古诗词大全

热度:2 作者: [宋朝] 吴芾
类型:洞庭|

洞庭归去几何年,旱岁犹来泽我田。

我访遗踪虽已泯,灵泉百尺尚依然。

zǒng chí lóng jǐng
[ [ sòng cháo ] ] fèi
dòng tíng guī nián hàn suì yóu lái tián        fǎng 访 zōng suī mǐn líng quán bǎi chǐ shàng rán       
热度:5 作者: [宋朝] 王炎
类型:写雨|写雪|写人|洞庭|

乌林赤壁事已陈,黄州赤壁天下闻。

东坡居士妙言语,赋到此翁无古人。

江流浩浩日东注,老石轮囷饱烟雨。

雪堂尚在人不来,黄鹄而今定何许。

此赋可歌仍可弦,此画可与俱流传。

沙埋折戟洞庭岸,访古壮怀宽黯然。

cān huà zhóu sān shǒu · · chì
[ [ sòng cháo ] ] wáng yán
lín chì shì chén huáng zhōu chì tiān xià wén        dōng shì miào yán dào wēng rén        jiāng liú hào hào dōng zhù lǎo shí lún qūn bǎo yān        xuě táng shàng zài rén lái huáng ér jīn dìng        réng xián huà liú chuán        shā mái shé dòng tíng àn fǎng 访 zhuàng huái 怀 kuān àn rán       
热度:4 作者: [明朝] 袁忠彻
类型:写雨|写雪|写山|写人|写鬼|写雷|写湖|写云|洞庭|

张公画龙人不识,笔法远自僧繇得。

挂向高堂神鬼惊,恍忽电光飞霹雳。

想当渤澥开笔力,元气霖霪浸无极。

吐吞雾雨川泽昏,摩荡云雷太阴黑。

江翻石转窈莫测,雪涛卷空铜柱仄。

洞庭扶桑非尔谁,颠倒沧溟为窟宅。

乃知兹图只数尺,坐令万里起古色。

何当置我君山湖上之高峰,听此老翁吹铁笛。

zhāng qiū chán huà lóng
[ [ míng cháo ] ] yuán zhōng chè
zhāng gōng huà lóng rén shí yuǎn sēng yáo        guà xiàng gāo táng shén guǐ jīng huǎng diàn guāng fēi        xiǎng dāng xiè kāi yuán lín yín jìn        tūn chuān hūn dàng yún léi tài yīn hēi        jiāng fān shí zhuǎn yǎo xuě tāo juàn kōng tóng zhù        dòng tíng sāng fēi ěr shuí diān dǎo cāng míng wéi zhái        nǎi zhī zhī shù chǐ zuò lìng wàn        dāng zhì jun1 shān shàng zhī gāo fēng tīng lǎo wēng chuī tiě       
热度:7 作者: [宋朝] 晁补之
类型:写山|写人|洞庭|

洞庭木落万波秋,说与南人亦自愁。

欲指吴松何处是,一行征雁海山头。

gōng wén shì láng zhōu hàn guō píng yuǎn èr shǒu èr
[ [ sòng cháo ] ] cháo zhī
dòng tíng luò wàn qiū shuō nán rén chóu        zhǐ sōng chù shì háng zhēng yàn hǎi shān tóu       
热度:7 作者: [明朝] 盛鸣世
类型:写水|写人|湖水|写湖|洞庭|写酒|

巴陵压酒洞庭春,楚女当垆劝客频。

莫上高楼望湖水,烟波二月已愁人。

yuè yáng jiǔ jiā
[ [ míng cháo ] ] shèng míng shì
líng jiǔ dòng tíng chūn chǔ dāng quàn pín        shàng gāo lóu wàng shuǐ yān èr yuè chóu rén       
热度:16 作者: [宋朝] 冯时行
类型:冬天|写风|写湖|洞庭|

