古诗词大全

热度:15 作者: [唐朝] 李白
类型:写花|惆怅|写云|

妾本崇台女,扬蛾入丹阙。

自倚颜如花,宁知有凋歇。

一辞玉阶下,去若朝云没。

每忆邯郸城,深宫梦秋月。

君王不可见,惆怅至明发。

hán dān cái rén jià wéi yǎng
[ [ táng cháo ] ] bái
qiè běn chóng tái yáng é dān què        yán huā níng zhī yǒu diāo xiē        jiē xià ruò cháo yún méi        měi hán dān chéng shēn gōng mèng qiū yuè        jun1 wáng jiàn chóu chàng zhì míng       
热度:12 作者: [唐朝] 李白
类型:写景|写风|写花|荷花|写山|日出|写酒|

游山谁可游,子明与浮丘。

叠岭碍河汉,连峰横斗牛。

汪生面北阜,池馆清且幽。

我来感意气,捶炰列珍羞。

扫石待归月,开池涨寒流。

酒酣益爽气,为乐不知秋。

畴昔未识君,知君好贤才。

随山起馆宇,凿石营池台。

星火五月中,景风从南来。

数枝石榴发,一丈荷花开。

恨不当此时,相过醉金罍。

我行值木落,月苦清猿哀。

永夜达五更,吴歈送琼杯。

酒酣欲起舞,四座歌相催。

日出远海明,轩车且裴回。

更游龙潭去,枕石拂莓苔。

guò wāng shì bié
[ [ táng cháo ] ] bái
yóu shān shuí yóu míng qiū        dié lǐng ài hàn lián fēng héng dòu niú        wāng shēng miàn běi chí guǎn qīng qiě yōu        lái gǎn chuí páo liè zhēn xiū        sǎo shí dài guī yuè kāi chí zhǎng hán liú        jiǔ hān shuǎng wéi zhī qiū        chóu wèi shí jun1 zhī jun1 hǎo xián cái        suí shān guǎn záo shí yíng chí tái        xīng huǒ yuè zhōng jǐng fēng cóng nán lái        shù zhī shí liú zhàng huā kāi        hèn dāng shí xiàng guò zuì jīn léi        háng zhí luò yuè qīng yuán āi        yǒng gèng sòng qióng bēi        jiǔ hān zuò xiàng cuī        chū yuǎn hǎi míng xuān chē qiě péi huí        gèng yóu lóng tán zhěn shí méi tái       
热度:8 作者: [唐朝] 李白
类型:写景|写风|写花|荷花|写山|日出|写酒|

畴昔未识君。

知君好贤才。

随山起馆宇。

凿石营池台。

星火五月中。

景风从南来。

数枝石榴发。

一丈荷花开。

恨不当此时。

相过醉金□。

【垒土换缶】我行值木落。

月苦清猿哀。

永夜达五更。

吴歈送琼杯。

酒酣欲起舞。

四座歌相催。

日出远海明。

轩车且徘徊。

更游龙潭去。

枕石拂莓苔。

guò wāng shì bié èr
[ [ táng cháo ] ] bái
chóu wèi shí jun1        zhī jun1 hǎo xián cái        suí shān guǎn        záo shí yíng chí tái        xīng huǒ yuè zhōng        jǐng fēng cóng nán lái        shù zhī shí liú        zhàng huā kāi        hèn dāng shí        xiàng guò zuì jīn        lěi huàn fǒu háng zhí luò        yuè qīng yuán āi        yǒng gèng        sòng qióng bēi        jiǔ hān        zuò xiàng cuī        chū yuǎn hǎi míng        xuān chē qiě pái huái        gèng yóu lóng tán        zhěn shí méi tái       
热度:7 作者: [唐朝] 李白
类型:写山|写水|写鸟|写草|写云|

流水去绝国,浮云辞故关。

水或恋前浦,云犹归旧山。

恨君流沙去,弃妾渔阳间。

玉箸夜垂流,双双落朱颜。

黄鸟坐相悲,绿杨谁更攀。

织锦心草草,挑灯泪斑斑。

窥镜不自识,况乃狂夫还。

guī qíng
[ [ táng cháo ] ] bái
liú shuǐ jué guó yún guān        shuǐ huò liàn qián yún yóu guī jiù shān        hèn jun1 liú shā qiè yáng jiān        zhù chuí liú shuāng shuāng luò zhū yán        huáng niǎo zuò xiàng bēi 绿 yáng shuí gèng pān        zhī jǐn xīn cǎo cǎo tiāo dēng lèi bān bān        kuī jìng shí kuàng nǎi kuáng hái       
热度:19 作者: [唐朝] 李白
类型:写山|写云|

