古诗词大全

热度:203 作者: [唐朝] 王维
类型:咏物|抒情|思念|唐诗三百首|相思|

红豆生南国,春来发几枝。

愿君多采撷,此物最相思。

译文红豆树生长在南方,春天到了它将生出多少新枝呢?希望你多采摘一些红豆,它最能够引起人们的思念之情。

注解一、红豆:又名相思子,一种生在江南地区的植物,结出的籽象豌豆而稍扁,呈鲜红色。二、采撷:采摘。三、相思:想念。

xiàng
[ [ táng cháo ] ] wáng wéi
hóng dòu shēng nán guó , , chūn lái zhī       
yuàn jun1 duō cǎi xié , , zuì xiàng
热度:1352 作者: [唐朝] 王维
类型:相思|江南|杨柳|

杨柳渡头行客稀, 罟师荡桨向临圻。

惟有相思似春色, 江南江北送君归。

杨柳飘拂的渡口行客稀少,艄公摇起船桨驶向临圻。只有相思之情像那无处不在的春色,无论江南江北都送你回家。

sòng shěn zhī jiāng dōng
[ [ táng cháo ] ] wáng wéi
yáng liǔ tóu háng , ,        shī dàng jiǎng xiàng lín       
wéi yǒu xiàng chūn , ,        jiāng nán jiāng běi sòng jun1 guī
热度:449 作者: [唐朝] 柳宗元
类型:写水|相思|写云|洞庭|

零落残红倍黯然,双垂别泪越江边。

一身去国六千里,万死投荒十二年。

桂岭瘴来云似墨,洞庭春尽水如天。

欲知此后相思梦,长在荆门郢树烟。

bié shě zōng
[ [ táng cháo ] ] liǔ zōng yuán
líng luò cán hóng bèi àn rán , , shuāng chuí bié lèi yuè jiāng biān       
shēn guó liù qiān , , wàn tóu huāng shí èr nián       
guì lǐng zhàng lái yún , , dòng tíng chūn jìn shuǐ tiān       
zhī hòu xiàng mèng , , zhǎng zài jīng mén yǐng shù yān
热度:121 作者: [唐朝] 李煜
类型:写花|相思|写云|

樱花落尽阶前月,象床愁倚薰笼。

远似去年今日,恨还同。

双鬟不整云憔悴,泪沾红抹胸。

何处相思苦,纱窗醉梦中。

xiè xīn ēn
[ [ táng cháo ] ]
yīng huā luò jìn jiē qián yuè , , xiàng chuáng chóu xūn lóng       
yuǎn nián jīn , , hèn hái tóng       
shuāng huán zhěng yún qiáo cuì , , lèi zhān hóng xiōng       
chù xiàng , , shā chuāng zuì mèng zhōng
热度:366 作者: [唐朝] 李煜
类型:|写风|写花|写山|写水|写人|相思

一重山,两重山,山远天高烟水寒,相思枫叶丹。

鞠花开,鞠花残,塞雁高飞人未还,一帘风月闲。

zhǎng xiàng
[ [ táng cháo ] ]
zhòng shān , , liǎng zhòng shān , , shān yuǎn tiān gāo yān shuǐ hán , , xiàng fēng dān       
huā kāi , , huā cán , , sāi yàn gāo fēi rén wèi hái , , lián fēng yuè xián
热度:217 作者: [唐朝] 李商隐
类型:|写景|春天|夏天|秋天|冬天|写雨|写风|写花|写水|黄河|写马|爱情|写人|相思|组诗|女子|寂寞|景物|日出|写云|写鱼|爱情|春天|夏天|秋天|冬天|黄河|写风|写云|写雨|女子|写马