洞庭涵浸八百里,岳阳楼高跨湖尾。

天空地迥豁疏襟,有客临风来徙倚。

是时穷冬天气昏,惨淡愁杀湘君魂。

层栏半落烟氛外,浩荡犹恐旋乾坤。

异时清霄玉鉴白,空明月路飞仙客。

明朝露华洗七泽,万顷寒光天一色。

眼中未见此境好,他日扁舟吾未老。

yuè yáng lóu
[ [ sòng cháo ] ] féng shí háng
dòng tíng hán jìn bǎi yuè yáng lóu gāo kuà wěi        tiān kōng jiǒng huō shū jīn yǒu lín fēng lái        shì shí qióng dōng tiān hūn cǎn dàn chóu shā xiāng jun1 hún        céng lán bàn luò yān fēn wài hào dàng yóu kǒng xuán qián kūn        shí qīng xiāo jiàn bái kōng míng yuè fēi xiān        míng cháo huá wàn qǐng hán guāng tiān        yǎn zhōng wèi jiàn jìng hǎo biǎn zhōu wèi lǎo       
热度:7 作者: [明朝] 杨士奇
类型:写山|写湖|写云|洞庭|

巴陵西畔楚江分,曾泛湖波望岳云。

借得君山小龙笛,月明吹向洞庭君。

shǎo bǎo yáng dàn ān jiāng xiāng guī
[ [ míng cháo ] ] yáng shì
líng 西 pàn chǔ jiāng fèn céng fàn wàng yuè yún        jiè jun1 shān xiǎo lóng yuè míng chuī xiàng dòng tíng jun1       
热度:3 作者: [明朝] 李东阳
类型:写雨|写风|写山|写水|写人|写草|写云|写鱼|洞庭|

昆山夏老能笔耕,开云种玉看峥嵘。

千条万叶入霄汉,世间草木空有名。

来持琅玕叫阊阖,坐使燕石无光晶。

北人贵竹如贵玉,直以高价酬丹青。

衡开丈幅直逾咫,不见枝梢见根柢。

恍疑湘浦推篷行,飒雨惊飙过双耳。

九疑山高望不极,影落洞庭清彻底。

灵籁时来天乐风,钓竿不动珊瑚水。

珊瑚水冷鱼龙藏,此翁一去魂茫茫。

江山有神故物在,环珮无声凉夜长。

东吴老子图书散,南国诸生思未忘。

重向玉堂修竹谱,须将偃竹记璟勣。

xià zhòng zhāo zhú héng juàn gài chén xiān shēng
[ [ míng cháo ] ] dōng yáng
kūn shān xià lǎo néng gēng kāi yún zhǒng kàn zhēng róng        qiān tiáo wàn xiāo hàn shì jiān cǎo kōng yǒu míng        lái chí láng gān jiào chāng zuò shǐ 使 yàn shí guāng jīng        běi rén guì zhú guì zhí gāo jià chóu dān qīng        héng kāi zhàng zhí zhǐ jiàn zhī shāo jiàn gēn        huǎng xiāng tuī péng háng jīng biāo guò shuāng ěr        jiǔ shān gāo wàng yǐng luò dòng tíng qīng chè        líng lài shí lái tiān fēng diào gān 竿 dòng shān shuǐ        shān shuǐ lěng lóng cáng wēng hún máng máng        jiāng shān yǒu shén zài huán pèi shēng liáng zhǎng        dōng lǎo shū sàn nán guó zhū shēng wèi wàng        zhòng xiàng táng xiū zhú jiāng yǎn zhú jǐng       
热度:6 作者: [宋朝]
类型:写风|写花|写水|写湖|写云|洞庭|