太守耀清威,乘闲弄晚晖。

江沙横猎骑,山火绕行围。

箭逐云鸿落,鹰随月兔飞。

不知白日暮,欢赏夜方归。

guān liè
[ [ táng cháo ] ] bái
tài shǒu yào 耀 qīng wēi chéng xián nòng wǎn huī        jiāng shā héng liè shān huǒ rào háng wéi        jiàn zhú yún hóng 鸿 luò yīng suí yuè fēi        zhī bái huān shǎng fāng guī       
热度:9 作者: [唐朝] 李白
类型:写花|梅花|写山|写人|怀恋|写梅|

胡人吹玉笛,一半是秦声。

十月吴山晓,梅花落敬亭。

愁闻出塞曲,泪满逐臣缨。

却望长安道,空怀恋主情。

guān rén chuī ( ( guān zuò tīng ) )
[ [ táng cháo ] ] bái
rén chuī bàn shì qín shēng        shí yuè shān xiǎo méi huā luò jìng tíng        chóu wén chū sāi lèi mǎn zhú chén yīng        què wàng zhǎng ān dào kōng huái 怀 liàn zhǔ qíng       
热度:5 作者: [唐朝] 李白
类型:写雪|写风|写云|

八月边风高,胡鹰白锦毛。

孤飞一片雪,百里见秋毫。

寒冬十二月,苍鹰八九毛。

寄言燕雀莫相啅,自有云霄万里高。

guān fàng bái yīng
[ [ táng cháo ] ] bái
yuè biān fēng gāo yīng bái jǐn máo        fēi piàn xuě bǎi jiàn qiū háo        hán dōng shí èr yuè cāng yīng jiǔ máo        yán yàn què xiàng zhào yǒu yún xiāo wàn gāo       
热度:99 作者: [唐朝] 李白
类型:写云|

寒冬十二月。

苍鹰八九毛。

寄言燕雀莫相啄。

【口卓】自有云霄万里高。

guān fàng bái yīng èr
[ [ táng cháo ] ] bái
hán dōng shí èr yuè        cāng yīng jiǔ máo        yán yàn què xiàng zhuó        kǒu zhuó yǒu yún xiāo wàn gāo       
热度:8 作者: [唐朝] 李白
类型:写山|写水|写人|写雷|图画|

佽飞斩长蛟,遗图画中见。

登舟既虎啸,激水方龙战。

惊波动连山,拔剑曳雷电。

鳞摧白刃下,血染沧江变。

感此壮古人,千秋若对面。

guān fēi zhǎn jiāo lóng zàn
[ [ táng cháo ] ] bái
fēi zhǎn zhǎng jiāo huà zhōng jiàn        dēng zhōu xiào shuǐ fāng lóng zhàn        jīng dòng lián shān jiàn léi diàn        lín cuī bái rèn xià xuè rǎn cāng jiāng biàn        gǎn zhuàng rén qiān qiū ruò duì miàn       
热度:10 作者: [唐朝] 李白
类型:写风|写花|写山|写人|写草|

君为女萝草,妾作兔丝花。

轻条不自引,为逐春风斜。

百丈托远松,缠绵成一家。

谁言会面易,各在青山崖。

女萝发馨香,兔丝断人肠。

枝枝相纠结,叶叶竞飘扬。

生子不知根,因谁共芬芳。

中巢双翡翠,上宿紫鸳鸯。

若识二草心,海潮亦可量。

[ [ táng cháo ] ] bái
jun1 wéi luó cǎo qiè zuò huā        qīng tiáo yǐn wéi zhú chūn fēng xié        bǎi zhàng tuō yuǎn sōng chán mián chéng jiā        shuí yán huì miàn zài qīng shān        luó xīn xiāng duàn rén cháng        zhī zhī xiàng jiū jié jìng piāo yáng        shēng zhī gēn yīn shuí gòng fēn fāng        zhōng cháo shuāng fěi cuì shàng xiǔ 宿 yuān yāng        ruò shí èr cǎo xīn hǎi cháo liàng