古诗词大全

热度:7 作者: [宋朝] 王安石
类型:写人|

智力区区不为身,欲将何物助强秦。

只应埋没千秋后,更足诗人发冢人。

mǐn kēng
[ [ sòng cháo ] ] wáng ān shí
zhì wéi shēn jiāng zhù qiáng qín        zhī yīng mái méi qiān qiū hòu gèng shī rén zhǒng rén       
热度:2 作者: [宋朝] 王安石
类型:写雨|写云|写酒|

青门道北云为屋,大垆贮酒千万斛。

独龙注雨如车轴,不畏不售畏不续。

mèng zhōng zuò
[ [ sòng cháo ] ] wáng ān shí
qīng mén dào běi yún wéi zhù jiǔ qiān wàn        lóng zhù chē zhóu wèi shòu wèi       
热度:11 作者: [宋朝] 王安石
类型:写风|

梦长随永漏,吟苦杂疏锺。

动盖荷风劲,沾裳菊露浓。

mèng zhǎng
[ [ sòng cháo ] ] wáng ān shí
mèng zhǎng suí yǒng lòu yín shū zhōng        dòng gài fēng jìn zhān shang nóng       
热度:11 作者: [宋朝] 王安石
类型:写风|写水|写马|写桥|

万里怜君蜀道归,相逢似喜语还悲。

江淮别业依前处,日月新阡卜几时。

自说曲阿犹未稳,即寻湓水去犹疑。

茫然却是陈桥梦,昨日春风马上思。

mèng zhāng jiàn zhōu
[ [ sòng cháo ] ] wáng ān shí
wàn lián jun1 shǔ dào guī xiàng féng hái bēi        jiāng huái bié qián chù yuè xīn qiān bo shí        shuō ā yóu wèi wěn xún pén shuǐ yóu        máng rán què shì chén qiáo mèng zuó chūn fēng shàng       
热度:11 作者: [宋朝] 王安石
类型:写花|写山|写水|山林|

梦传失之妄,昼冀见而想。

岂伊不可怀,而使我心往。

山林老颠眴,数日占黄壤。

舟舆来何迟,北望屡戃怳。

西城荠花时,落魄随两桨。

岁晚洲渚净,水消烟渺莽。

踌蹰壁上字,期我无乃迋。

mèng huáng
[ [ sòng cháo ] ] wáng ān shí
mèng chuán shī zhī wàng zhòu jiàn ér xiǎng        huái 怀 ér shǐ 使 xīn wǎng        shān lín lǎo diān xuàn shù zhàn huáng rǎng        zhōu lái chí běi wàng tǎng huǎng        西 chéng huā shí luò suí liǎng jiǎng        suì wǎn zhōu zhǔ jìng shuǐ xiāo yān miǎo mǎng        chóu chú shàng nǎi wàng       

热度:8 作者: [宋朝] 王安石
类型:写花|

黄粱欲熟且留连,漫道春归莫怅然。

蝴蝶岂能知梦事,蘧蘧飞堕晚花前。

mèng
[ [ sòng cháo ] ] wáng ān shí
huáng liáng shú qiě liú lián màn dào chūn guī chàng rán        dié néng zhī mèng shì fēi duò wǎn huā qián       
热度:20 作者: [宋朝] 王安石
类型:写风|写人|

沉魄浮魂不可招,遗编一读想风标。

何妨举世嫌迂阔,故有斯人慰寂寥。

mèng
[ [ sòng cháo ] ] wáng ān shí
chén hún zhāo biān xiǎng fēng biāo        fáng shì xián kuò yǒu rén wèi liáo       
热度:8 作者: [宋朝] 王安石
类型:写雪|写风|写山|写人|山林|写梅|

隐者委所逢,在物无不足。

山林与城市,语道归一毂。

诗人论巨细,此指尚局束。

颇知区区者,自屏忍所欲。

孰识古之人,超然遗耳目。

岂於喧与静,趣舍有偏独。

命亭今何为,似乃畏惊俗。

至意不标揭,小名聊自属。

夏风檐楹寒,冬雪窗户燠。

春樊乱梅柳,秋径深松菊。

壶觞日笑傲,裙屣相追逐。

此乐已难言,持琴作新曲。

méng tíng
[ [ sòng cháo ] ] wáng ān shí
yǐn zhě wěi suǒ féng zài        shān lín chéng shì dào guī        shī rén lùn zhǐ shàng shù        zhī zhě píng rěn suǒ        shú shí zhī rén chāo rán ěr        xuān jìng shě yǒu piān        mìng tíng jīn wéi nǎi wèi jīng        zhì biāo jiē xiǎo míng liáo shǔ        xià fēng yán yíng hán dōng xuě chuāng        chūn fán luàn méi liǔ qiū jìng shēn sōng        shāng xiào ào qún xiàng zhuī zhú        nán yán chí qín zuò xīn       
热度:9 作者: [宋朝] 王安石
类型:写人|

美玉小瑕疵,国工犹珍之。

大贤小玷缺,良交岂其绝。

小缺可以补,小瑕可以磨。

不补亦不磨,人为奈尔何。

měi
[ [ sòng cháo ] ] wáng ān shí
měi xiǎo xiá guó gōng yóu zhēn zhī        xián xiǎo diàn quē liáng jiāo jué        xiǎo quē xiǎo xiá        rén wéi nài ěr       
热度:13 作者: [宋朝] 王安石
类型:写水|池塘|写云|

我看繁讼频搔首,君富才明见亦常。

尚有闲襟寻水石,更留佳句似池塘。

松苗地合分高下,凫鹤天教有短长。

徐上青云犹未晚,可无音问及沧浪。

měi jiàn wáng tài chéng shì shèn rǒng ér tuán zhī xiá yóu néng guò fǎng 访 shān guǎn
[ [ sòng cháo ] ] wáng ān shí
kàn fán sòng pín sāo shǒu jun1 cái míng jiàn cháng        shàng yǒu xián jīn xún shuǐ shí gèng liú jiā chí táng        sōng miáo fèn gāo xià tiān jiāo yǒu duǎn zhǎng        shàng qīng yún yóu wèi wǎn yīn wèn cāng làng