首页 | 专题| 搜索 | 典籍 在线词典
诗文 | 作者 | 名句 | 成语| 文章
《题圣果寺介亭诗》原文
朝代:宋朝 作者:浏览量:4

金商肃肃淬龙渊,白晓挥开东北天。

天孙引下翡翠烟,层层堆列参井边。

便於裸壤蟠危巅,城雉岧峣暗接连。

地祇欲誇融结权,藓花斸破蛰虫迁。

皮刳骨露判混元,一支一节相贯穿。

洞庭波浪彻底乾,驱来不用暴秦鞭。

大者甈卼下腾骞,尊卑序立鸿雁联。

欲觐曜宝礼法专,貘豹甝虎竞差肩。

禀命踧蹜未敢前,精神张王腰挛拳。

霸臣纳土穷海堧,怪状埋没几百年。

中和有美既争先,磷磷丹漆排雕椽。

太守择之继曩贤,念此嵌空清且坚。

遽於峭绝创墀轩,名之以介非徒然。

介是长男变初世,六二爻辞蕴深秘。

重门待暴乃其卦,未兆未萌堪畏避。

公性中正仍尽瘁,悔吝何忧忧道义。

道义兴行皇纲备,乃是择之之本志。

平湖巨浸六幕宽,此时非独图宴憙。

暑月芙蓉秋月涛,截断风光千百里。

鹏云沆瀣南北透,离朱瞪目旷倾耳。

料公岂恋苇苕地,才业施为自兹始。

或借前筯或赤箠,式遏蛮戎顺文轨。

炎上润下火兼水,无燥无烈无圮毁。

张衡巧制尘灰累,八虬困睡金丸止。

劝公速为苍生起,起辅垂裳圣天子。

永永勋庸辉信史,此亭万古镇星纪。

《题圣果寺介亭诗》拼音版
shèng guǒ jiè tíng shī
[ [ sòng cháo ] ]
jīn shāng cuì lóng yuān bái xiǎo huī kāi dōng běi tiān        tiān sūn yǐn xià fěi cuì yān céng céng duī liè cān jǐng biān        biàn 便 luǒ rǎng pán wēi diān chéng zhì tiáo yáo àn jiē lián        kuā róng jié quán xiǎn huā zhú zhé chóng qiān        pàn hún yuán zhī jiē xiàng guàn chuān 穿        dòng tíng làng chè qián lái yòng bào qín biān        zhě kuǐ xià téng qiān zūn bēi hóng 鸿 yàn lián        jìn yào bǎo zhuān bào hán jìng chà jiān        bǐng mìng wèi gǎn qián jīng shén zhāng wáng yāo luán quán        chén qióng hǎi nuò guài zhuàng mái méi bǎi nián        zhōng yǒu měi zhēng xiān lín lín dān pái diāo chuán        tài shǒu zhī nǎng xián niàn qiàn kōng qīng qiě jiān        qiào jué chuàng chí xuān míng zhī jiè fēi rán        jiè shì zhǎng nán biàn chū shì liù èr yáo yùn shēn        zhòng mén dài bào nǎi guà wèi zhào wèi méng kān wèi        gōng xìng zhōng zhèng réng jìn cuì huǐ lìn yōu yōu dào        dào xìng háng huáng gāng bèi nǎi shì zhī zhī běn zhì        píng jìn liù kuān shí fēi yàn        shǔ yuè róng qiū yuè tāo jié duàn fēng guāng qiān bǎi        péng yún hàng xiè nán běi tòu zhū dèng kuàng qīng ěr        liào gōng liàn wěi tiáo cái shī wéi shǐ        huò jiè qián zhù huò chì chuí shì è mán róng shùn wén guǐ        yán shàng rùn xià huǒ jiān shuǐ zào liè huǐ        zhāng héng qiǎo zhì chén huī lèi qiú kùn shuì jīn wán zhǐ        quàn gōng wéi cāng shēng chuí shang shèng tiān        yǒng yǒng xūn yōng huī xìn shǐ tíng wàn zhèn xīng       
作者介绍
相关作品

鼓笛慢-水龙吟·一

淡烟池馆,霜飚乍紧,又是年华暮。

黄花老尽,丹枫舞困,江梅初吐。

点缀南枝,暗传春信,玉苞微露。

凭危阑空断,谁家素脸,遥山远、空凝伫。

昨夜一枝开处。

正前村、雪深幽曙。

看来只恐,瑶台云散,玉京人去。

庾岭寒馀,汉宫妆晓,飞堆行雨。

仗谁人惜取,孤芳雅致,作春光主。

鼓笛慢-水龙吟

雪霏冰结霜凝,是谁透得春工意。

南枝向暖,江边岭上,独先众卉。

闲态幽姿,绿窗红蒂,粉英金蕊。

念冰肤秀骨,人间要见,除非是、真仙子。

羌管且休横吹。

待佳人、新妆初试。

鸾台晓鉴,人花相对,何须更比。

疏影横斜,暗香浮动,月低风细。

又岂知,渐结枝头翠玉,有和羹美。

鼓笛慢-水龙吟·零

去年今日关山路,疏雨断魂天气。

据鞍惊见,梅花的皪,篱边水际。

一枝折得,雪妍冰丽,风梳雨洗。

正水村山馆,倚阑愁寄,有多少、春情意。

好是孤芳莫比。

自不分、歌梁舞地。

砌香砌影,高禅文友,清谈相对。

琴韵初调,瀹瓯催渝,炉薰欲试。

向此时,一段风流,付与晋人标致。

鼓琴歌

美人荧荧兮颜若苕之荣。

命乎命乎。

逢天时而生。

曾无我赢。

鬼谷子引古语

女爱不蔽席。

男欢不尽轮。