古诗词大全

热度:18 作者: [宋朝] 张耒
类型:写雪|写山|写梅|写桥|写云|

梅梢柳眼弄春娇,云暖南山腊雪消。

近郭樵渔成野市,远村箫鼓隔溪桥。

gǎn chūn sān shǒu · ·
[ [ sòng cháo ] ] zhāng lěi
méi shāo liǔ yǎn nòng chūn jiāo yún nuǎn nán shān xuě xiāo        jìn guō qiáo chéng shì yuǎn cūn xiāo qiáo       
热度:6 作者: [宋朝] 高翥
类型:写人|感时|写梅|写云|

人事日纷纷,不知春已分。

问梅成绿叶,看杏落红云。

燕向晴空语,蛙从夜静闻。

感时伤老大,孤坐对炉熏。

gǎn chūn
[ [ sòng cháo ] ] gāo zhù
rén shì fēn fēn zhī chūn fèn        wèn méi chéng 绿 kàn xìng luò hóng yún        yàn xiàng qíng kōng cóng jìng wén        gǎn shí shāng lǎo zuò duì xūn       
热度:6 作者: [宋朝] 方岳
类型:写花|梅花|写山|写人|池塘|写草|写梅|

后门穿过荷葭坞,春草池塘一迳苔。

尽废秫田妨醉去,旋苫山馆号归来。

知无骨相取金印,莫与春秋著玉杯。

自有梅花可人意,南枝开了北枝开。

guī lái guǎn chéng zài yòng yùn
[ [ sòng cháo ] ] fāng yuè
hòu mén chuān 穿 guò jiā chūn cǎo chí táng jìng tái        jìn fèi shú tián fáng zuì xuán shān shān guǎn hào guī lái        zhī xiàng jīn yìn chūn qiū zhe bēi        yǒu méi huā rén nán zhī kāi le běi zhī kāi       
热度:3 作者: [元朝] 王冕
类型:写花|写水|写梅|写云|

某水某丘在,杖藜随处行。

穷幽那适兴,岂是未忘情?

契彼渔樵乐,于吾势利轻。

云根老梅树,花发最分明。

guī lái èr
[ [ yuán cháo ] ] wáng miǎn
mǒu shuǐ mǒu qiū zài zhàng suí chù háng        qióng yōu shì xìng shì wèi wàng qíng ? ?        qiáo shì qīng        yún gēn lǎo méi shù huā zuì fèn míng       
热度:13 作者: [宋朝] 刘辰翁
类型:写雨|写风|写花|梅花|写山|写水|写人|夜雨|写梅|

最是一人称好处。

昨日小春留得住。

梅花信信望东风,须待公归香满路。

年时今已度。

长是巴山深夜雨。

宣又召,凯还簇簇,要见寿觞举。

扫尽窝蜂闲绣斧。

叠鼓春声欢岁暮。

燕台剑履趣锋车,银信低低传好语。

紫貂裘脱与。

肘印累累映三组。

但重省,西来斗水,忘却爱卿取。

guī cháo
[ [ sòng cháo ] ] liú chén wēng
zuì shì rén chēng hǎo chù        zuó xiǎo chūn liú zhù        méi huā xìn xìn wàng dōng fēng dài gōng guī xiāng mǎn        nián shí jīn        zhǎng shì shān shēn        xuān yòu zhào kǎi hái yào jiàn shòu 寿 shāng        sǎo jìn fēng xián xiù        dié chūn shēng huān suì        yàn tái jiàn fēng chē yín xìn chuán hǎo        diāo qiú tuō        zhǒu yìn lèi lèi yìng sān        dàn zhòng shěng 西 lái dòu shuǐ wàng què ài qīng       
热度:6 作者: [宋朝] 高翥
类型:写雨|写水|写人|写草|写梅|写酒|

门前流水碧粼粼,岁晚归来亦可人。

梅欲开时多是雨,草财生处便成春。

娇儿对面两痴绝,老子关情一欠伸。

快洗竹篘篘浊酒,举杯先为洗京尘。

guī shě
[ [ sòng cháo ] ] gāo zhù
mén qián liú shuǐ lín lín suì wǎn guī lái rén        méi kāi shí duō shì cǎo cái shēng chù biàn 便 chéng chūn        jiāo ér duì miàn liǎng chī jué lǎo guān qíng qiàn shēn        kuài zhú chōu chōu zhuó jiǔ bēi xiān wéi jīng chén       
热度:7 作者: [宋朝] 戴复古
类型:写风|写花|梅花|写梅|

