古诗词大全

热度:3 作者: [宋朝] 张炎
类型:写景|写雪|写花|山水|写山|写水|写人|月光|写茶|桃花|写草|

海山缥缈。

算人间自有,移来蓬岛。

一粒粟中生倒景,日月光融丹灶。

玉洞分春,雪巢不夜,心寂凝虚照。

鹤溪游处,肯将琴剑同调。

休问挂树瓢空,窗前清意,赢得不除草。

只恐渔郎曾误入,翻被桃花一笑。

润色茶经,评量山水,如此闲方好。

神仙陆地,长房应未知道。

zhōng tiān - - niàn jiāo · ·
[ [ sòng cháo ] ] zhāng yán
hǎi shān piāo miǎo        suàn rén jiān yǒu lái péng dǎo        zhōng shēng dǎo jǐng yuè guāng róng dān zào        dòng fèn chūn xuě cháo xīn níng zhào        yóu chù kěn jiāng qín jiàn tóng diào        xiū wèn guà shù piáo kōng chuāng qián qīng yíng chú cǎo        zhī kǒng láng céng fān bèi táo huā xiào        rùn chá jīng píng liàng shān shuǐ xián fāng hǎo        shén xiān zhǎng fáng yīng wèi zhī dào       
热度:3 作者: [宋朝] 刘克庄
类型:山水|写山|写水|

帆近蓬莱忽浩茫,归来散发且阳狂。

昔陪上帝图书府,今作清都山水郎。

子美愁来曾叫舜,退之老去触鸣唐。

商歌满屋如金石,绝胜箫声出洞房。

yùn èr shí shǒu · · shí
[ [ sòng cháo ] ] liú zhuāng
fān jìn péng lái hào máng guī lái sàn qiě yáng kuáng        péi shàng shū jīn zuò qīng dōu shān shuǐ láng        měi chóu lái céng jiào shùn tuì 退 zhī lǎo chù míng táng        shāng mǎn jīn shí jué shèng xiāo shēng chū dòng fáng       
热度:3 作者: [宋朝] 苏辙
类型:写景|写雪|山水|写山|写水|

莫言三谪远,归路近庾岭。

谁怜东坡穷,垂老徒此景。

幸无薪炭役,岂念冰雪冷。

平生笑子厚,山水记柳永。

孜孜苦怀归,何异走逃影。

吾观两蛮触,出缩方驰骋。

百年寄龟息,幸此支床静。

zhān táo yuān míng shī shí shǒu · · líng
[ [ sòng cháo ] ] zhé
yán sān zhé yuǎn guī jìn lǐng        shuí lián dōng qióng chuí lǎo jǐng        xìng xīn tàn niàn bīng xuě lěng        píng shēng xiào hòu shān shuǐ liǔ yǒng        huái 怀 guī zǒu táo yǐng        guān liǎng mán chù chū suō fāng chí chěng        bǎi nián guī xìng zhī chuáng jìng       
热度:1 作者: [宋朝] 岳珂
类型:写雨|写风|山水|写山|写水|儿童|庐山|写酒|

乐天听琵五,尝赋猿哀鸣。

物产无古今,均此浔阳城。

我居庐山趾,日夕游郊坰。

步足历幽谷,登山穷绝陉。

经行遍岩岫,未始闻此声。

相望三百年,山水同虞衡。

讵可风气殊,乃亦殊所生。

矫矫长臂公,相从东归舲。

皎皎白玉面,玄衣吟啸清。

线垂黄金衣,诡侍夸异形。

不系李约铁,悲风动南{左氵右灵}。

不把碧玉环,峡山栖杳冥。

楚宾攀树枝,肠断不堪听。

变化倏异涂,更作巴西称。

突兀见眼前,儿童不知名。

西轩骤雨过,东牖初月明。

循阶闻夜蛩,有酒仍独倾。

忽闻湘水吟,顿觉凄然惊。

吾方笑乐天,为此外物撄。

反观还自笑,翁倦非忘情。

chāng xié èr yuán guī wén qīng xiào ǒu chéng
[ [ sòng cháo ] ] yuè
tiān tīng cháng yuán āi míng        chǎn jīn jun1 xún yáng chéng        shān zhǐ yóu jiāo shǎng        yōu dēng shān qióng jué xíng        jīng háng biàn yán xiù wèi shǐ wén shēng        xiàng wàng sān bǎi nián shān shuǐ tóng héng        fēng shū nǎi shū suǒ shēng        jiǎo jiǎo zhǎng gōng xiàng cóng dōng guī líng        jiǎo jiǎo bái miàn xuán yín xiào qīng        xiàn 线 chuí huáng jīn guǐ shì kuā xíng        yuē tiě bēi fēng dòng nán { { zuǒ sān yòu líng } }        huán xiá shān yǎo míng        chǔ bīn pān shù zhī cháng duàn kān tīng        biàn huà shū gèng zuò 西 chēng        jiàn yǎn qián ér tóng zhī míng        西 xuān zhòu guò dōng yǒu chū yuè míng        xún jiē wén qióng yǒu jiǔ réng qīng        wén xiāng shuǐ yín dùn jiào rán jīng        fāng xiào tiān wéi wài yīng        fǎn guān hái xiào wēng juàn fēi wàng qíng       
热度:4 作者: [宋朝] 吴芾
类型:山水|写山|写水|写人|写鬼|

