古诗词大全

热度:505 作者: [唐朝] 张仲素
类型:写风|写花|春节|踏青|秋千|

烟柳飞轻絮,风榆落小钱。

濛濛百花里,罗绮竞秋千。

骋望登香阁,争高下砌台。

林间踏青去,席上寄笺来。

行乐三春节,林花百和香。

当年重意气,先占斗鸡场。

chūn yóu sān shǒu
[ [ táng cháo ] ] zhāng zhòng
yān liǔ fēi qīng , , fēng luò xiǎo qián       
méng méng bǎi huā , , luó jìng qiū qiān       
chěng wàng dēng xiāng , , zhēng gāo xià tái       
lín jiān qīng , , shàng jiān lái       
háng sān chūn jiē , , lín huā bǎi xiāng       
dāng nián zhòng , , xiān zhàn dòu chǎng
热度:118 作者: [唐朝] 张仲素
类型:

玉帛殊方至,歌钟比屋闻。

华夷今一贯,同贺圣朝君。

各方的使者带着珍宝玉帛前来朝贡,处处都能听到歌乐钟鼓之声。如今华夏和夷狄已融为一体,大家一同恭贺圣明的君主。

xiàn shòu 寿
[ [ táng cháo ] ] zhāng zhòng
shū fāng zhì , , zhōng wén       
huá jīn guàn , , tóng shèng cháo jun1
热度:142 作者: [唐朝] 张仲素
类型:写风|写云|

佳期当可许,托思望云端。

鳞影朝犹落,繁阴暮自寒。

因风方袅袅,间石已漫漫。

隐映看鸿度,霏微觉树攒。

凝空多似黛,引素乍如纨。

每向愁中览,含毫欲状难。

hán yún qīng zhòng
[ [ táng cháo ] ] zhāng zhòng
jiā dāng , , tuō wàng yún duān       
lín yǐng cháo yóu luò , , fán yīn hán       
yīn fēng fāng niǎo niǎo , , jiān shí màn màn       
yǐn yìng kàn hóng 鸿 , , fēi wēi jiào shù zǎn       
níng kōng duō dài , , yǐn zhà wán       
měi xiàng chóu zhōng lǎn , , hán háo zhuàng nán
热度:153 作者: [唐朝] 张仲素
类型:

迢迢玉绳下,芒彩正阑干。

稍复临鳷鹊,方疑近露寒。

微明连粉堞,的皪映仙盘。

横接河流照,低将夜色残。

天榆随影没,宫树与光攒。

遐想西垣客,长吟欲罢难。

shéng jiàn zhāng
[ [ táng cháo ] ] zhāng zhòng
tiáo tiáo shéng xià , , máng cǎi zhèng lán gàn       
shāo lín zhī què , , fāng jìn hán       
wēi míng lián fěn dié , , de yìng xiān pán       
héng jiē liú zhào , , jiāng cán       
tiān suí yǐng méi , , gōng shù guāng zǎn       
xiá xiǎng 西 yuán , , zhǎng yín nán
热度:131 作者: [唐朝] 张仲素
类型:写风|写云|

仙客开金箓,元辰会玉京。

灵歌宾紫府,雅韵出层城。

磬杂音徐彻,风飘响更清。

纡馀空外尽,断续听中生。

舞鹤纷将集,流云住未行。

谁知九陌上,尘俗仰遗声。

仙客开启了金箓秘籍,在正月十五这一天云集于玉京。美妙的灵歌迎接宾客前往紫府,高雅的韵律从层层宫城飘出。磬声和歌声渐渐停歇,微风轻拂让余响更加清晰。婉转悠扬的声音在空外渐渐消散,时断时续的声响在聆听中产生。仙鹤纷纷飞舞着聚集而来,流云也仿佛停住不再飘动。谁能想到在繁华的九陌街道上,尘世之人都在仰望着这遗落的仙声。

shàng yuán tīng tài qīng gōng
[ [ táng cháo ] ] zhāng zhòng
xiān kāi jīn , , yuán chén huì jīng       
líng bīn , , yùn chū céng chéng       
qìng yīn chè , , fēng piāo xiǎng gèng qīng       
kōng wài jìn , , duàn tīng zhōng shēng       
fēn jiāng , , liú yún zhù wèi háng       
shuí zhī jiǔ shàng , , chén yǎng shēng
热度:146 作者: [唐朝] 张仲素
类型:写风|写云|

王子千年后,笙音五夜闻。

逶迤绕清洛,断续下仙云。

泄泄飘难定,啾啾曲未分。

松风助幽律,波月动轻文。

凤管听何远,鸾声若在群。

暗空思羽盖,馀气自氛氲。

王子乔仙去千年之后,在这五更时分听到了悠扬的笙音。那笙音曲折婉转,绕着清澈的洛水回荡;时断时续,好似从仙云中飘落下来。声音缓缓飘散难以安定,那啾啾的曲调也难以分辨清楚。松间的风声助力这清幽的旋律,水波与月光也随之闪动着细碎的光影。凤管般的笙声听起来那么悠远,好似鸾鸟的鸣声就在身边的群鸟之中。在这暗夜里不禁思念起仙人的羽盖,笙音的余韵依然弥漫在空气中。

wén luò bīn chuī shēng
[ [ táng cháo ] ] zhāng zhòng
wáng qiān nián hòu , , shēng yīn wén       
wēi rào qīng luò , , duàn xià xiān yún       
xiè xiè piāo nán dìng , , jiū jiū wèi fèn       
sōng fēng zhù yōu , , yuè dòng qīng wén       
fèng guǎn tīng yuǎn , , luán shēng ruò zài qún       
àn kōng gài , , fēn yūn
热度:109 作者: [唐朝] 张仲素
类型:写雪|写风|写山|写水|写人|写云|

羽客骖仙鹤,将飞驻碧山。

映松残雪在,度岭片云还。

清唳因风远,高姿对水闲。

笙歌忆天上,城郭叹人间。

几变霜毛洁,方殊藻质斑。

迢迢烟路逸,奋翮讵能攀。

gōu shān
[ [ táng cháo ] ] zhāng zhòng
cān xiān , , jiāng fēi zhù shān       
yìng sōng cán xuě zài , , lǐng piàn yún hái       
qīng yīn fēng yuǎn , , gāo 姿 duì shuǐ xián       
shēng tiān shàng , , chéng guō tàn rén jiān       
biàn shuāng máo jié , , fāng shū zǎo zhì bān       
tiáo tiáo yān , , fèn néng pān