古诗词大全

热度:235 作者: [宋朝] 李清照
类型:写花|写人|写草|写梅|写酒|

上巳召亲族永夜恹恹欢意少。

空梦长安,认取长安道。

为报今年春色好。

花光月影宜相照。

随意杯盘虽草草。

酒美梅酸,恰称人怀抱。

醉里插花花莫笑。

可怜春似人将老。

dié liàn huā
[ [ sòng cháo ] ] qīng zhào
shàng zhào qīn yǒng yān yān huān shǎo       
kōng mèng zhǎng ān , , rèn zhǎng ān dào       
wéi bào jīn nián chūn hǎo       
huā guāng yuè yǐng xiàng zhào       
suí bēi pán suī cǎo cǎo       
jiǔ měi méi suān , , qià chēng rén huái 怀 bào       
zuì chā huā huā xiào       
lián chūn rén jiāng lǎo
热度:255 作者: [宋朝] 李清照
类型:|写雨|写风|写花|写山|写梅|写酒|写风|写雨|写酒

永夜恹恹欢意少。

空梦长安,认取长安道。

为报今年春色好。

花光月影宜相照。

随意杯盘虽草草。

酒美梅酸,恰称人怀抱。

醉里插花花莫笑。

可怜春似人将老。

dié liàn huā · · shàng zhào qīn
[ [ sòng cháo ] ] qīng zhào
yǒng yān yān huān shǎo       
kōng mèng zhǎng ān rèn zhǎng ān dào       
wéi bào jīn nián chūn hǎo       
huā guāng yuè yǐng xiàng zhào       
suí bēi pán suī cǎo cǎo       
jiǔ měi méi suān qià chēng rén huái 怀 bào       
zuì chā huā huā xiào       
lián chūn rén jiāng lǎo
热度:521 作者: [宋朝] 李清照
类型:写花|写人|写梅|秋千|

蹴罢秋千,起来慵整纤纤手。

露浓花瘦,薄汗轻衣透。

见有人来,袜刬金钗溜。

和羞走,倚门回首,却把青梅嗅。

diǎn jiàng chún
[ [ sòng cháo ] ] qīng zhào
qiū qiān , , lái yōng zhěng xiān xiān shǒu       
nóng huā shòu , , báo hàn qīng tòu       
jiàn yǒu rén lái , , chǎn jīn chāi liū       
xiū zǒu , , mén huí shǒu , , què qīng méi xiù
热度:150 作者: [唐朝] 王维
类型:写风|写花|写水|写鸟|写人|相思|写草|写梅|

紫梅发初遍,黄鸟歌犹涩。

谁家折杨女,弄春如不及。

爱水看妆坐,羞人映花立。

香畏风吹散,衣愁露沾湿。

玉闺青门里,日落香车入。

游衍益相思,含啼向彩帷。

忆君长入梦,归晚更生疑。

不及红檐燕,双栖绿草时。

紫梅刚刚开始盛开,黄莺的歌声还很生涩。是哪家的折柳少女,在春光中嬉戏好像生怕错过这大好时光。她临水而坐,顾影自怜地梳妆,害羞地躲在花丛后面站立。她担心花香被风吹散,又发愁衣服被露水沾湿。日暮时分,她乘坐着华丽的香车回到青门里的闺房。游玩得越开心,她就越增添相思之情,她含着眼泪面对彩色的帷帐。她常常在梦中见到心上人,又因为对方回来晚了而心生疑虑。她不禁感叹自己还比不上红檐下的燕子,能在绿草地上成双成对地栖息。

zǎo chūn háng
[ [ táng cháo ] ] wáng wéi
méi chū biàn , , huáng niǎo yóu       
shuí jiā shé yáng , , nòng chūn       
ài shuǐ kàn zhuāng zuò , , xiū rén yìng huā       
xiāng wèi fēng chuī sàn , , chóu zhān shī 湿       
guī qīng mén , , luò xiāng chē       
yóu yǎn xiàng , , hán xiàng cǎi wéi       
jun1 zhǎng mèng , , guī wǎn gèng shēng       
hóng yán yàn , , shuāng 绿 cǎo shí
热度:412 作者: [唐朝] 王维
类型:|写花|故乡|写梅

其一

家住孟津河,门对孟津口。

常有江南船,寄书家中否?

其二

君自故乡来,应知故乡事。

来日绮窗前,寒梅著花未?

