古诗词大全

热度:49 作者: [唐朝] 李白
类型:写人|

齐有倜傥生。

鲁连特高妙。

明月出海底。

一朝开光曜。

却秦振英声。

後世仰末照。

意轻千金赠。

顾向平原笑。

吾亦澹荡人。

拂衣可同调。

fēng shí
[ [ táng cháo ] ] bái
yǒu tǎng shēng        lián gāo miào        míng yuè chū hǎi        cháo kāi guāng yào        què qín zhèn yīng shēng        hòu shì yǎng zhào        qīng qiān jīn zèng        xiàng píng yuán xiào        dàn dàng rén        tóng diào       
热度:18 作者: [唐朝] 李白
类型:写花|写山|写水|写马|写人|桃花|

郑客西入关。

行行未能已。

白马华山君。

相逢平原里。

璧遗镐池君。

明年祖龙死。

秦人相谓曰。

吾属可去矣。

一往桃花源。

千春隔流水。

fēng sān shí
[ [ táng cháo ] ] bái
zhèng 西 guān        háng háng wèi néng        bái huá shān jun1        xiàng féng píng yuán        gǎo chí jun1        míng nián lóng        qín rén xiàng wèi yuē        shǔ        wǎng táo huā yuán        qiān chūn liú shuǐ       
热度:4 作者: [唐朝] 李白
类型:写人|

丑女来效颦。

还家惊四邻。

寿陵失本步。

笑杀邯郸人。

一曲斐然子。

雕虫丧天真。

棘刺造沐猴。

三年费精神。

功成无所用。

楚楚且华身。

大雅思文王。

颂声久崩沦。

安得郢中质。

一挥成斧斤。

fēng sān shí
[ [ táng cháo ] ] bái
chǒu lái xiào pín        hái jiā jīng lín        shòu 寿 líng shī běn        xiào shā hán dān rén        fěi rán        diāo chóng sàng tiān zhēn        zào hóu        sān nián fèi jīng shén        gōng chéng suǒ yòng        chǔ chǔ qiě huá shēn        wén wáng        sòng shēng jiǔ bēng lún        ān yǐng zhōng zhì        huī chéng jīn       
热度:3 作者: [唐朝] 李白
类型:写鸟|战士|写云|写鱼|

羽檄如流星。

虎符合专城。

喧呼救边急。

群鸟皆夜鸣。

白日曜紫微。

三公运权衡。

天地皆得一。

澹然四海清。

借问此何为。

答言楚征兵。

渡泸及五月。

将赴云南征。

怯卒非战士。

炎方难远行。

长号别严亲。

日月惨光晶。

泣尽继以血。

心摧两无声。

困兽当猛虎。

穷鱼饵奔鲸。

千去不一回。

投躯岂全生。

如何舞干戚。

一使有苗平。

fēng sān shí
[ [ táng cháo ] ] bái
liú xīng        zhuān chéng        xuān jiù biān        qún niǎo jiē míng        bái yào wēi        sān gōng yùn quán héng        tiān jiē        dàn rán hǎi qīng        jiè wèn wéi        yán chǔ zhēng bīng        yuè        jiāng yún nán zhēng        qiè fēi zhàn shì        yán fāng nán yuǎn háng        zhǎng hào bié yán qīn        yuè cǎn guāng jīng        jìn xuè        xīn cuī liǎng shēng        kùn shòu dāng měng        qióng ěr bēn jīng        qiān huí        tóu quán shēng        gàn        shǐ 使 yǒu miáo píng       
热度:3 作者: [唐朝] 李白
类型:写雪|写风|写山|写水|写鱼|

北溟有巨鱼。

身长数千里。

仰喷三山雪。

横吞百川水。

凭陵随海运。

燀赫因风起。

吾观摩天飞。

九万方未已。

fēng sān shí sān
[ [ táng cháo ] ] bái
běi míng yǒu        shēn zhǎng shù qiān        yǎng pēn sān shān xuě        héng tūn bǎi chuān shuǐ        píng líng suí hǎi yùn        chǎn yīn fēng        guān tiān fēi        jiǔ wàn fāng wèi       
热度:5 作者: [唐朝] 李白
类型:写风|写草|写云|叹息|

