古诗词大全

热度:10 作者: [宋朝] 王安石
类型:写山|

扑扑烟岚绕四阿,物华终恨未能多。

故应陡起三千丈,始奈重山复岭何。

nán jiàn lóu
[ [ sòng cháo ] ] wáng ān shí
yān lán rào ā huá zhōng hèn wèi néng duō        yīng dǒu sān qiān zhàng shǐ nài zhòng shān lǐng       
热度:60 作者: [宋朝] 王安石
类型:写花|杨柳|

芙蕖的历抽新叶,苜蓿阑干放晚花。

白下门东春已老,莫鸣杨柳可藏鸦。

chūn
[ [ sòng cháo ] ] wáng ān shí
de chōu xīn xu lán gàn fàng wǎn huā        bái xià mén dōng chūn lǎo míng yáng liǔ cáng       
热度:3 作者: [宋朝] 王安石
类型:写雪|写山|写水|写草|写云|

木末北山烟冉冉,草根南涧水泠泠。

缲成白雪桑重绿,割尽黄云稻正青。

[ [ sòng cháo ] ] wáng ān shí
běi shān yān rǎn rǎn cǎo gēn nán jiàn shuǐ líng líng        qiāo chéng bái xuě sāng zhòng 绿 jìn huáng yún dào zhèng qīng       
热度:13 作者: [宋朝] 王安石
类型:

默默长年有所思,世间谈笑强追随。

苍髯欲出朱颜谢,更觉求田问舍迟。

[ [ sòng cháo ] ] wáng ān shí
zhǎng nián yǒu suǒ shì jiān tán xiào qiáng zhuī suí        cāng rán chū zhū yán xiè gèng jiào qiú tián wèn shě chí       
热度:8 作者: [宋朝] 王安石
类型:写马|田园|

经世才难就,田园路欲迷。

殷懃将白发,下马照青溪。

líng dào zhōng kǒu zhàn èr shǒu
[ [ sòng cháo ] ] wáng ān shí
jīng shì cái nán jiù tián yuán        yīn qín jiāng bái xià zhào qīng       
热度:8 作者: [宋朝] 王安石
类型:

莫疑禅伯未知禅,莫笑仙翁不学仙。

灵骨肯传黄蘖烬,真心自放赤松烟。

莲华世界何关汝,楮叶工夫浪费年。

露鹤声中江月白,一灯岑寂拥书眠。

[ [ sòng cháo ] ] wáng ān shí
chán wèi zhī chán xiào xiān wēng xué xiān        líng kěn chuán huáng niè jìn zhēn xīn fàng chì sōng yān        lián huá shì jiè guān chǔ gōng làng fèi nián        shēng zhōng jiāng yuè bái dēng cén yōng shū mián       
热度:5 作者: [宋朝] 王安石
类型:写风|山水|写山|写水|写人|凄凉|

缺月昏昏漏未央,一灯明灭照秋床。

病身最觉风露早,归梦不知山水长。

坐感岁时歌慷慨,起看天地色凄凉。

鸣蝉更乱行人耳,正抱疏桐叶半黄。

驿
[ [ sòng cháo ] ] wáng ān shí
quē yuè hūn hūn lòu wèi yāng dēng míng miè zhào qiū chuáng        bìng shēn zuì jiào fēng zǎo guī mèng zhī shān shuǐ zhǎng        zuò gǎn suì shí kāng kǎi kàn tiān liáng        míng chán gèng luàn háng rén ěr zhèng bào shū tóng bàn huáng       
热度:10 作者: [宋朝] 王安石
类型:写风|写山|写水|写人|山川|写桥|写鱼|写酒|

使君幕府开东部,名高海曲人知慕。

舣船谈笑政即成,洗涤山川作嘉趣。

平泉浩荡银河注,想见明星弄机杼。

载沙筑成天上路,投虹为桥取孤屿。

扫除荆棘水中央,碧瓦朱甍随指顾。

春风满城金版舫,来看置酒新亭上。

百女吹笙彩凤悲,一夫伐鼓灵鼍壮。

安期羡门相与游,方丈蓬莱不更求。

酒酣忽跨鲸鱼去,陈迹空令此地留。

míng zhōu qián jun1 zhòng tíng
[ [ sòng cháo ] ] wáng ān shí
shǐ 使 jun1 kāi dōng míng gāo hǎi rén zhī        chuán tán xiào zhèng chéng shān chuān zuò jiā        píng quán hào dàng yín zhù xiǎng jiàn míng xīng nòng zhù        zǎi shā zhù chéng tiān shàng tóu hóng wéi qiáo 屿        sǎo chú jīng shuǐ zhōng yāng zhū méng suí zhǐ        chūn fēng mǎn chéng jīn bǎn fǎng lái kàn zhì jiǔ xīn tíng shàng        bǎi chuī shēng cǎi fèng bēi líng tuó zhuàng        ān xiàn mén xiàng yóu fāng zhàng péng lái gèng qiú        jiǔ hān kuà jīng chén kōng lìng liú       
热度:12 作者: [宋朝] 王安石
类型:相思|

穆穆在堂,肃肃在庭。

於显辟公,来相思成。

神既歆止,有闻惟馨。

锡我休嘉,燕及群生。

míng táng zhāng èr shǒu
[ [ sòng cháo ] ] wáng ān shí
zài táng zài tíng        xiǎn gōng lái xiàng chéng        shén xīn zhǐ yǒu wén wéi xīn        xiū jiā yàn qún shēng       
热度:15 作者: [宋朝] 王安石
类型:写风|写人|人生|失意|

明妃初出汉宫时,泪湿春风鬓脚垂。

低徊顾影无颜色,尚得君王不自持。

归来却怪丹青手,入眼平生几曾有;

意态由来画不成,当时枉杀毛延寿。

一去心知更不归,可怜着尽汉宫衣;

寄声欲问塞南事,只有年年鸿雁飞。

家人万里传消息,好在毡城莫相忆;

君不见咫尺长门闭阿娇,人生失意无南北。

míng fēi
[ [ sòng cháo ] ] wáng ān shí
míng fēi chū chū hàn gōng shí lèi shī 湿 chūn fēng bìn jiǎo chuí        huái yǐng yán shàng jun1 wáng chí        guī lái què guài dān qīng shǒu yǎn píng shēng céng yǒu ; ;        tài yóu lái huà chéng dāng shí wǎng shā máo yán shòu 寿        xīn zhī gèng guī lián zhe jìn hàn gōng ; ;        shēng wèn sāi nán shì zhī yǒu nián nián hóng 鸿 yàn fēi        jiā rén wàn chuán xiāo hǎo zài zhān chéng xiàng ; ;        jun1 jiàn zhǐ chǐ zhǎng mén ā jiāo rén shēng shī nán běi