同庚非不多,达者能有几。

七十二年间,六人而已矣。

其四迹已陈,止予二人尔。

今朝闻讣音,其一又不起。

嗟予独何人,偶尔未见鬼。

自度如许衰,宁久红尘里。

念此梦幻身,谁能保终始。

失者虽或非,得亦未为是。

死者固可悲,生亦不足喜。

幸然已挂冠,万事不到耳。

何妨日凭栏,乐此佳山水。

仍更日开尊,赏此新桃李。

时时命歌童,唱个陶真理。

倘或未溘然,亦足娱暮齿。

wáng zhān shū hán tōng lín méi qīng zhī yàn cái liù rén jiē
[ [ sòng cháo ] ] fèi
tóng gēng fēi duō zhě néng yǒu        shí èr nián jiān liù rén ér        chén zhǐ èr rén ěr        jīn cháo wén yīn yòu        jiē rén ǒu ěr wèi jiàn guǐ        shuāi níng jiǔ hóng chén        niàn mèng huàn shēn shuí néng bǎo zhōng shǐ        shī zhě suī huò fēi wèi wéi shì        zhě bēi shēng        xìng rán guà guàn wàn shì dào ěr        fáng píng lán jiā shān shuǐ        réng gèng kāi zūn shǎng xīn táo        shí shí mìng tóng chàng táo zhēn        tǎng huò wèi rán chǐ 齿       
热度:8 作者: [宋朝] 李石
类型:写风|写花|荷花|山水|写山|写水|写鸟|写湖|写桥|

荷花湖上船,松影沙外渡。

松行又九里,凉藓引深步。

石桥枕溪斜,中有入山路。

意行忘屈曲,拄杖扣层户。

入门已欣然,但恐所见阻。

更须上高楼,霁影蒙薄雾。

急风层巅起,雾破山缺处。

青林一点明,炯炯白鸟度。

独坐不须禅,山水得妙悟。

jiǔ sōng
[ [ sòng cháo ] ] shí
huā shàng chuán sōng yǐng shā wài        sōng háng yòu jiǔ liáng xiǎn yǐn shēn        shí qiáo zhěn xié zhōng yǒu shān        háng wàng zhǔ zhàng kòu céng        mén xīn rán dàn kǒng suǒ jiàn        gèng shàng gāo lóu yǐng méng báo        fēng céng diān shān quē chù        qīng lín diǎn míng jiǒng jiǒng bái niǎo        zuò chán shān shuǐ miào       
热度:4 作者: [明朝] 王谊
类型:写景|秋天|写花|菊花|山水|写山|写水|写人|写云|

山水自如昨,古人今复谁。

云烟谢家墅,松柏禹陵祠。

圣代身全老,秋天景易悲。

毋将摇落意,相对菊花枝。

jiǔ shān huái 怀
[ [ míng cháo ] ] wáng
shān shuǐ zuó rén jīn shuí        yún yān xiè jiā shù sōng bǎi líng        shèng dài shēn quán lǎo qiū tiān jǐng bēi        jiāng yáo luò xiàng duì huā zhī       
热度:4 作者: [宋朝] 李石
类型:写风|山水|写山|写水|写鸟|写人|写湖|写鱼|写塔|

霞影塔觜红,岚光佛头绿。

沙明疏柳外,寻路绕湖曲。

远客谁与俱,斯游未为独。

佳处心自领,未易语童仆。

应接敢惮烦,山水相追逐。

此间有鱼鸟,怪我来不速。

都城无閒官,旬谒废休沐。

幸兹九日临,及此秋气淑。

醺酣岂无分,登眺宁免俗。

起行九里松,试插一枝菊。

西风莫欺客,破帽双鬓秃。

未敢醉向人,藕泉漱新馥。

jiǔ yóu tiān zhú
[ [ sòng cháo ] ] shí
xiá yǐng hóng lán guāng tóu 绿        shā míng shū liǔ wài xún rào        yuǎn shuí yóu wèi wéi        jiā chù xīn lǐng wèi tóng        yīng jiē gǎn dàn fán shān shuǐ xiàng zhuī zhú        jiān yǒu niǎo guài lái        dōu chéng jiān guān xún fèi xiū        xìng jiǔ lín qiū shū        xūn hān fèn dēng tiào níng miǎn        háng jiǔ sōng shì chā zhī        西 fēng mào shuāng bìn        wèi gǎn zuì xiàng rén ǒu quán shù xīn       
热度:6 作者: [宋朝] 葛绍体
类型:山水|写山|写水|写人|

自古吴兴山水窟,只今杖屦几人闲。

怀君九日登临处,知向何山向道山。

jiǔ wèi nán wén yǒu
[ [ sòng cháo ] ] shào
xìng shān shuǐ zhī jīn zhàng rén xián        huái 怀 jun1 jiǔ dēng lín chù zhī xiàng shān xiàng dào shān       
热度:1 作者: [宋朝] 喻良能
类型:山水|写山|写水|写鱼|

平生性僻耽山水,不愿加封万户侯。

但得双鱼长到眼,未须万壑更争流。

只今奇绝齐三洞,自昔流传遍九州。

记得当年小盘礴,坐令炎赫变清秋。

zhī guān kuò cāng dào chū hán yīn yùn bīn liú gōng zhī hòu
[ [ sòng cháo ] ] liáng néng
píng shēng xìng dān shān shuǐ yuàn jiā fēng wàn hóu        dàn shuāng zhǎng dào yǎn wèi wàn gèng zhēng liú        zhī jīn jué sān dòng liú chuán biàn jiǔ zhōu        dāng nián xiǎo pán zuò lìng yán biàn qīng qiū