古诗词大全

热度:1 作者: [宋朝] 黄庶
类型:

五音入耳大声散,情性破碎不可完。

而今虞舜欲仪凤,愿献泉谱为韶源。

bǎi shǒu · · tīng quán
[ [ sòng cháo ] ] huáng shù
yīn ěr shēng sàn qíng xìng suì wán        ér jīn shùn fèng yuàn xiàn quán wéi sháo yuán       
热度:4 作者: [宋朝] 黄庶
类型:写人|写云|

老僧拂拭待游者,云骨一片莓苔青。

尘埃万事心若醉,到此不觉令人醒。

bái yún ān shǒu · · xǐng shí
[ [ sòng cháo ] ] huáng shù
lǎo sēng shì dài yóu zhě yún piàn méi tái qīng        chén āi wàn shì xīn ruò zuì dào jiào lìng rén xǐng       
热度:3 作者: [宋朝] 黄庶
类型:写山|惆怅|

古乐破散郑卫起,走入万物不可名。

山中惆怅莫能到,疑是舜时韶一声。

bái yún ān shǒu · · qìng shí
[ [ sòng cháo ] ] huáng shù
sàn zhèng wèi zǒu wàn míng        shān zhōng chóu chàng néng dào shì shùn shí sháo shēng       
热度:6 作者: [宋朝] 黄庶
类型:

林间旋叠石为路,日日自汲涧底泉。

老僧意趣似童子,洗手濯足听潺湲。

bái yún ān shǒu · · bái shí jiàn
[ [ sòng cháo ] ] huáng shù
lín jiān xuán dié shí wéi jiàn quán        lǎo sēng tóng shǒu zhuó tīng chán yuán       
热度:3 作者: [宋朝] 黄庶
类型:写雨|写山|惆怅|写云|

白云无种满地生,有时出山为雨露。

老僧惆怅望云归,尽日庵前自来去。

bái yún ān shǒu · · bái yún ān
[ [ sòng cháo ] ] huáng shù
bái yún zhǒng mǎn shēng yǒu shí chū shān wéi        lǎo sēng chóu chàng wàng yún guī jìn ān qián lái       
热度:3 作者: [宋朝] 黄庶
类型:写风|写人|

老僧拂榻人不知,独与清风事来去。

朝昏宴坐向轩中,此身便是清风主。

bái yún ān shǒu · · qīng fēng xuān
[ [ sòng cháo ] ] huáng shù
lǎo sēng rén zhī qīng fēng shì lái        cháo hūn yàn zuò xiàng xuān zhōng shēn biàn 便 shì qīng fēng zhǔ       
热度:2 作者: [宋朝] 黄庶
类型:写山|

老僧山中嫌月窄,夜夜独上高高台。

四边不肯着闲树,故要满坐清光来。

bái yún ān shǒu · · míng yuè tái
[ [ sòng cháo ] ] huáng shù
lǎo sēng shān zhōng xián yuè zhǎi shàng gāo gāo tái        biān kěn zhe xián shù yào mǎn zuò qīng guāng lái       
热度:7 作者: [宋朝] 黄庶
类型:写山|写鸟|

老僧坐见万物空,往往终日居此台。

破衣兀坐若枯木,山鸟不怕行莓苔。

bái yún ān shǒu · · yàn zuò tái
[ [ sòng cháo ] ] huáng shù
lǎo sēng zuò jiàn wàn kōng wǎng wǎng zhōng tái        zuò ruò shān niǎo háng méi tái       
热度:5 作者: [宋朝] 黄庶
类型:写山|写人|

秋成想见香租入,菊露枫胶密几脾。

日日山僮扫红叶,蜂衙知是主人归。

liǔ guān shě shí shǒu · · fēng
[ [ sòng cháo ] ] huáng shù
qiū chéng xiǎng jiàn xiāng fēng jiāo        shān tóng sǎo hóng fēng zhī shì zhǔ rén guī       
热度:1 作者: [宋朝] 黄庶
类型:写花|写人|写草|

邻家争插红紫归,诗人独行嗅芳草。

丛边幽蠹更不凡,蝴蝶纷纷逐花老。

liǔ guān shě shí shǒu · · huí xiāng
[ [ sòng cháo ] ] huáng shù
lín jiā zhēng chā hóng guī shī rén háng xiù fāng cǎo        cóng biān yōu gèng fán dié fēn fēn zhú huā lǎo