风光冉冉东西陌,几日娇魂寻不得。

蜜房羽客类芳心,冶叶倡条遍相识。

暖蔼辉迟桃树西,高鬟立共桃鬟齐。

雄龙雌凤杳何许,絮乱丝繁天亦迷。

醉起微阳若初曙,映帘梦断闻残语。

愁将铁网罥珊瑚,海阔天翻迷处所。

衣带无情有宽窄,春烟自碧秋霜白。

研丹擘石天不知,愿得天牢锁冤魄。

夹罗委箧单绡起,香肌冷衬琤琤珮。

今日东风自不胜,化作幽光入西海。

yàn tái shǒu · · chūn
[ [ táng cháo ] ] shāng yǐn
fēng guāng rǎn rǎn dōng 西 jiāo hún xún       
fáng lèi fāng xīn chàng tiáo biàn xiàng shí       
nuǎn ǎi huī chí táo shù 西 gāo huán gòng táo huán       
xióng lóng fèng yǎo luàn fán tiān       
zuì wēi yáng ruò chū shǔ yìng lián mèng duàn wén cán       
chóu jiāng tiě wǎng juàn shān hǎi kuò tiān fān chù suǒ       
dài qíng yǒu kuān zhǎi chūn yān qiū shuāng bái       
yán dān shí tiān zhī yuàn tiān láo suǒ yuān       
jiá luó wěi qiè dān xiāo xiāng lěng chèn chēng chēng pèi       
jīn dōng fēng shèng huà zuò yōu guāng 西 hǎi
热度:184 作者: [唐朝] 李商隐
类型:写雨|写风|写花|写山|相思|写雷|

来是空言去绝踪,月斜楼上五更钟。

梦为远别啼难唤,书被催成墨未浓。

蜡照半笼金翡翠,麝薰微度绣芙蓉。

刘郎已恨蓬山远,更隔蓬山一万重。

飒飒东风细雨来,芙蓉塘外有轻雷。

金蟾啮锁烧香入,玉虎牵丝汲井回。

贾氏窥帘韩掾少,宓妃留枕魏王才。

春心莫共花争发,一寸相思一寸灰。

其一:你说来相会是空话,一去之后便无影无踪;月光斜照在楼阁上,五更的钟声正悠然敲响。梦中为了与你远别而啼哭,难把你呼唤;醒后急忙写信,墨还未磨浓。蜡烛的余光半照着饰有金翡翠的帷幕;兰麝的香气微微透过绣着芙蓉的帐子。当年的刘郎,早已怨恨那蓬山遥远;你去的地方,要比蓬山还要远一万重。

其二:飒飒的东风吹来了细雨,芙蓉塘外隐隐传来轻雷。金蟾啮锁的香炉中香烟缭绕,玉虎牵动井索汲水回来。贾氏隔帘窥看韩寿,是爱他年轻貌美;宓妃赠送玉枕给曹植,是爱慕他的才华。我的春心切莫要跟春花一同萌发;因为一寸寸的相思,只会化成一寸寸的灰烬。

èr shǒu
[ [ táng cháo ] ] shāng yǐn
lái shì kōng yán jué zōng , , yuè xié lóu shàng gèng zhōng       
mèng wéi yuǎn bié nán huàn , , shū bèi cuī chéng wèi nóng       
zhào bàn lóng jīn fěi cuì , , shè xūn wēi xiù róng       
liú láng hèn péng shān yuǎn , , gèng péng shān wàn zhòng       
dōng fēng lái , , róng táng wài yǒu qīng léi       
jīn chán niè suǒ shāo xiāng , , qiān jǐng huí       
jiǎ shì kuī lián hán yuàn shǎo , , fēi liú zhěn wèi wáng cái       
chūn xīn gòng huā zhēng , , cùn xiàng cùn huī
热度:180 作者: [唐朝] 李商隐
类型:写风|爱情|相思|组诗|写雷|惆怅|