金商肃肃淬龙渊,白晓挥开东北天。

天孙引下翡翠烟,层层堆列参井边。

便於裸壤蟠危巅,城雉岧峣暗接连。

地祇欲誇融结权,藓花斸破蛰虫迁。

皮刳骨露判混元,一支一节相贯穿。

洞庭波浪彻底乾,驱来不用暴秦鞭。

大者甈卼下腾骞,尊卑序立鸿雁联。

欲觐曜宝礼法专,貘豹甝虎竞差肩。

禀命踧蹜未敢前,精神张王腰挛拳。

霸臣纳土穷海堧,怪状埋没几百年。

中和有美既争先,磷磷丹漆排雕椽。

太守择之继曩贤,念此嵌空清且坚。

遽於峭绝创墀轩,名之以介非徒然。

介是长男变初世,六二爻辞蕴深秘。

重门待暴乃其卦,未兆未萌堪畏避。

公性中正仍尽瘁,悔吝何忧忧道义。

道义兴行皇纲备,乃是择之之本志。

平湖巨浸六幕宽,此时非独图宴憙。

暑月芙蓉秋月涛,截断风光千百里。

鹏云沆瀣南北透,离朱瞪目旷倾耳。

料公岂恋苇苕地,才业施为自兹始。

或借前筯或赤箠,式遏蛮戎顺文轨。

炎上润下火兼水,无燥无烈无圮毁。

张衡巧制尘灰累,八虬困睡金丸止。

劝公速为苍生起,起辅垂裳圣天子。

永永勋庸辉信史,此亭万古镇星纪。

shèng guǒ jiè tíng shī
[ [ sòng cháo ] ]
jīn shāng cuì lóng yuān bái xiǎo huī kāi dōng běi tiān        tiān sūn yǐn xià fěi cuì yān céng céng duī liè cān jǐng biān        biàn 便 luǒ rǎng pán wēi diān chéng zhì tiáo yáo àn jiē lián        kuā róng jié quán xiǎn huā zhú zhé chóng qiān        pàn hún yuán zhī jiē xiàng guàn chuān 穿        dòng tíng làng chè qián lái yòng bào qín biān        zhě kuǐ xià téng qiān zūn bēi hóng 鸿 yàn lián        jìn yào bǎo zhuān bào hán jìng chà jiān        bǐng mìng wèi gǎn qián jīng shén zhāng wáng yāo luán quán        chén qióng hǎi nuò guài zhuàng mái méi bǎi nián        zhōng yǒu měi zhēng xiān lín lín dān pái diāo chuán        tài shǒu zhī nǎng xián niàn qiàn kōng qīng qiě jiān        qiào jué chuàng chí xuān míng zhī jiè fēi rán        jiè shì zhǎng nán biàn chū shì liù èr yáo yùn shēn        zhòng mén dài bào nǎi guà wèi zhào wèi méng kān wèi        gōng xìng zhōng zhèng réng jìn cuì huǐ lìn yōu yōu dào        dào xìng háng huáng gāng bèi nǎi shì zhī zhī běn zhì        píng jìn liù kuān shí fēi yàn        shǔ yuè róng qiū yuè tāo jié duàn fēng guāng qiān bǎi        péng yún hàng xiè nán běi tòu zhū dèng kuàng qīng ěr        liào gōng liàn wěi tiáo cái shī wéi shǐ        huò jiè qián zhù huò chì chuí shì è mán róng shùn wén guǐ        yán shàng rùn xià huǒ jiān shuǐ zào liè huǐ        zhāng héng qiǎo zhì chén huī lèi qiú kùn shuì jīn wán zhǐ        quàn gōng wéi cāng shēng chuí shang shèng tiān        yǒng yǒng xūn yōng huī xìn shǐ tíng wàn zhèn xīng       
热度:2 作者: [宋朝] 薛昂
类型:写风|写人|洞庭|

道骨仙风一伟人,相逢东老最情亲。

榴皮幻皮人间世,藤叶牢龙物外身。

璚蚁满壶方丈晓,青蛇衔袖洞庭春。

高名不配垂千古,笑指西邻几劫尘。

huí shān rén huà xiàng
[ [ sòng cháo ] ] xuē áng
dào xiān fēng wěi rén xiàng féng dōng lǎo zuì qíng qīn        liú huàn rén jiān shì téng láo lóng wài shēn        jué mǎn fāng zhàng xiǎo qīng shé xián xiù dòng tíng chūn        gāo míng pèi chuí qiān xiào zhǐ 西 lín jié chén