绣斧离章贡,旋闻帅寿沙。

先生方易节,客子已还家。

别后仙凡隔,归来道路赊。

秋风两行字,也胜寄梅花。

guī hòu qiǎn shū wèn xùn wén · · líng
[ [ sòng cháo ] ] dài
xiù zhāng gòng xuán wén shuài shòu 寿 shā        xiān shēng fāng jiē hái jiā        bié hòu xiān fán guī lái dào shē        qiū fēng liǎng háng shèng méi huā       
热度:7 作者: [宋朝] 陈普
类型:写景|写雪|写风|写花|梅花|菊花|写山|写水|写鸟|写人|寂寞|景物|写草|写梅|写云|写鱼|写酒|

归去来兮,吾生复何之。

故园三径在,桃李不成蹊。

台榭荒凉已无忧,阶除寂寞人已希。

胡飘飘而不返,将役役以奚为。

丈夫不自量,处世宁堪悲。

省一朝之若是,悟百年之已非。

饭山曾是饿唐甫,首阳曾是饿夷齐。

名重天下何足比,利重天下何足奇。

觉利名之不昧,知贫贱而勿悲。

归去来兮归去来,长安纵好休徘徊。

足巾屏之行李,拂藜杖之尘埃。

杜宇知我意,声声苦相催。

故园行乐处,满地生苍苔。

归去来兮,闽山之巅。

山奇水秀,可以忘年。

水渺茫而法白,山排闼以争前。

昔年桃李,依旧成阡。

石径萦纡而藤萝耸茂,茅茨幽迥而松菊争妍。

盘餐三百口,食足二顷田。

吟且咏,乐且禅。

饱而嬉,困而眠。

心坦坦,腹平平。

正是故园行乐处,谁知此乐乐悠然。

东风起兮百草芊,缘杨飞絮杏花鲜。

蝶翅乱,鸟声喧。

翠欲黛,红欲燃。

归去故园行乐处,几阵南风入舜弦。

西风至兮鸿雁来,万物萧条景物猜。

虫声切,猿啸哀。

梧桐败,菊花开。

归去故园行乐处,清风明月好安排。

霜风凛凛雪花飞,村落无人猿夜啼。

泉酒冽,溪鱼肥。

燃兽炭,拨蹲鸱。

归去故园行乐处,竹外梅花三两枝。

红日三竿渔父去,云迷四野牧童归。

朝暮之情何已矣,四时之景已如斯。

已矣乎曷之,予知归去兮。

松菊候门而南山耸媚,花鸟欣迎而北岭喧呼。

悔知非之既晚,乐成赋以归欤。

guī lái
[ [ sòng cháo ] ] chén
guī lái shēng zhī        yuán sān jìng zài táo chéng        tái xiè huāng liáng yōu jiē chú rén        piāo piāo ér fǎn jiāng wéi        zhàng liàng chù shì níng kān bēi        shěng cháo zhī ruò shì bǎi nián zhī fēi        fàn shān céng shì è 饿 táng shǒu yáng céng shì è 饿        míng zhòng tiān xià zhòng tiān xià        jiào míng zhī mèi zhī pín jiàn ér bēi        guī lái guī lái zhǎng ān zòng hǎo xiū pái huái        jīn píng zhī háng zhàng zhī chén āi        zhī shēng shēng xiàng cuī        yuán háng chù mǎn shēng cāng tái        guī lái mǐn shān zhī diān        shān shuǐ xiù wàng nián        shuǐ miǎo máng ér bái shān pái zhēng qián        nián táo jiù chéng qiān        shí jìng yíng ér téng luó sǒng mào máo yōu jiǒng ér sōng zhēng yán        pán cān sān bǎi kǒu shí èr qǐng tián        yín qiě yǒng qiě chán        bǎo ér kùn ér mián        xīn tǎn tǎn píng píng        zhèng shì yuán háng chù shuí zhī yōu rán        dōng fēng bǎi cǎo qiān yuán yáng fēi xìng huā xiān        dié chì luàn niǎo shēng xuān        cuì dài hóng rán        guī yuán háng chù zhèn nán fēng shùn xián        西 fēng zhì hóng 鸿 yàn lái wàn xiāo tiáo jǐng cāi        chóng shēng qiē yuán xiào āi        tóng bài huā kāi        guī yuán háng chù qīng fēng míng yuè hǎo ān pái        shuāng fēng lǐn lǐn xuě huā fēi cūn luò rén yuán        quán jiǔ liè féi        rán shòu tàn dūn chī        guī yuán háng chù zhú wài méi huā sān liǎng zhī        hóng sān gān 竿 yún tóng guī        cháo zhī qíng shí zhī jǐng        zhī zhī guī        sōng hòu mén ér nán shān sǒng mèi huā niǎo xīn yíng ér běi lǐng xuān        huǐ zhī fēi zhī wǎn chéng guī       
热度:6 作者: [宋朝] 晁补之
类型:写雨|写风|写山|写鸟|写马|写人|婚姻|少女|写草|写梅|写云|