燕臣昔恸哭。

五月飞秋霜。

庶女号苍天。

震风击齐堂。

精诚有所感。

造化为悲伤。

而我竟何辜。

远身金殿旁。

(一本无此二句)浮云蔽紫闼。

白日难回光。

群沙秽明珠。

众草凌孤芳。

古来共叹息。

流泪空沾裳。

fēng sān shí
[ [ táng cháo ] ] bái
yàn chén tòng        yuè fēi qiū shuāng        shù hào cāng tiān        zhèn fēng táng        jīng chéng yǒu suǒ gǎn        zào huà wéi bēi shāng        ér jìng        yuǎn shēn jīn diàn 殿 páng        ( ( běn èr ) ) yún        bái nán huí guāng        qún shā huì míng zhū        zhòng cǎo líng fāng        lái gòng tàn        liú lèi kōng zhān shang       
热度:3 作者: [唐朝] 李白
类型:写山|写水|写云|

抱玉入楚国。

见疑古所闻。

良宝终见弃。

徒劳三献君。

直木忌先伐。

芳兰哀自焚。

盈满天所损。

沉冥道为群。

东海泛碧水。

(泛一作沉)西关乘紫云。

鲁连及柱史。

可以蹑清芬。

(此诗一作□来荆山客。

【竭立换去】谁为珉玉分。

良宝绝见弃。

虚持三献君。

直木忌先伐。

芬兰哀自焚。

盈满天所损。

沉冥道所群。

东海有碧水。

西山多白云。

鲁连及夷齐。

可以蹑清芬。

fēng sān shí liù
[ [ táng cháo ] ] bái
bào chǔ guó        jiàn suǒ wén        liáng bǎo zhōng jiàn        láo sān xiàn jun1        zhí xiān        fāng lán āi fén        yíng mǎn tiān suǒ sǔn        chén míng dào wéi qún        dōng hǎi fàn shuǐ        fàn zuò chén 西 guān chéng yún        lián zhù shǐ        niè qīng fēn        ( ( shī zuò lái jīng shān        jié huàn shuí wéi mín fèn        liáng bǎo jué jiàn        chí sān xiàn jun1        zhí xiān        fēn lán āi fén        yíng mǎn tiān suǒ sǔn        chén míng dào suǒ qún        dōng hǎi yǒu shuǐ        西 shān duō bái yún        lián        niè qīng fēn       
热度:22 作者: [唐朝] 李白
类型:写风|写水|写人|登高|写云|行路|

登高望四海。

天地何漫漫。

霜被群物秋。

风飘大荒寒。

荣华东流水。

万事皆波澜。

白日掩徂辉。

浮云无定端。

梧桐巢燕雀。

枳棘栖鸳鸾。

且复归去来。

剑歌行路难。

(行一作悲)(此诗一作登高望四海。

天地何漫漫。

霜被群物秋。

风飘大荒寒。

杀气落乔木。

浮云蔽层峦。

孤凤鸣天倪。

遗声何辛酸。

游人悲旧国。

抚心亦盘桓。

倚剑歌所思。

曲终涕泗澜。

fēng sān shí jiǔ
[ [ táng cháo ] ] bái
dēng gāo wàng hǎi        tiān màn màn        shuāng bèi qún qiū        fēng piāo huāng hán        róng huá dōng liú shuǐ        wàn shì jiē lán        bái yǎn huī        yún dìng duān        tóng cháo yàn què        zhǐ yuān luán        qiě guī lái        jiàn háng nán        ( ( háng zuò bēi ) ) ( ( shī zuò dēng gāo wàng hǎi        tiān màn màn        shuāng bèi qún qiū        fēng piāo huāng hán        shā luò qiáo        yún céng luán        fèng míng tiān        shēng xīn suān        yóu rén bēi jiù guó        xīn pán huán        jiàn suǒ        zhōng lán       
热度:3 作者: [唐朝] 李白
类型:写风|

蓐收肃金气。

西陆弦海月。

秋蝉号阶轩。

感物忧不歇。

良辰竟何许。

大运有沦忽。

天寒悲风生。

夜久众星没。

恻恻不忍言。

哀歌逮明发。

fēng sān shí èr
[ [ táng cháo ] ] bái
shōu jīn        西 xián hǎi yuè        qiū chán hào jiē xuān        gǎn yōu xiē        liáng chén jìng        yùn yǒu lún        tiān hán bēi fēng shēng        jiǔ zhòng xīng méi        rěn yán        āi dǎi míng       
热度:63 作者: [唐朝] 李白
类型:写风|写草|

孤兰生幽园。

众草共芜没。

虽照阳春晖。

复悲高秋月。

飞霜早淅沥。

绿艳恐休歇。

若无清风吹。

香气为谁发。

fēng sān shí
[ [ táng cháo ] ] bái
lán shēng yōu yuán        zhòng cǎo gòng méi        suī zhào yáng chūn huī        bēi gāo qiū yuè        fēi shuāng zǎo        绿 yàn kǒng xiū xiē        ruò qīng fēng chuī        xiāng wéi shuí