咻。

尝观世金朱,此道久已偷。

胡为不奋去,附世如赘旒。

而子亦待人,特以贫不谋。

参差两如此,偃蹇势略侔。

要当去引去,逸世出网罘。

遐追避世徒,子与侍巾裘。

吾将亦娶妇,力以石臼求。

贸田结归庐,种树屋四周。

子居课桑蚕,我出鞭耕牛。

教妻绩以筐,使儿饷东畴。

坐笑忘岁时,聚首成白头。

归乎当何时,诗以侑子讴。

shān yáng guī shū xiōng
[ [ sòng cháo ] ] wáng lìng
huái fēng qíng shū shū chǔ shuǐ liú        fēng néng jià fān shuǐ zǎi zhōu        guī zhī shí wàng xuán bǎi yōu        niàn xiōng guǎ shāng cān shū zhōu        shí nián féng huì suǒ yóu        xìng féng lái guī xiàng wèi tóu        shēng ér qiān shēng chū liú        xiào jiān pín zhī chóu        xīn chūn yáng ruò zuì jiǔ chóu        bié jiāng háng gèng dòu liú        kǒng shāng xīn lèi chū yǎng shōu        bié cái shí bié jiǔ qiū        xīn suí 西 běi fēng wàng dōng nán lóu        zhǔ rén rén qiě xián lián yóu        chén jīng chuī xiāng jiǔ jīn zhù ōu        pán shū luó chūn qīng dòu jiān        wéi shí měi yān xià hóu        yào dāng guī tóng bàn shū bǎo yōu        shǐ zhì suǒ xué dāng wàng qiū        qiè lái shì píng zhòng kǒu xiū        cháng guān shì jīn zhū dào jiǔ tōu        wéi fèn shì zhuì liú        ér dài rén pín móu        cān chà liǎng yǎn jiǎn shì luè móu        yào dāng yǐn shì chū wǎng        xiá zhuī shì shì jīn qiú        jiāng shí jiù qiú        mào tián jié guī zhǒng shù zhōu        sāng cán chū biān gēng niú        jiāo kuāng shǐ 使 ér xiǎng dōng chóu        zuò xiào wàng suì shí shǒu chéng bái tóu        guī dāng shí shī yòu ōu       
热度:0 作者: [宋朝] 王令
类型:写山|写马|

山中兮何游,登彼山兮乐天高。

弃吾马以取步,降吾车兮足两履。

石当道兮行旁,木碍上兮下俯。

曾蹈险之非艰,聊凭高兮下顾。

何所视之乃牛,而独见之如鼠。

彼促促者出其下兮,曾其身之非伛。

吁嗟徂兮,离娄之死则已,古之不较其为短长兮,何独计其高下。

山高兮崔嵬,山之路兮百折而千回。

趋前行而就挽,笑顾後使推之。

彼游者谁兮,何以子之车来。

shān zhōng
[ [ sòng cháo ] ] wáng lìng
shān zhōng yóu dēng shān tiān gāo        jiàng chē liǎng        shí dāng dào háng páng ài shàng xià        céng dǎo xiǎn zhī fēi jiān liáo píng gāo xià        suǒ shì zhī nǎi niú ér jiàn zhī shǔ        zhě chū xià céng shēn zhī fēi        jiē lóu zhī zhī jiào wéi duǎn zhǎng gāo xià        shān gāo cuī wéi shān zhī bǎi shé ér qiān huí        qián háng ér jiù wǎn xiào hòu shǐ 使 tuī zhī        yóu zhě shuí zhī chē lái