开梅山,梅山开自熙宁之五年。

其初连峰上参天,峦崖盘崄阂群蛮。

南北之帝凿混元,此山不圯藏云烟。

跻攀鸟道出荟蔚,下视蛇脊相夤缘。

相夤缘,穷南山。

南山石室大如屋,黄闵之记盘瓠行迹今依然。

高辛氏时北有大戎寇,国中下令购头首。

妻以少女金盈斗,遍国无人有畜狗。

厥初得之病耳妇,以盘覆瓠化而走。

堪嗟吴将军,屈死狺狺口。

帝皇下令万国同,事成违信道不容。

竟以女妻之,狗乃负走逃山中。

山崖幽绝不复人迹通,帝虽悲思深。

往求辄遇雨与风,更为独力之衣短后裾。

六男六女相婚姻,木皮草实五色文。

武溪赤髀皆子孙,侏离其声异言语。

情黠貌痴喜安土,自以吾父有功母帝女。

凌夷夏商间,稍稍病侵侮。

周宣昔中兴,方叔几振旅。

春秋绝笔逮战国,一负一胜安可数。

迩来梅山恃险阻,黄茅竹箭霪雾雨。

南人颠踣毙溪弩,据关守隘类穴鼠。

一夫当其厄,万众莫能武。

欲知梅山开,谁施神禹斧。

大使身服儒,宾客盈幕府。

檄传傜初疑,叩马卒欢舞。

坦然无障塞,土石填溪渚。

伊川被发祭,一变卒为虏。

今虽关梁通,失制后谁御。

开梅山,开山易。

防獠难,不如昔人闭玉关。

kāi méi shān
[ [ sòng cháo ] ] cháo zhī
kāi méi shān méi shān kāi níng zhī nián        chū lián fēng shàng cān tiān luán pán yǎn qún mán        nán běi zhī záo hún yuán shān cáng yún yān        pān niǎo dào chū huì wèi xià shì shé xiàng yín yuán        xiàng yín yuán qióng nán shān        nán shān shí shì huáng mǐn zhī pán háng jīn rán        gāo xīn shì shí běi yǒu róng kòu guó zhōng xià lìng gòu tóu shǒu        shǎo jīn yíng dòu biàn guó rén yǒu chù gǒu        jué chū zhī bìng ěr pán huà ér zǒu        kān jiē jiāng jun1 yín yín kǒu        huáng xià lìng wàn guó tóng shì chéng wéi xìn dào róng        jìng zhī gǒu nǎi zǒu táo shān zhōng        shān yōu jué rén tōng suī bēi shēn        wǎng qiú zhé fēng gèng wéi zhī duǎn hòu        liù nán liù xiàng hūn yīn cǎo shí wén        chì jiē sūn zhū shēng yán        qíng xiá mào chī ān yǒu gōng        líng xià shāng jiān shāo shāo bìng qīn        zhōu xuān zhōng xìng fāng shū zhèn        chūn qiū jué dǎi zhàn guó shèng ān shù        ěr lái méi shān shì xiǎn huáng máo zhú jiàn yín        nán rén diān guān shǒu ài lèi xué shǔ        dāng è wàn zhòng néng        zhī méi shān kāi shuí shī shén        shǐ 使 shēn bīn yíng        chuán yáo chū kòu huān        tǎn rán zhàng sāi shí tián zhǔ        chuān bèi biàn wéi        jīn suī guān liáng tōng shī zhì hòu shuí        kāi méi shān kāi shān        fáng liáo nán rén guān       
热度:10 作者: [元朝] 王冕
类型:写雪|写风|写花|梅花|写山|杨柳|写梅|写云|写酒|

试题春帖纪新年,霭霭青云起砚田。

展卷不知山是画,举头恰喜屋如船。

梅花雪后开无数,杨柳风前困欲眠。

怅望关河无限恨,呼儿沽酒且陶然。

gēng chén yuán dàn
[ [ yuán cháo ] ] wáng miǎn
shì chūn tiē xīn nián ǎi ǎi qīng yún yàn tián        zhǎn juàn zhī shān shì huà tóu qià chuán        méi huā xuě hòu kāi shù yáng liǔ fēng qián kùn mián        chàng wàng guān xiàn hèn ér jiǔ qiě táo rán