其三

已见寒梅发,复闻啼鸟声。

心心视春草,畏向玉阶生。

  其一
  我家住在孟津的大河边,门前正对孟津的渡口。
  那里常有开往江南的船,你有书信寄回家中否?
  其二
  你从故乡刚刚到京洛来,故乡的事你应了然于怀。
  你来时我家的明窗之前,冬梅枝上的花儿是否开?
  其三
  才见冬梅开过花,又听到春鸟嘤咛。
  含愁思来看那新生春草,最怕它玉阶畔日渐青青。

shī
[ [ táng cháo ] ] wáng wéi
      
jiā zhù mèng jīn mén duì mèng jīn kǒu       
cháng yǒu jiāng nán chuán shū jiā zhōng fǒu       
èr       
jun1 xiāng lái yīng zhī xiāng shì       
lái chuāng qián hán méi zhe huā wèi       
sān       
jiàn hán méi wén niǎo shēng       
xīn xīn shì chūn cǎo wèi xiàng jiē shēng
热度:175 作者: [唐朝] 孟浩然
类型:写花|梅花|写人|写梅|

洛阳访才子,江岭作流人。

闻说梅花早,何如北地春。

我到洛阳寻访才子袁拾遗,却得知他被贬到江岭做了流放之人。听说江岭的梅花开放得早,可怎比得上北方大地的春色呢?

luò zhōng fǎng 访 yuán shí
[ [ táng cháo ] ] mèng hào rán
luò yáng fǎng 访 cái , , jiāng lǐng zuò liú rén       
wén shuō méi huā zǎo , , běi chūn
热度:180 作者: [唐朝] 李煜
类型:写雪|离恨|写草|写梅|

别来春半,触目愁肠断。

砌下落梅如雪乱,拂了一身还满。

雁来音信无凭,路遥归梦难成。

离恨恰如春草,更行更远还生。

qīng píng
[ [ táng cháo ] ]
bié lái chūn bàn , , chù chóu cháng duàn       
xià luò méi xuě luàn , , le shēn hái mǎn       
yàn lái yīn xìn píng , , yáo guī mèng nán chéng       
hèn qià chūn cǎo , , gèng háng gèng yuǎn hái shēng
热度:225 作者: [唐朝] 李煜
类型:写雪|写风|写花|梅花|写山|写人|山林|江南|腊梅|写梅|写云|

山林积雪梵宫百尺同云护,渐白满苍苔路。

破腊梅花□早露。

银涛无际,玉山万里,寒罩江南树。

鸦啼影乱天将暮,海月纤痕映烟雾。

修竹低垂孤鹤舞。

杨花风弄,鹅毛天剪,总是诗人误。

qīng àn
[ [ táng cháo ] ]
shān lín xuě fàn gōng bǎi chǐ tóng yún , , jiàn bái mǎn cāng tái       
méi huā zǎo       
yín tāo , , shān wàn , , hán zhào jiāng nán shù       
yǐng luàn tiān jiāng , , hǎi yuè xiān hén yìng yān       
xiū zhú chuí       
yáng huā fēng nòng , , é máo tiān jiǎn , , zǒng shì shī rén
热度:160 作者: [唐朝] 李商隐
类型:咏物|写花|梅花|抒情|写梅|

定定住天涯,依依向物华。

寒梅最堪恨,长作去年花。

译文滞留在远离家乡的地方,依依不舍地向往着春天的景物。寒梅最能惹起人们怨恨,因为老是被当作去年开的花。

注释1、定定:唐时俗语,类今之“牢牢”。2、天涯:此指远离家乡的地方,即梓州。3、物华:万物升华,指春天的景物。4、寒梅:早梅,多于严冬开放。5、恨:怅恨,遗憾。6、去年花:指早梅。因为梅花在严冬开放,春天的时候梅花已经凋谢,所以称为“去年花”。

méi
[ [ táng cháo ] ] shāng yǐn
dìng dìng zhù tiān , , xiàng huá       
hán méi zuì kān hèn , , zhǎng zuò nián huā
热度:198 作者: [唐朝] 贾至
类型:写花|梅花|写水|柳絮|离恨|江水|写梅|写云|

柳絮飞时别洛阳,梅花发后在三湘。

世情已逐浮云散,离恨空随江水长。

柳絮飘飞之时我告别了洛阳,在梅花开放之后来到了三湘。世间的人情冷暖已如浮云般飘散,离别的愁恨却如江水般悠长。

líng bié wáng yuán wài
[ [ táng cháo ] ] jiǎ zhì
liǔ fēi shí bié luò yáng , , méi huā hòu zài sān xiāng       
shì qíng zhú yún sàn , , hèn kōng suí jiāng shuǐ zhǎng