古诗词大全

热度:2 作者: [宋朝] 黄庶
类型:写雨|写风|寂寞|写云|

万兵昏雨过,暑斗插云倾。

老佞溪蛙静,真交海月生。

游氛褰幕帟,远籁起茎英。

清洗尘埃虑,幽通造化情。

酸咸时味薄,寂寞古途亨。

去象筌真意,无形写天声。

诗疑窥杜子,文欲造盘庚。

身在清风国,神游白玉城。

希死乘浩气,沆瀣饮元精。

坐久忘昏寐,回头有启明。

yùn zhōng zuò
[ [ sòng cháo ] ] huáng shù
wàn bīng hūn guò shǔ dòu chā yún qīng        lǎo nìng jìng zhēn jiāo hǎi yuè shēng        yóu fēn qiān yuǎn lài jīng yīng        qīng chén āi yōu tōng zào huà qíng        suān xián shí wèi báo hēng        xiàng quán zhēn xíng xiě tiān shēng        shī kuī wén zào pán gēng        shēn zài qīng fēng guó shén yóu bái chéng        chéng hào hàng xiè yǐn yuán jīng        zuò jiǔ wàng hūn mèi huí tóu yǒu míng       
热度:2 作者: [宋朝] 黄庶
类型:写花|写茶|写草|写酒|

缰锁身闲似未名,方愚情性被春轻。

酒教笔砚因花废,路为亭台与草争。

野客笋邀煨短茁,邻僧茶约煮新萌。

无时杖屦穿林去,真是寻芳户一丁。

chūn xián
[ [ sòng cháo ] ] huáng shù
jiāng suǒ shēn xián wèi míng fāng qíng xìng bèi chūn qīng        jiǔ jiāo yàn yīn huā fèi wéi tíng tái cǎo zhēng        sǔn yāo wēi duǎn zhuó lín sēng chá yuē zhǔ xīn méng        shí zhàng chuān 穿 lín zhēn shì xún fāng dīng       
热度:2 作者: [宋朝] 黄庶
类型:写雨|写风|写山|写人|写鬼|写云|

斸得西山骨,磨砻露斑驳。

凝结一何怪,形模万难学。

直疑彩云根,又讶紫珉璞。

中瘦皱蛟腹,外文灼龟壳。

冷剖清泉肝,{左禾右总}搘老鳌脚。

坚方君子性,清纯圣人朴。

有气当补天,无霞应并瑴。

定渍盘古苔,想漏神农药。

堪作梦寐宝,尤是炎蒸托。

眠月病头愈,横风酲肺濯。

珊瑚侈可唾,陶甄脆堪扑。

夜深魇鬼惊,昼冷诗魔愕。

首惬无俗梦,心清去烦恶。

蕲簟方敢友,蜀筇良可攫。

何必檄愈风,何必文驱瘧。

质任儿女嗤,顽宜僮仆谑。

枕流固迂诞,籍糟徒落魄。

润生审将雨,辉发疑有珏。

髑髅庄生狂,虎魄宋武薄。

欲鑱中郎铭,文章体犹弱。

欲秘淮南书,神仙志非乐。

我疑混沌矿,谁与砻窍凿。

可作甘寝舆,华胥诣冥寞。

子道足施为,我拙困婴缚。

已谋其巾履,行当老蒿藿。

子其乞我归,终焉卧云壑。

嗜好我已癖,须求子虽悫。

毡旧王固惜,瓢陋颜不博。

异时一经子,便当千金橐。

客退独摩拂,卧送山月落。

bān shí zhěn lián
[ [ sòng cháo ] ] huáng shù
zhú 西 shān lóng bān        níng jié guài xíng wàn nán xué        zhí cǎi yún gēn yòu mín        zhōng shòu zhòu jiāo wài wén zhuó guī        lěng pōu qīng quán gān { { zuǒ yòu zǒng } } zhī lǎo áo jiǎo        jiān fāng jun1 xìng qīng chún shèng rén        yǒu dāng tiān xiá yīng bìng jué        dìng pán tái xiǎng lòu shén nóng yào        kān zuò mèng mèi bǎo yóu shì yán zhēng tuō        mián yuè bìng tóu héng fēng chéng fèi zhuó        shān chǐ tuò táo zhēn cuì kān        shēn yǎn guǐ jīng zhòu lěng shī è        shǒu qiè mèng xīn qīng fán è        diàn fāng gǎn yǒu shǔ qióng liáng jué        fēng wén nuè        zhì rèn ér chī wán tóng xuè        zhěn liú dàn zāo luò        rùn shēng shěn jiāng huī yǒu jué        lóu zhuāng shēng kuáng sòng báo        chán zhōng láng míng wén zhāng yóu ruò        huái nán shū shén xiān zhì fēi        hún dùn kuàng shuí lóng qiào záo        zuò gān qǐn huá míng        dào shī wéi zhuō kùn yīng        móu jīn háng dāng lǎo hāo huò        guī zhōng yān yún        shì hǎo qiú suī què        zhān jiù wáng piáo lòu yán        shí jīng biàn 便 dāng qiān jīn tuó        tuì 退 sòng shān yuè luò       
热度:3 作者: [宋朝] 黄庶
类型:写风|写花|写人|写鬼|人生|写酒|

