古诗词大全

热度:16 作者: [唐朝] 李白
类型:写风|写花|写山|写人|

凤飞九千仞。

五章备彩珍。

衔书且虚归。

空入周与秦。

横绝历四海。

所居未得邻。

吾营紫河车。

千载落风尘。

药物秘海岳。

采铅青溪滨。

时登大楼山。

举首望仙真。

羽驾灭去影。

飚车绝回轮。

尚恐丹液迟。

志愿不及申。

徒霜镜中发。

羞彼鹤上人。

桃李何处开。

此花非我春。

唯应清都境。

长与韩众亲。

fēng
[ [ táng cháo ] ] bái
fèng fēi jiǔ qiān rèn        zhāng bèi cǎi zhēn        xián shū qiě guī        kōng zhōu qín        héng jué hǎi        suǒ wèi lín        yíng chē        qiān zǎi luò fēng chén        yào hǎi yuè        cǎi qiān qīng bīn        shí dēng lóu shān        shǒu wàng xiān zhēn        jià miè yǐng        biāo chē jué huí lún        shàng kǒng dān chí        zhì yuàn shēn        shuāng jìng zhōng        xiū shàng rén        táo chù kāi        huā fēi chūn        wéi yīng qīng dōu jìng        zhǎng hán zhòng qīn       
热度:11 作者: [唐朝] 李白
类型:写景|黄河|写人|人生|写云|

黄河走东溟。

白日落西海。

逝川与流光。

飘忽不相待。

春容舍我去。

秋发已衰改。

人生非寒松。

年貌岂长在。

吾当乘云螭。

吸景驻光彩。

fēng shí
[ [ táng cháo ] ] bái
huáng zǒu dōng míng        bái luò 西 hǎi        shì chuān liú guāng        piāo xiàng dài        chūn róng shě        qiū shuāi gǎi        rén shēng fēi hán sōng        nián mào zhǎng zài        dāng chéng yún chī        jǐng zhù guāng cǎi       
热度:18 作者: [唐朝] 李白
类型:写云|

燕昭延郭隗。

遂筑黄金台。

剧辛方赵至。

邹衍复齐来。

奈何青云士。

弃我如尘埃。

珠玉买歌笑。

糟糠养贤才。

方知黄鹤举。

千里独徘徊。

fēng shí
[ [ táng cháo ] ] bái
yàn zhāo yán guō wěi        suí zhù huáng jīn tái        xīn fāng zhào zhì        zōu yǎn lái        nài qīng yún shì        chén āi        zhū mǎi xiào        zāo kāng yǎng xián cái        fāng zhī huáng        qiān pái huái       
热度:14 作者: [唐朝] 李白
类型:写雨|写风|写山|写人|登高|战士|写草|

胡关饶风沙。

萧索竟终古。

木落秋草黄。

登高望戎虏。

荒城空大漠。

边邑无遗堵。

白骨横千霜。

嵯峨蔽榛莽。

借问谁凌虐。

天骄毒威武。

赫怒我圣皇。

劳师事鼙鼓。

阳和变杀气。

发卒骚中土。

三十六万人。

哀哀泪如雨。

且悲就行役。

安得营农圃。

不见征戍儿。

岂知关山苦。

(一本此下有争锋徒死节。

秉钺皆庸竖。

战士死蒿莱。

将军获圭组。

四句)李牧今不在。

边人饲豺虎。

fēng shí
[ [ táng cháo ] ] bái
guān ráo fēng shā        xiāo suǒ jìng zhōng        luò qiū cǎo huáng        dēng gāo wàng róng        huāng chéng kōng        biān        bái héng qiān shuāng        cuó é zhēn mǎng        jiè wèn shuí líng nuè        tiān jiāo wēi        shèng huáng        láo shī shì        yáng biàn shā        sāo zhōng        sān shí liù wàn rén        āi āi lèi        qiě bēi jiù háng        ān yíng nóng        jiàn zhēng shù ér        zhī guān shān        ( ( běn xià yǒu zhēng fēng jiē        bǐng yuè jiē yōng shù        zhàn shì hāo lái        jiāng jun1 huò guī        ) ) jīn zài        biān rén chái       
热度:7 作者: [唐朝] 李白
类型:写人|寂寞|

君平既弃世。

世亦弃君平。

观变穷太易。

探元化群生。

寂寞缀道论。

空帘闭幽情。

驺虞不虚来。

鸑鷟有时鸣。

安知天汉上。

白日悬高名。

海客去已久。

谁人测沈冥。

fēng shí sān
[ [ táng cháo ] ] bái
jun1 píng shì        shì jun1 píng        guān biàn qióng tài        tàn yuán huà qún shēng        zhuì dào lùn        kōng lián yōu qíng        zōu lái        yuè zhuó yǒu shí míng        ān zhī tiān hàn shàng        bái xuán gāo míng        hǎi jiǔ        shuí rén shěn míng       
热度:4 作者: [唐朝] 李白
类型:写山|写羊|

