古诗词大全

热度:4 作者: [唐朝] 吕温
类型:写花|写人|

吉凶岂前卜,人事何翻覆。

缘看数日花,却翦凌霜竹。

常言契君操,今乃妨众目。

自古病当门,谁言出幽独。

jiāng tíng kǎn qián duō gāo zhú , , jiàn yuǎn àn huā , , mìng jiǎn zhī , , gǎn
[ [ táng cháo ] ] wēn
xiōng qián bo rén shì fān        yuán kàn shù huā què jiǎn líng shuāng zhú        cháng yán jun1 cāo jīn nǎi fáng zhòng        bìng dāng mén shuí yán chū yōu       
热度:5 作者: [唐朝] 吕温
类型:写人|

越欧百炼时,楚卞三泣地。

二宝无人识,千龄皆弃置。

空岩起白虹,古狱生紫气。

安得命世客,直来开奥秘。

剑任刜钟看,玉从投火试。

必能绝疑惑,然后论奇异。

xìng
[ [ táng cháo ] ] wēn
yuè ōu bǎi liàn shí chǔ biàn sān        èr bǎo rén shí qiān líng jiē zhì        kōng yán bái hóng shēng        ān mìng shì zhí lái kāi ào        jiàn rèn zhōng kàn cóng tóu huǒ shì        néng jué huò rán hòu lùn       
热度:89 作者: [唐朝] 吕温
类型:写风|写云|

终南南太守,南郡在云南。

闲向南亭醉,南风变俗谈。

cháo qián nán guān chá nán zhuó
[ [ táng cháo ] ] wēn
zhōng nán nán tài shǒu , , nán jun4 zài yún nán       
xián xiàng nán tíng zuì , , nán fēng biàn tán
热度:92 作者: [唐朝] 吕温
类型:

柳州柳刺史,种柳柳江边。

柳管依然在,千秋柳拂天。

cháo liǔ zhōu liǔ hòu
[ [ táng cháo ] ] wēn
liǔ zhōu liǔ shǐ , , zhǒng liǔ liǔ jiāng biān       
liǔ guǎn rán zài , , qiān qiū liǔ tiān
热度:117 作者: [唐朝] 吕温
类型:

几夏京城住,今朝独远归。

修行四分律,护净七条衣。

溪寺黄橙熟,沙田紫芋肥。

九龙潭上路,同去客应稀。

这位僧人在京城住了好几个夏天,如今却要独自踏上遥远的归程。他平日里修行着四分律,穿着象征持戒清净的七条衣。那漳州的溪边寺庙旁黄橙已然成熟,沙田中的紫芋也长得十分肥美。沿着九龙潭的那条路上,能够与他一同前往的人想必是寥寥无几。

sòng sēng guī zhāng zhōu
[ [ táng cháo ] ] wēn
xià jīng chéng zhù , , jīn cháo yuǎn guī       
xiū háng fèn , , jìng tiáo       
huáng chéng shú , , shā tián féi       
jiǔ lóng tán shàng , , tóng yīng
热度:186 作者: [唐朝] 吕温
类型:写花|写人|

绿原青垄渐成尘,汲井开园日日新。

四月带花移芍药,不知忧国是何人。

zhēn yuán shí nián hàn shèn jiàn quán mén sháo yào huā
[ [ táng cháo ] ] wēn
绿 yuán qīng lǒng jiàn chéng chén , , jǐng kāi yuán xīn       
yuè dài huā sháo yào , , zhī yōu guó shì rén
热度:131 作者: [唐朝] 吕温
类型:写花|写山|写鸟|写人|写草|

阮宅闲园暮,窗中见树阴。

樵歌依野草,僧语过长林。

鸟向花间井,人弹竹里琴。

自嫌身未老,已有住山心。

傍晚时分,来到阮氏风格般闲适的园林,从窗中能望见树木的阴影。打柴人的歌声在野草间飘荡,僧人的话语声从那片长长的树林中传来。鸟儿飞向花丛中的水井,有人在竹林里弹奏着琴。我暗自嫌弃自己还未老去,却已经有了隐居山林的心思。

cóng shū yuán lín
[ [ táng cháo ] ] wēn
ruǎn zhái xián yuán , , chuāng zhōng jiàn shù yīn       
qiáo cǎo , , sēng guò zhǎng lín       
niǎo xiàng huā jiān jǐng , , rén dàn zhú qín       
xián shēn wèi lǎo , , yǒu zhù shān xīn
热度:134 作者: [唐朝] 吕温
类型:

文章抛尽爱功名,三十无成白发生。

辜负壮心羞欲死,劳君贵买断肠声。

曾经抛弃文章只追逐功名,可到了三十岁却一事无成,白发已经悄然生出。我辜负了自己的壮志雄心,羞愧得想死,还劳烦你花大价钱请人唱这断肠的歌曲。

yǒu rén yāo tīng yǒu gǎn
[ [ táng cháo ] ] wēn
wén zhāng pāo jìn ài gōng míng , , sān shí chéng bái shēng       
zhuàng xīn xiū , , láo jun1 guì mǎi duàn cháng shēng
热度:130 作者: [唐朝] 吕温
类型:写花|写山|写羊|

黄花古城路,上尽见青山。

桑柘晴川口,牛羊落照间。

野情随卷幔,尘事隔重关。

道合偏重赏,官微独不闲。

鹤分琴久罢,书到雁应还。

为谢登临客,琼林寄一攀。

沿着长满黄花的古城道路一直往上走,最终能看见青山。阳光照耀着平川口的桑柘树,牛羊在落日的余晖中悠然自得。野外的情趣随着卷起的帷幔扑面而来,尘世的纷扰被重重关卡阻隔在外。志同道合的人能得到格外的赏识,而官职低微的自己却唯独没有闲暇。琴已许久未弹,如同仙鹤分飞一般;信件寄到后,大雁也应该会返回。在此向一同登临的友人致谢,希望能像攀折琼林之枝一样,与远方的友人有所联系。

shǐ 使 jun1 sān láng zǎo qiū chéng běi tíng yàn cuī shì yīn guān zhōng zhāng píng shì
[ [ táng cháo ] ] wēn
huáng huā chéng , , shàng jìn jiàn qīng shān       
sāng zhè qíng chuān kǒu , , niú yáng luò zhào jiān       
qíng suí juàn màn , , chén shì zhòng guān       
dào piān zhòng shǎng , , guān wēi xián       
fèn qín jiǔ , , shū dào yàn yīng hái       
wéi xiè dēng lín , , qióng lín pān
热度:112 作者: [唐朝] 吕温
类型:写水|

当代知文字,先皇记姓名。

七年天下立,万里海西行。

苦节终难辨,劳生竟自轻。

今朝流落处,啸水绕孤城。

dào zhōu gǎn xìng
[ [ táng cháo ] ] wēn
dāng dài zhī wén , , xiān huáng xìng míng       
nián tiān xià , , wàn hǎi 西 háng       
jiē zhōng nán biàn , , láo shēng jìng qīng       
jīn cháo liú luò chù , , xiào shuǐ rào chéng