古诗词大全

热度:99 作者: [唐朝] 孟郊
类型:写风|写山|写水|写人|写云|

天下昔崩乱,大君识贤臣。

众木尽摇落,始见竹色真。

兵势走山岳,阳光潜埃尘。

心开玄女符,面缚清波人。

异俗既从化,浇风亦归淳。

自公理斯郡,寒谷皆变春。

旗影卷赤电,剑锋匣青鳞。

如何嵩高气,作镇楚水滨。

云镜忽开霁,孤光射无垠。

乃知寻常鉴,照影不照神。

xiàn hàn nán fán shàng shū
[ [ táng cháo ] ] mèng jiāo
tiān xià bēng luàn , , jun1 shí xián chén       
zhòng jìn yáo luò , , shǐ jiàn zhú zhēn       
bīng shì zǒu shān yuè , , yáng guāng qián āi chén       
xīn kāi xuán , , miàn qīng rén       
cóng huà , , jiāo fēng guī chún       
gōng jun4 , , hán jiē biàn chūn       
yǐng juàn chì diàn , , jiàn fēng xiá qīng lín       
sōng gāo , , zuò zhèn chǔ shuǐ bīn       
yún jìng kāi , , guāng shè yín       
nǎi zhī xún cháng jiàn , , zhào yǐng zhào shén
热度:115 作者: [唐朝] 孟郊
类型:写雪|写风|山水|写山|写水|写马|

襄阳青山郭,汉江白铜堤。

谢公领兹郡,山水无尘泥。

铁马万霜雪,绛旗千虹霓。

风漪参差泛,石板重叠跻。

旧泪不复堕,新欢居然齐。

还耕竟原野,归老相扶携。

物色增暧暧,寒芳更萋萋。

渊清有遐略,高躅无近蹊。

即此富苍翠,自然引翔栖。

曩游常抱忆,夙好今尚暌。

愿言从逸辔,暇日凌清溪。

襄阳城被青山环绕,汉江边有那白铜堤。当年谢公治理此郡,让这里的山水一尘不染。将军的铁马历经无数霜雪,红色的旗帜如千万道虹霓般绚烂。江中风波参差不齐地泛起,石板路层层叠叠,可供人攀登。过去的悲伤泪水不再落下,如今新的欢乐竟一齐到来。人们回到原野从事耕种,相互扶持着安度晚年。这里的景色更加朦胧可爱,寒天的花草愈发茂盛。您心怀高远的谋略,高尚的品行没有捷径可寻。就凭这里如此葱郁的景色,自然能吸引飞鸟栖息。往昔的游历常常让人怀念,往日的喜好如今仍未实现。我希望能跟随您的脚步,闲暇时到清澈的溪流上游玩。

xiàn xiāng yáng
[ [ táng cháo ] ] mèng jiāo
xiāng yáng qīng shān guō , , hàn jiāng bái tóng       
xiè gōng lǐng jun4 , , shān shuǐ chén       
tiě wàn shuāng xuě , , jiàng qiān hóng       
fēng cān chà fàn , , shí bǎn zhòng dié       
jiù lèi duò , , xīn huān rán       
hái gēng jìng yuán , , guī lǎo xiàng xié       
zēng ài ài , , hán fāng gèng       
yuān qīng yǒu xiá luè , , gāo zhú jìn       
cāng cuì , , rán yǐn xiáng       
nǎng yóu cháng bào , , hǎo jīn shàng kuí       
yuàn yán cóng pèi , , xiá líng qīng
热度:105 作者: [唐朝] 孟郊
类型:写雨|写山|志士|写云|

静境无浊氛,清雨零碧云。

千山不隐响,一叶动亦闻。

即此佳志士,精微谁相群。

欲识楚章句,袖中兰茝薰。

tóng shān zhōng zèng míng
[ [ táng cháo ] ] mèng jiāo
jìng jìng zhuó fēn , , qīng líng yún       
qiān shān yǐn xiǎng , , dòng wén       
jiā zhì shì , , jīng wēi shuí xiàng qún       
shí chǔ zhāng , , xiù zhōng lán zhǐ xūn
热度:112 作者: [唐朝] 孟郊
类型:写山|

师住青山寺,清华常绕身。

虽然到城郭,衣上不栖尘。

zèng jiàn gōng
[ [ táng cháo ] ] mèng jiāo
shī zhù qīng shān , , qīng huá cháng rào shēn       
suī rán dào chéng guō , , shàng chén
热度:104 作者: [唐朝] 孟郊
类型:写雪|写山|写云|

望里失却山,听中遗却泉。

松枝休策云,药囊翻贮钱。

曾依青桂邻,学得白雪弦。

别来意未回,世上为隐仙。

zèng chéng guō dào shì
[ [ táng cháo ] ] mèng jiāo
wàng shī què shān , , tīng zhōng què quán       
sōng zhī xiū yún , , yào náng fān zhù qián       
céng qīng guì lín , , xué bái xuě xián       
bié lái wèi huí , , shì shàng wéi yǐn xiān
热度:108 作者: [唐朝] 孟郊
类型:写风|写水|

