古诗词大全

热度:1 作者: [宋朝] 苏泂
类型:写雪|写风|写花|写鸟|写马|写人|读书|人情|写湖|感激|写梅|写鱼|写酒|

秋高朔马肥,壮士多感激。

起看天宇空,万物尽阴黑。

连年稍艰食,所至多盗贼。

人情有驯致,世或尚姑息。

坐令鼠子辈,渐欲穴我室。

苟生各有养,飞走随所得。

夺攘乃如此,彼计多变易。

我生无根蒂,尚守祖父宅。

迩来时命乖,仆仆州县客。

两亲化为土,弟妹各狼藉。

箕风度窗牖,蟋蟀催妇织。

贫家一匹绢,已费几蚕力。

夫妻仅补缀,幸宽儿女责。

复思后来事,对酒不能吃。

人言有定数,祸福那可择。

胡为自惨戚,三十头雪白。

贫居应闭门,原宪乃非病。

读书到周孔,岁晚吾事竟。

佳哉亦可乐,妙在得所性。

于时俗虑少,鱼鸟共涵泳。

芦花深两桨,秋色满湖镜。

颇怀梅子真,屡起泛舟兴。

明当文会友,圣处一参订。

此生饭不足,敢不听于命。

qiū xìng
[ [ sòng cháo ] ] yíng
qiū gāo shuò féi zhuàng shì duō gǎn        kàn tiān kōng wàn jìn yīn hēi        lián nián shāo jiān shí suǒ zhì duō dào zéi        rén qíng yǒu xùn zhì shì huò shàng        zuò lìng shǔ bèi jiàn xué shì        gǒu shēng yǒu yǎng fēi zǒu suí suǒ        duó rǎng nǎi duō biàn        shēng gēn shàng shǒu zhái        ěr lái shí mìng guāi zhōu xiàn        liǎng qīn huà wéi mèi láng jiè        fēng chuāng yǒu shuài cuī zhī        pín jiā juàn fèi cán        jǐn zhuì xìng kuān ér        hòu lái shì duì jiǔ néng chī        rén yán yǒu dìng shù huò        wéi cǎn sān shí tóu xuě bái        pín yīng mén yuán xiàn nǎi fēi bìng        shū dào zhōu kǒng suì wǎn shì jìng        jiā zāi miào zài suǒ xìng        shí shǎo niǎo gòng hán yǒng        huā shēn liǎng jiǎng qiū mǎn jìng        huái 怀 méi zhēn fàn zhōu xìng        míng dāng wén huì yǒu shèng chù cān dìng        shēng fàn gǎn tīng mìng       
热度:0 作者: [宋朝] 张舜民
类型:写景|写风|写山|写水|写人|人情|

日日北风吹上水,年年客思搅新秋。

山长水远连三楚,物态人情又一州。

隔岸晚峰如见揖,竝船孤鹜似相留。

因知景略非前达,身后犹须具十牛。

zhēn zhōu
[ [ sòng cháo ] ] zhāng shùn mín
běi fēng chuī shàng shuǐ nián nián jiǎo xīn qiū        shān zhǎng shuǐ yuǎn lián sān chǔ tài rén qíng yòu zhōu        àn wǎn fēng jiàn bìng chuán xiàng liú        yīn zhī jǐng luè fēi qián shēn hòu yóu shí niú       
热度:3 作者: [宋朝] 李流谦
类型:写人|人情|写草|

稍喜川原豁,遥看草树明。

恶滩犹梦怖,平地始身轻。

场圃收遗秉,沟塍劝早耕。

得归万事好,漂泊岂人情。

zhōu 驿 wǎn xiǔ 宿 máo chéng 驿
[ [ sòng cháo ] ] liú qiān
shāo chuān yuán huō yáo kàn cǎo shù míng        è tān yóu mèng píng shǐ shēn qīng        chǎng shōu bǐng gōu chéng quàn zǎo gēng        guī wàn shì hǎo piāo rén qíng       
热度:6 作者: [宋朝] 张耒
类型:写雨|写人|人情|写草|