诗昔甫白在,造化困刀尺。

我生几年后,浪自镌顽石。

对花虽把笔,好句恨莫得。

耒阳与采石,孤坟没荆棘。

几欲肉白骨,再插风雅翼。

海为一杯酒,地为一领席。

醉坐吟万物,语出埋霹雳。

乾坤髓可掬,鬼神泪可滴。

人生贵适意,身是天地客。

糟床不可乾,吟纸须强擘。

花落若解医,有金费千镒。

duì huā
[ [ sòng cháo ] ] huáng shù
shī bái zài zào huà kùn dāo chǐ        shēng nián hòu làng juān wán shí        duì huā suī hǎo hèn        lěi yáng cǎi shí fén méi jīng        ròu bái zài chā fēng        hǎi wéi bēi jiǔ wéi lǐng        zuì zuò yín wàn chū mái        qián kūn suǐ guǐ shén lèi        rén shēng guì shì shēn shì tiān        zāo chuáng qián yín zhǐ qiáng        huā luò ruò jiě yǒu jīn fèi qiān       
热度:3 作者: [宋朝] 黄庶
类型:写人|

疏率君堪爱,无心宦又高。

身思眠白屋,人勉着青袍。

méng shòu cháng níng lìng · · líng
[ [ sòng cháo ] ] huáng shù
shū jun1 kān ài xīn huàn yòu gāo        shēn mián bái rén miǎn zhe qīng páo       
热度:1 作者: [宋朝] 黄庶
类型:写雪|写风|写花|写山|写水|写人|写酒|

秋风宿兼葭,花落岩霜雪。

江山古兴废,荆棘垒出没。

水收凫雁声,夜静寒籁发。

渔舟自来去,笑语载明月。

诗形动笔墨,恨乏风雅骨。

谪仙为黄土,冢平名突兀。

句编天下口,千载字不灭。

人间比兴复,泉底魂魄悦。

坐诵姑熟语,酌酒当枣栗。

醉梦若可见,好句当须乞。

xiǔ 宿 cǎi shí
[ [ sòng cháo ] ] huáng shù
qiū fēng xiǔ 宿 jiān jiā huā luò yán shuāng xuě        jiāng shān xìng fèi jīng lěi chū méi        shuǐ shōu yàn shēng jìng hán lài        zhōu lái xiào zǎi míng yuè        shī xíng dòng hèn fēng        zhé xiān wéi huáng zhǒng píng míng        biān tiān xià kǒu qiān zǎi miè        rén jiān xìng quán hún yuè        zuò sòng shú zhuó jiǔ dāng zǎo        zuì mèng ruò jiàn hǎo dāng       
热度:2 作者: [宋朝] 黄庶
类型:写雨|写花|写山|写水|写人|秋雨|写鱼|写羊|

芦花一股水,弭楫日已暮。

山间闻鸡犬,无人见烟树。

行逐羊豕迹,始识入市路。

菱芡与鱼蟹,居人足来去。

渔家无乡县,满船载稚乳。

鞭笞公私急,醉眠听秋雨。

xiǔ 宿 zhào tún
[ [ sòng cháo ] ] huáng shù
huā shuǐ        shān jiān wén quǎn rén jiàn yān shù        háng zhú yáng shǐ shǐ shí shì        líng qiàn xiè rén lái        jiā xiāng xiàn mǎn chuán zǎi zhì        biān chī gōng zuì mián tīng qiū       
热度:4 作者: [宋朝] 黄庶
类型:写风|写山|写马|写人|寂寞|写茶|江南|写云|