凤尾香罗薄几重,碧文圆顶夜深缝。

扇裁月魄羞难掩,车走雷声语未通。

曾是寂寥金烬暗,断无消息石榴红。

斑骓只系垂杨岸,何处西南待好风。

重帏深下莫愁堂,卧后清宵细细长。

神女生涯元是梦,小姑居处本无郎。

风波不信菱枝弱,月露谁教桂叶香。

直道相思了无益,未妨惆怅是清狂。

èr shǒu
[ [ táng cháo ] ] shāng yǐn
fèng wěi xiāng luó báo zhòng , , wén yuán dǐng shēn féng       
shàn cái yuè xiū nán yǎn , , chē zǒu léi shēng wèi tōng       
céng shì liáo jīn jìn àn , , duàn xiāo shí liú hóng       
bān zhuī zhī chuí yáng àn , , chù 西 nán dài hǎo fēng       
zhòng wéi shēn xià chóu táng , , hòu qīng xiāo zhǎng       
shén shēng yuán shì mèng , , xiǎo chù běn láng       
fēng xìn líng zhī ruò , , yuè shuí jiāo guì xiāng       
zhí dào xiàng le , , wèi fáng chóu chàng shì qīng kuáng
热度:117 作者: [唐朝] 李商隐
类型:写景|写雨|写水|相思|怀人|

竹坞无尘水槛清,相思迢递隔重城;秋阴不散霜飞晚,留得枯荷听雨声。

译文  园亭里竹林环绕,经过一场秋雨的洗刷,景物焕然一新,空气十分惬意。和崔雍、崔衮兄弟分别已经多日,思念之心远隔千山万水,不知他们现在怎么样了。时已深秋,天空一片阴霾,迟迟不肯散去,霜竟然也来得迟了。天下起了雨,淅淅沥沥,打在枯荷之上,发出一阵错落有致的声响,似乎让人略慰情思。

注释⑴崔雍、崔衮:崔戎​的儿子,李商隐的从表兄弟。⑵竹坞:生长竹的池边高地。水槛:临水阑干。⑶迢递:遥远。⑷秋阴不散霜飞晚:秋日阴云连日不散,霜期来得晚。⑸枯荷听雨声:雨滴枯荷,大约只有彻夜辗转难眠的人才能听到。

xiǔ 宿 luò shì tíng huái 怀 cuī yōng cuī gǔn
[ [ táng cháo ] ] shāng yǐn
zhú chén shuǐ kǎn qīng , , xiàng tiáo zhòng chéng ; ; qiū yīn sàn shuāng fēi wǎn , , liú tīng shēng
热度:272 作者: [唐朝] 白居易
类型:写人|相思|燕子|月夜|

(一)楼上残灯伴晓霜,独眠人起合欢床。

相思一夜情多少,地角天涯未是长。

──张仲素满床明月满帘霜,被冷灯残拂卧床。

燕子楼中霜月夜,秋来只为一人长。

──白居易 (二)北邙松柏锁愁烟,燕子楼中思悄然。

自埋剑履歌尘散,红袖香销已十年。

──张仲素钿晕罗衫色似烟,几回欲著即潸然。

自从不舞霓裳曲,叠在空箱十一年。

──白居易(三)适看鸿雁洛阳回,又睹玄禽逼社来。

瑶瑟玉箫无意绪,任从蛛网任从灰。

──张仲素今春有客洛阳回,曾到尚书墓上来。

yàn lóu
[ [ táng cháo ] ] bái
( ( ) ) lóu shàng cán dēng bàn xiǎo shuāng , , mián rén huān chuáng       
xiàng qíng duō shǎo , , jiǎo tiān wèi shì zhǎng       
zhāng zhòng mǎn chuáng míng yuè mǎn lián shuāng , , bèi lěng dēng cán chuáng       
yàn lóu zhōng shuāng yuè , , qiū lái zhī wéi rén zhǎng       
bái        ( ( èr ) ) běi máng sōng bǎi suǒ chóu yān , , yàn lóu zhōng qiāo rán       
mái jiàn chén sàn , , hóng xiù xiāng xiāo shí nián       
zhāng zhòng diàn yūn luó shān yān , , huí zhe shān rán       
cóng shang , , dié zài kōng xiāng shí nián       
bái ( ( sān ) ) shì kàn hóng 鸿 yàn luò yáng huí , , yòu xuán qín shè lái       
yáo xiāo , , rèn cóng zhū wǎng rèn cóng huī       
zhāng zhòng jīn chūn yǒu luò yáng huí , , céng dào shàng shū shàng lái