邮亭结束问残更,斜月西南鸡未鸣。

草草劳人常少睡,绵绵远道苦无情。

田家稔熟人情好,野路雨余秋气清。

老得一州藏拙去,鹓鸾台阁尽豪英。

guāng shān 驿
[ [ sòng cháo ] ] zhāng lěi
yóu tíng jié shù wèn cán gèng xié yuè 西 nán wèi míng        cǎo cǎo láo rén cháng shǎo shuì mián mián yuǎn dào qíng        tián jiā rěn shú rén qíng hǎo qiū qīng        lǎo zhōu cáng zhuō yuān luán tái jìn háo yīng       
热度:1 作者: [宋朝] 强至
类型:写雨|写风|写山|写人|人情|写酒|

两经辟命住秦关,府罢东随相国还。

物态当时倾附后,人情今日有无间。

青门雨送归行色,白酒风吹上别颜。

相见去留终不改,只应同里与南山。

jīng zhào rén shùn chéng cóng dào cáo yuǎn jiàn zhì
[ [ sòng cháo ] ] qiáng zhì
liǎng jīng mìng zhù qín guān dōng suí xiàng guó hái        tài dāng shí qīng hòu rén qíng jīn yǒu jiān        qīng mén sòng guī háng bái jiǔ fēng chuī shàng bié yán        xiàng jiàn liú zhōng gǎi zhī yīng tóng nán shān       
热度:0 作者: [宋朝] 释普济
类型:写风|写山|写人|人情|

闻名不如见面,见面不如闻名。

两重虚假,一对眼晴,不近人情处,是句也划,非句也划。

一味拍盲时,逼犬透墙,证龟成鳖。

如斯杜撰,岂堪人师。

谁知千里同风句,却有乐山居士知。

zhōu zhǎng shān wáng shì qiǎn ér wéi xīng tóu shī xiě shī dǐng · · líng
[ [ sòng cháo ] ] shì
wén míng jiàn miàn jiàn miàn wén míng        liǎng zhòng jiǎ duì yǎn qíng jìn rén qíng chù shì huá fēi huá        wèi pāi máng shí quǎn tòu qiáng zhèng guī chéng biē        zhuàn kān rén shī        shuí zhī qiān tóng fēng què yǒu shān shì zhī       
热度:2 作者: [宋朝] 王奕
类型:写景|秋天|写山|写水|写人|人情|江南|父母|写云|