我疑醇醲千古味,寂寞散在山茶枝。

双井名入天下耳,建溪春色无光辉。

吾乡茶友若敌国,粪土尺璧珍刀圭。

嗟予奔走车马迹,尘埃荆棘生喉颐。

煮云为腴不可见,青泉绿树应相嗤。

长须前日千里至,百芽包裹林岩姿。

开缄春风若满手,喜气收拾人恐知。

江南阳和夜欲试,小斋独与清风期。

石鼎泉甘火齐得,混沌不死元气肥。

诗书坐对为客主,一啜已见沆瀣醨。

通宵安稳睡物外,家梦欲遣不肯归。

不信试来与君饮,洗出正性还肝脾。

jiā tóng lái chí shuāng jǐng shù yǐn zhī zhé chéng shī shì tóng shě
[ [ sòng cháo ] ] huáng shù
chún nóng qiān wèi sàn zài shān chá zhī        shuāng jǐng míng tiān xià ěr jiàn chūn guāng huī        xiāng chá yǒu ruò guó fèn chǐ zhēn dāo guī        jiē bēn zǒu chē chén āi jīng shēng hóu        zhǔ yún wéi jiàn qīng quán 绿 shù yīng xiàng chī        zhǎng qián qiān zhì bǎi bāo guǒ lín yán 姿        kāi jiān chūn fēng ruò mǎn shǒu shōu shí rén kǒng zhī        jiāng nán yáng shì xiǎo zhāi qīng fēng        shí dǐng quán gān huǒ hún dùn yuán féi        shī shū zuò duì wéi zhǔ chuò jiàn hàng xiè        tōng xiāo ān wěn shuì wài jiā mèng qiǎn kěn guī        xìn shì lái jun1 yǐn chū zhèng xìng hái gān       
热度:7 作者: [宋朝] 黄庶
类型:山水|写山|写水|写鸟|写人|写鬼|江南|父母|宦游|写酒|

彭蠡百里南国襟,万顷苍烟插孤岑。

不知天星何时落,春秋不书不可寻。

石怪木老鬼所附,兹乃与水同浮沉。

鸣鸱大藤树下庙,祭血不乾年世深。

轴舻千里不敢越,割牲酾酒来献斟。

我行不忍随人后,许国肝胆神所歆。

落帆夜宿白鸟岸,睥睨百绕寒藤阴。

银山大浪独夫险,比干一片崔嵬心。

宦游远去父母国,心病若有山水淫。

江南画工今谁在,拂拭东绢倾千金。

shān
[ [ sòng cháo ] ] huáng shù
péng bǎi nán guó jīn wàn qǐng cāng yān chā cén        zhī tiān xīng shí luò chūn qiū shū xún        shí guài lǎo guǐ suǒ nǎi shuǐ tóng chén        míng chī téng shù xià miào xuè qián nián shì shēn        zhóu qiān gǎn yuè shēng shāi jiǔ lái xiàn zhēn        háng rěn suí rén hòu guó gān dǎn shén suǒ xīn        luò fān xiǔ 宿 bái niǎo àn bǎi rào hán téng yīn        yín shān làng xiǎn gàn piàn cuī wéi xīn        huàn yóu yuǎn guó xīn bìng ruò yǒu shān shuǐ yín        jiāng nán huà gōng jīn shuí zài shì dōng juàn qīng qiān jīn       
热度:1 作者: [宋朝] 黄庶
类型:写雪|写风|写山|写人|风俗|

长安雪一尺,朝扉失南山。

坐喜疾疫消,敢避衣褐单。

关中西征后,所向{擅扌换饣}粥悭。

去年新钱敝,千里成凋残。

漫漫丰穰候,风俗开客颜。

秦人饱透墙,共望仓廪宽。

暮府俸薄少,藜藿日满盘。

明年麦定好,慰喜聊加餐。

xuě
[ [ sòng cháo ] ] huáng shù
zhǎng ān xuě chǐ cháo fēi shī nán shān        zuò xiāo gǎn dān        guān zhōng 西 zhēng hòu suǒ xiàng { { shàn huàn shì } } zhōu qiān        nián xīn qián qiān chéng diāo cán        màn màn fēng ráng hòu fēng kāi yán        qín rén bǎo tòu qiáng gòng wàng cāng lǐn kuān        fèng báo shǎo huò mǎn pán        míng nián mài dìng hǎo wèi liáo jiā cān