古诗词大全

热度:1 作者: [唐朝] 李翱
类型:写山|

紫霄仙客下三山,因救生灵到世间。

龟鹤计年承甲子,冰霜为质驻童颜。

韬藏休咎传真箓,变化荣枯试小还。

zèng máo xiān wēng
[ [ táng cháo ] ] áo
xiāo xiān xià sān shān yīn jiù shēng líng dào shì jiān        guī nián chéng jiǎ bīng shuāng wéi zhì zhù tóng yán        tāo cáng xiū jiù chuán zhēn biàn huà róng shì xiǎo hái       
热度:141 作者: [唐朝] 李翱
类型:父母|

上岁童子,二十受戒。

君王不朝,父母不拜。

口称贫道,有钱放债。

量决十下,牒出东界。

duàn sēng tōng zhuàng
[ [ táng cháo ] ] áo
shàng suì tóng , , èr shí shòu jiè       
jun1 wáng cháo , , bài       
kǒu chēng pín dào , , yǒu qián fàng zhài       
liàng jué shí xià , , dié chū dōng jiè
热度:114 作者: [唐朝] 李翱
类型:写景|写风|写山|

闰馀春早景沉沉,禊饮风亭恣赏心。

红袖青娥留永夕,汉阴宁肯羡山阴。

fèng chóu liú yán shǐ yàn guāng fēng tíng
[ [ táng cháo ] ] áo
rùn chūn zǎo jǐng chén chén , , yǐn fēng tíng shǎng xīn       
hóng xiù qīng é liú yǒng , , hàn yīn níng kěn xiàn shān yīn
热度:136 作者: [唐朝] 李翱
类型:写水|写人|写草|

县君好砖渠,绕水恣行游。

鄙性乐疏野,凿地便成沟。

两岸值芳草,中央漾清流。

所尚既不同,砖凿可自修。

从他后人见,境趣谁为幽。

zèng shī
[ [ táng cháo ] ] áo
xiàn jun1 hǎo zhuān , , rào shuǐ háng yóu       
xìng shū , , záo biàn 便 chéng gōu       
liǎng àn zhí fāng cǎo , , zhōng yāng yàng qīng liú       
suǒ shàng tóng , , zhuān záo xiū       
cóng hòu rén jiàn , , jìng shuí wéi yōu
热度:158 作者: [唐朝] 李翱
类型:写景|写山|写水|写草|写云|写鱼|写酒|

传者不足信,见景胜如闻。

一水远赴海,两山高入云。

鱼龙晴自戏,猿狖晚成群。

醉酒斜阳下,离心草自薰。

guǎng 广 qìng
[ [ táng cháo ] ] áo
chuán zhě xìn , , jiàn jǐng shèng wén       
shuǐ yuǎn hǎi , , liǎng shān gāo yún       
lóng qíng , , yuán yòu wǎn chéng qún       
zuì jiǔ xié yáng xià , , xīn cǎo xūn
热度:97 作者: [唐朝] 李翱
类型:写人|

惟天地之无穷兮,哀生人之常勤。

往者吾弗及兮, 来者吾弗闻。

已而,已而。

bài
[ [ táng cháo ] ] áo
wéi tiān zhī qióng , , āi shēng rén zhī cháng qín       
wǎng zhě , ,        lái zhě wén       
ér , , ér
热度:213 作者: [唐朝] 李翱
类型:写水|写云|月下|

练得身形似鹤形,千株松下两函经。

我来问道无馀说,云在青霄水在瓶。

选得幽居惬野情,终年无送亦无迎。

有时直上孤峰顶,月下披云啸一声。

zèng yào shān gāo sēng wéi yǎn èr shǒu
[ [ táng cháo ] ] áo
liàn shēn xíng xíng , , qiān zhū sōng xià liǎng hán jīng       
lái wèn dào shuō , , yún zài qīng xiāo shuǐ zài píng       
xuǎn yōu qiè qíng , , zhōng nián sòng yíng       
yǒu shí zhí shàng fēng dǐng , , yuè xià yún xiào shēng

热度:131 作者: [唐朝] 李翱
类型:写云|月下|

选得幽居惬野情,终年无送亦无迎。

有时直上孤峰顶,月下披云啸一声。

[ [ táng cháo ] ] áo
xuǎn yōu qiè qíng , , zhōng nián sòng yíng       
yǒu shí zhí shàng fēng dǐng , , yuè xià yún xiào shēng

热度:190 作者: [唐朝] 李翱
类型:写水|写云|

练得身形似鹤形,千株树下两函经。

我来问道无馀说,云在青天水在瓶。

炼得身形似鹤形,
千株松下两函经。
我来问道无余话,
云在青天水在瓶。

这是一首典型的七言绝句,其艺术性也比较高。短短28个字,包含了极其丰富的内涵。

第一句用写意的手法描绘了一位得道高僧的形象。惟俨大师是清矍的,这往往是修炼者仙风道骨的典型风貌。艺术是用形象说话的,比喻是常用的手法。用仙鹤来比喻修炼者,比喻是恰当的,形象是美的。

第二句用“千株松”和“两函经”两个美好的形象,传达了世外高人所处的优雅绝俗的环境和居室内身无长物的萧索状况。言简意赅,传神之至。

第三句是全诗的关键,起着承上启下的作用,既交代了全诗的背景,又引出了此诗的重点:什么是佛法。难能可贵的是,短短7个字记录了一位封疆大吏对一位得道高僧拜访问道的一段历史掌故,给历史(包括文学史、佛教史等)留下了宝贵的一笔。

第四句更是神来之笔,单用“天云”和“瓶水”两个简单的形象,表达了什么是佛法。云在天上是自然的,水在瓶中也是自然的,从万物如一的角度来说,它们都是自然自在的,达到了佛所说的文字般若的境界。
[ [ táng cháo ] ] áo
liàn shēn xíng xíng , , qiān zhū shù xià liǎng hán jīng       
lái wèn dào shuō , , yún zài qīng tiān shuǐ zài píng