金华牧羊儿。

乃是紫烟客。

我愿从之游。

未去发已白。

不知繁华子。

扰扰何所迫。

昆山采琼蕊。

可以炼精魄。

fēng shí
[ [ táng cháo ] ] bái
jīn huá yáng ér        nǎi shì yān        yuàn cóng zhī yóu        wèi bái        zhī fán huá        rǎo rǎo suǒ        kūn shān cǎi qióng ruǐ        liàn jīng       
热度:2 作者: [唐朝] 李白
类型:写雪|写风|写花|写山|写水|写雷|

宝剑双蛟龙。

雪花照芙蓉。

精光射天地。

雷腾不可冲。

一去别金匣。

飞沉失相从。

风胡灭已久。

所以潜其锋。

吴水深万丈。

楚山邈千重。

雌雄终不隔。

神物会当逢。

fēng shí liù
[ [ táng cháo ] ] bái
bǎo jiàn shuāng jiāo lóng        xuě huā zhào róng        jīng guāng shè tiān        léi téng chōng        bié jīn xiá        fēi chén shī xiàng cóng        fēng miè jiǔ        suǒ qián fēng        shuǐ shēn wàn zhàng        chǔ shān miǎo qiān zhòng        xióng zhōng        shén huì dāng féng       
热度:30 作者: [唐朝] 李白
类型:写花|写山|莲花|写草|写云|

西岳莲花山。

迢迢见明星。

素手把芙蓉。

虚步蹑太清。

霓裳曳广带。

飘拂升天行。

邀我登云台。

高揖卫叔卿。

恍恍与之去。

驾鸿凌紫冥。

俯视洛阳川。

茫茫走胡兵。

流血涂野草。

豺狼尽冠缨。

fēng shí jiǔ
[ [ táng cháo ] ] bái
西 yuè lián huā shān        tiáo tiáo jiàn míng xīng        shǒu róng        niè tài qīng        shang guǎng 广 dài        piāo shēng tiān háng        yāo dēng yún tái        gāo wèi shū qīng        huǎng huǎng zhī        jià hóng 鸿 líng míng        shì luò yáng chuān        máng máng zǒu bīng        liú xuè cǎo        chái láng jìn guàn yīng       
热度:22 作者: [唐朝] 李白
类型:写风|写山|垂钓|写云|叹息|

松柏本孤直。

难为桃李颜。

昭昭严子陵。

垂钓沧波间。

身将客星隐。

心与浮云闲。

长揖万乘君。

还归富春山。

清风洒六合。

邈然不可攀。

使我长叹息。

冥栖岩石间。

fēng shí èr
[ [ táng cháo ] ] bái
sōng bǎi běn zhí        nán wéi táo yán        zhāo zhāo yán líng        chuí diào cāng jiān        shēn jiāng xīng yǐn        xīn yún xián        zhǎng wàn chéng jun1        hái guī chūn shān        qīng fēng liù        miǎo rán pān        shǐ 使 zhǎng tàn        míng yán shí jiān       
热度:27 作者: [唐朝] 李白
类型:写风|写花|写水|写马|写人|写桥|写云|叹息|

天津三月时。

千门桃与李。

朝为断肠花。

暮逐东流水。

前水复后水。

古今相续流。

新人非旧人。

年年桥上游。

鸡鸣海色动。

谒帝罗公侯。

月落西上阳。

余辉半城楼。

衣冠照云日。

朝下散皇州。

鞍马如飞龙。

黄金络马头。

行人皆辟易。

志气横嵩丘。

入门上高堂。

列鼎错珍羞。

香风引赵舞。

清管随齐讴。

七十紫鸳鸯。

双双戏庭幽。

行乐争昼夜。

自言度千秋。

功成身不退。

自古多愆尤。

黄犬空叹息。

绿珠成衅雠。

何如鸱夷子。

散发棹扁舟。

(棹一作弄)

fēng shí
[ [ táng cháo ] ] bái
tiān jīn sān yuè shí        qiān mén táo        cháo wéi duàn cháng huā        zhú dōng liú shuǐ        qián shuǐ hòu shuǐ        jīn xiàng liú        xīn rén fēi jiù rén        nián nián qiáo shàng yóu        míng hǎi dòng        luó gōng hóu        yuè luò 西 shàng yáng        huī bàn chéng lóu        guàn zhào yún        cháo xià sàn huáng zhōu        ān fēi lóng        huáng jīn luò tóu        háng rén jiē        zhì héng sōng qiū        mén shàng gāo táng        liè dǐng cuò zhēn xiū        xiāng fēng yǐn zhào        qīng guǎn suí ōu        shí yuān yāng        shuāng shuāng tíng yōu        háng zhēng zhòu        yán qiān qiū        gōng chéng shēn tuì 退        duō qiān yóu        huáng quǎn kōng tàn        绿 zhū chéng xìn chóu        chī        sàn zhào biǎn zhōu        ( ( zhào zuò nòng ) )