吾祖河汾文中氏,受恩未报夫子灵。

末孙愿言无忝尔,幸际天地还清宁。

奔波水陆数千里,袖香今得拜祖庭。

天欲使观周礼在,时载巧值开上丁。

北方学者曹博士,新膺上命来交承。

圣门不敢负所学,事事必欲行六经。

尔时己丑八月朔,大中门辟天微明。

左开毓粹右观德,灯球灿烂交流星。

奎文阁下爇柴燎,柏林鸠鹊争飞鸣。

金丝堂前班引出,笙镛隐隐金石声。

三氏诸孙列左右,皎洁宿鹭排圆汀。

各崇尊长例就位,深衣徵及江南生。

礼官三请诣磬所,朱扉咿{左口右轧}开中扃。

太常金乐交佚奏,秩秩笾豆环簪缨。

首从先圣告祝后,邹兗次第彝樽倾。

却诣齐国父母庙,泗沂分配随重轻。

五贤推尊孔道者,俎豆亦得陈其诚。

春秋天下祀文庙,太常四丁惟鲁行。

青衿白发老学校,观丁未有如斯荣。

俨然清都听雅乐,耳目变换心神惊。

南门礼毕饮福胙,公堂交错飞兕觞。

饮余独立杏坛下,予怀缥缈欣慨并。

恭惟素王师万世,道如日月行天晴。

几年读易坐瓮牖,景仰阙里真篷瀛。

谁令溟渤化清浅,温凉亲得瞻仪形。

吁嗟麟踣凤不至,青霄栩栩飞梁楹。

想当削迹伐木日,诺仕委曲随人情。

不知无可无不可,与时潜跃无将迎。

君臣大义要不废,岂应弦辙俱纷更。

匡围宋害走列国,哀诔流祠垂千龄。

谁云木坏文寝丧,墓林楷理犹纵横。

文谟武烈悉斯烬,春秋无复陈尝蒸。

皇王帝伯禅林休,尼山泗水常朝廷。

孔林黄屋已八至,功与泰山争峥嵘。

惜载祥符天子幸,生晚不得随公卿。

封疆万里撤私町,冠佩此夕仰大成。

八表云昏尘眯目,仲孙宣子视独瞠。

观周反鲁学益进,矇与瞍语闻惊霆。

两生此日既见圣,中道未有倾盖程。

箪瓢道不在房杜,深惭礼乐孤汾亭。

归与玉斗授论语,愿与诸子歌菁菁。

庶乎可以报罔极,蠢生未必终顽冥。

tíng guān dīng
[ [ sòng cháo ] ] wáng
fén wén zhōng shì shòu ēn wèi bào líng        sūn yuàn yán tiǎn ěr xìng tiān hái qīng níng        bēn shuǐ shù qiān xiù xiāng jīn bài tíng        tiān shǐ 使 guān zhōu zài shí zǎi qiǎo zhí kāi shàng dīng        běi fāng xué zhě cáo shì xīn yīng shàng mìng lái jiāo chéng        shèng mén gǎn suǒ xué shì shì háng liù jīng        ěr shí chǒu yuè shuò zhōng mén tiān wēi míng        zuǒ kāi cuì yòu guān dēng qiú càn làn jiāo liú xīng        kuí wén xià ruò chái liáo bǎi lín jiū què zhēng fēi míng        jīn táng qián bān yǐn chū shēng yōng yǐn yǐn jīn shí shēng        sān shì zhū sūn liè zuǒ yòu jiǎo jié xiǔ 宿 pái yuán tīng        chóng zūn zhǎng jiù wèi shēn zhēng jiāng nán shēng        guān sān qǐng qìng suǒ zhū fēi { { zuǒ kǒu yòu zhá } } kāi zhōng jiōng        tài cháng jīn jiāo zòu zhì zhì biān dòu huán zān yīng        shǒu cóng xiān shèng gào zhù hòu zōu yǎn zūn qīng        què guó miào fèn pèi suí zhòng qīng        xián tuī zūn kǒng dào zhě dòu chén chéng        chūn qiū tiān xià wén miào tài cháng dīng wéi háng        qīng jīn bái lǎo xué xiào guān dīng wèi yǒu róng        yǎn rán qīng dōu tīng ěr biàn huàn xīn shén jīng        nán mén yǐn zuò gōng táng jiāo cuò fēi shāng        yǐn xìng tán xià huái 怀 piāo miǎo xīn kǎi bìng        gōng wéi wáng shī wàn shì dào yuè háng tiān qíng        nián zuò wèng yǒu jǐng yǎng què zhēn péng yíng        shuí lìng míng huà qīng qiǎn wēn liáng qīn zhān xíng        jiē lín fèng zhì qīng xiāo fēi liáng yíng        xiǎng dāng xuē nuò shì wěi suí rén qíng        zhī shí qián yuè jiāng yíng        jun1 chén yào fèi yīng xián zhé fēn gèng        kuāng wéi sòng hài zǒu liè guó āi lěi liú chuí qiān líng        shuí yún huài wén qǐn sàng lín kǎi yóu zòng héng        wén liè jìn chūn qiū chén cháng zhēng        huáng wáng chán lín xiū shān shuǐ cháng cháo tíng        kǒng lín huáng zhì gōng tài shān zhēng zhēng róng        zǎi xiáng tiān xìng shēng wǎn suí gōng qīng        fēng jiāng wàn chè dīng guàn pèi yǎng chéng        biǎo yún hūn chén zhòng sūn xuān shì chēng        guān zhōu fǎn xué jìn měng sǒu wén jīng tíng        liǎng shēng jiàn shèng zhōng dào wèi yǒu qīng gài chéng        dān piáo dào zài fáng shēn cán fén tíng        guī dòu shòu lùn yuàn zhū jīng jīng        shù bào wǎng chǔn shēng wèi zhōng wán míng       
热度:6 作者: [宋朝] 曹勋
类型:写花|写人|人情|写云|寻花|