斗水泻大海,不如泻枯池。

分明贤达交,岂顾豪华儿。

海有不足流,豪有不足资。

枯鳞易为水,贫士易为施。

幸睹君子席,会将幽贱期。

侧闻清风议,饫如黄金卮。

此道与日月,同光无尽时。

zèng zhǔ rén
[ [ táng cháo ] ] mèng jiāo
dòu shuǐ xiè hǎi , , xiè chí       
fèn míng xián jiāo , , háo huá ér       
hǎi yǒu liú , , háo yǒu       
lín wéi shuǐ , , pín shì wéi shī       
xìng jun1 , , huì jiāng yōu jiàn       
wén qīng fēng , , huáng jīn zhī       
dào yuè , , tóng guāng jìn shí
热度:250 作者: [唐朝] 孟郊
类型:写风|写山|写草|写梅|

北山少日月,草木苦风霜。

贫士在重坎,食梅有酸肠。

万俗皆走圆,一身犹学方。

常恐众毁至,春叶成秋黄。

大贤秉高鉴,公烛无私光。

暗室晓未及,幽行涕空行。

shàng shě rén
[ [ táng cháo ] ] mèng jiāo
běi shān shǎo yuè , , cǎo fēng shuāng       
pín shì zài zhòng kǎn , , shí méi yǒu suān cháng       
wàn jiē zǒu yuán , , shēn yóu xué fāng       
cháng kǒng zhòng huǐ zhì , , chūn chéng qiū huáng       
xián bǐng gāo jiàn , , gōng zhú guāng       
àn shì xiǎo wèi , , yōu háng kōng háng
热度:114 作者: [唐朝] 孟郊
类型:写风|写山|写人|写草|

方凭指下弦,写出心中言。

寸草贱子命,高山主人恩。

游边风沙意,梦楚波涛魂。

一日引别袂,九回沾泪痕。

自悲何以然,在礼阙晨昏。

名利时转甚,是非宵亦喧。

浮情少定主,百虑随世翻。

举此胸臆恨,幸从贤哲论。

明明三飞鸾,照物如朝暾。

shū qíng yīn shàng láng zhōng èr shí èr shū jiān chá shí shū jiān chéng duān gōng liǔ zhěn píng shì
[ [ táng cháo ] ] mèng jiāo
fāng píng zhǐ xià xián , , xiě chū xīn zhōng yán       
cùn cǎo jiàn mìng , , gāo shān zhǔ rén ēn       
yóu biān fēng shā , , mèng chǔ tāo hún       
yǐn bié mèi , , jiǔ huí zhān lèi hén       
bēi rán , , zài què chén hūn       
míng shí zhuǎn shèn , , shì fēi xiāo xuān       
qíng shǎo dìng zhǔ , , bǎi suí shì fān       
xiōng hèn , , xìng cóng xián zhé lùn       
míng míng sān fēi luán , , zhào cháo tūn
热度:119 作者: [唐朝] 孟郊
类型:写景|写风|山水|写山|写水|写草|

旧说天下山,半在黔中青。

又闻天下泉,半落黔中鸣。

山水千万绕,中有君子行。

儒风一以扇,污俗心皆平。

我愿中国春,化从异方生。

昔为阴草毒,今为阳华英。

嘉实缀绿蔓,凉湍泻清声。

逍遥物景胜,视听空旷并。

困骥犹在辕,沉珠尚隐精。

路遐莫及眄,泥污日已盈。

岁晏将何从,落叶甘自轻。

zèng qián wáng zhōng chéng chǔ
[ [ táng cháo ] ] mèng jiāo
jiù shuō tiān xià shān , , bàn zài qián zhōng qīng       
yòu wén tiān xià quán , , bàn luò qián zhōng míng       
shān shuǐ qiān wàn rào , , zhōng yǒu jun1 háng       
fēng shàn , , xīn jiē píng       
yuàn zhōng guó chūn , , huà cóng fāng shēng       
wéi yīn cǎo , , jīn wéi yáng huá yīng       
jiā shí zhuì 绿 màn , , liáng tuān xiè qīng shēng       
xiāo yáo jǐng shèng , , shì tīng kōng kuàng bìng       
kùn yóu zài yuán , , chén zhū shàng yǐn jīng       
xiá miǎn , , yíng       
suì yàn jiāng cóng , , luò gān qīng
热度:122 作者: [唐朝] 孟郊
类型:写山|写云|禅隐|

僧貌净无点,僧衣宁缀华。

寻常昼日行,不使身影斜。

饭术煮松柏,坐山敷云霞。

欲知禅隐高,缉薜为袈裟。

zèng dào yuè shàng rén
[ [ táng cháo ] ] mèng jiāo
sēng mào jìng diǎn , , sēng níng zhuì huá       
xún cháng zhòu háng , , shǐ 使 shēn yǐng xié       
fàn shù zhǔ sōng bǎi , , zuò shān yún xiá       
zhī chán yǐn gāo , , wéi jiā shā