霜入晴云暖,冰生掠岸沙。

卑枝闲剪橘,幽径试寻花。

客路人情薄,乡关去路赊。

只应托诸子,莫倦问桑麻。

shì zhū
[ [ sòng cháo ] ] cáo xūn
shuāng qíng yún nuǎn bīng shēng luě àn shā        bēi zhī xián jiǎn yōu jìng shì xún huā        rén qíng báo xiāng guān shē        zhī yīng tuō zhū juàn wèn sāng       
热度:2 作者: [宋朝] 洪咨夔
类型:儿童|写人|人情|

道大两仪小,身寡万物众,此心能砥柱,斯文即隆栋。

书从羲孔来,字字济世用。

愈穷理逾邃,如探无底洞。

有书不勤读,惰农失春种。

如何望秋成,箕杵日簸弄。

一经胜籯金,万帙供洛诵。

所愿器业进,增益门户重。

儿童悟易玄,奴婢晓诗颂。

而况以士名,经史懒条综。

古来天目下,谁识三岁贡。

吾翁破天荒,教子斯命中。

顾我肋已鸡,望汝毛犹凤。

诗书气脉续,声价天壤閧。

毋学韩家符,灯火照睡梦。

毋学陶家雍,文档付游纵。

光明发勤苦,奇隽出饿冻。

四壁瓢腹空,一檠铛脚共。

人情易喘筒,世事难算瓮。

shì zhū ér
[ [ sòng cháo ] ] hóng kuí
dào liǎng xiǎo shēn guǎ wàn zhòng xīn néng zhù wén lóng dòng        shū cóng kǒng lái shì yòng        qióng suì tàn dòng        yǒu shū qín duò nóng shī chūn zhǒng        wàng qiū chéng chǔ nòng        jīng shèng yíng jīn wàn zhì gòng luò sòng        suǒ yuàn jìn zēng mén zhòng        ér tóng xuán xiǎo shī sòng        ér kuàng shì míng jīng shǐ lǎn tiáo zōng        lái tiān xià shuí shí sān suì gòng        wēng tiān huāng jiāo mìng zhōng        lèi wàng máo yóu fèng        shī shū shēng jià tiān rǎng hòng        xué hán jiā dēng huǒ zhào shuì mèng        xué táo jiā yōng wén dàng yóu zòng        guāng míng qín jun4 chū è 饿 dòng        piáo kōng qíng chēng jiǎo gòng        rén qíng chuǎn tǒng shì shì nán suàn wèng       
热度:3 作者: [宋朝] 艾性夫
类型:写雪|写人|人情|

霜雪林头又绿稠,乾坤生意几时休。

人情葵扇炎凉态,世路瞿塘上下舟。

鳖跛未输蚿百足,茅封不敌橘千头。

细看不似吾儒业,一片书田或有秋。

shì liáng
[ [ sòng cháo ] ] ài xìng
shuāng xuě lín tóu yòu 绿 chóu qián kūn shēng shí xiū        rén qíng kuí shàn yán liáng tài shì táng shàng xià zhōu        biē wèi shū xián bǎi máo fēng qiān tóu        kàn piàn shū tián huò yǒu qiū