古诗词大全

热度:2 作者: [宋朝] 王迈
类型:写山|写云|

双阙云仍山泽儒,步占小技岂其徒。

家传要眇先天学,腹有荧煌列宿营图。

南海编书欷工宝,西山一序护身符。

二贤出处关天运,曾把流年细算无。

zèng guō xīng ruò shuǐ shū qīng èr shǒu
[ [ sòng cháo ] ] wáng mài
shuāng què yún réng shān zhàn xiǎo        jiā chuán yào miǎo xiān tiān xué yǒu yíng huáng liè xiǔ 宿 yíng        nán hǎi biān shū gōng bǎo 西 shān shēn        èr xián chū chù guān tiān yùn céng liú nián suàn       
热度:1 作者: [宋朝] 王迈
类型:写雨|写雪|写山|写水|写人|写鬼|英雄|少年|写酒|

五陵豪家轻薄儿,骄傲成癖不可医。

挥金买笑红尘市,老死不晓寒与饥。

囊萤案雪单贫士,杯水生涯北窗里。

途穷山鬼恣揶归,命压人头提不起,郭君昔从先人游,万丈壮气横高秋。

天无老眼不见录,匆匆白了少年头。

一日访余道艰窭,杯酒未阑泪如雨。

揲蓍有术金不换,鹑衣百结无人补。

我闻君语鼻亦酸,误身直是坐儒冠。

英雄未遇隐於卜,时人莫作白眼看。

zèng guō xīng
[ [ sòng cháo ] ] wáng mài
líng háo jiā qīng báo ér jiāo ào chéng        huī jīn mǎi xiào hóng chén shì lǎo xiǎo hán        náng yíng àn xuě dān pín shì bēi shuǐ shēng běi chuāng        qióng shān guǐ guī mìng rén tóu guō jun1 cóng xiān rén yóu wàn zhàng zhuàng héng gāo qiū        tiān lǎo yǎn jiàn cōng cōng bái le shǎo nián tóu        fǎng 访 dào jiān bēi jiǔ wèi lán lèi        dié shī yǒu shù jīn huàn chún bǎi jié rén        wén jun1 suān shēn zhí shì zuò guàn        yīng xióng wèi yǐn bo shí rén zuò bái yǎn kàn       
热度:6 作者: [宋朝] 王迈
类型:写风|写马|故乡|

昔年鼓箧游胶庠,集英同日瞻天光。

金门初开兽环动,瞳瞳晓日升扶桑。

宫帘高卷开御扇,祥风习习飘天香。

殿庭神丽冠剑肃,巍巍玉几临中央。

银袍七日趋龙尾,拜恩稽首心欢康。

晚从银台出广陌,宝鞍快马争腾骧。

团司涓日叙黄甲,义比天伦鸿雁行。

琼苑宴开慈惠浃,宸章宠锡歌明良。

后来相继随宫牒,东西南北遥相望。

萍工风转有时合,邂逅一见难预量。

非才叨窃愆咎积,自顾补报无毫芒。

朝廷宽大不终充,领郡尚得来南漳。

下车问政访耆旧,知公辞荣归故乡。

神武衣冠已久挂,冥鸿羽翮方高翔。

遗贤虽为明时惜,承颜独喜私愿偿。

共惊岁朋何飘忽,相对鬓发俱沧浪。

于言不吝挥玉尘,妙句屡蒙开锦囊。

已欢高风激贪懦,更敦雅契超寻常。

区区感慰岂有极,聊写一二成短章。

芜音不足继真作,读过幸勿留巾箱。

zèng xiāo táng zhòng zhì zhèng
[ [ sòng cháo ] ] wáng mài
nián qiè yóu jiāo xiáng yīng tóng zhān tiān guāng        jīn mén chū kāi shòu huán dòng tóng tóng xiǎo shēng sāng        gōng lián gāo juàn kāi shàn xiáng fēng piāo tiān xiāng        diàn 殿 tíng shén guàn jiàn wēi wēi lín zhōng yāng        yín páo lóng wěi bài ēn shǒu xīn huān kāng        wǎn cóng yín tái chū guǎng 广 bǎo ān kuài zhēng téng xiāng        tuán juān huáng jiǎ tiān lún hóng 鸿 yàn háng        qióng yuàn yàn kāi huì jiā chén zhāng chǒng míng liáng        hòu lái xiàng suí gōng dié dōng 西 nán běi yáo xiàng wàng        píng gōng fēng zhuǎn yǒu shí xiè hòu jiàn nán liàng        fēi cái dāo qiè qiān jiù bào háo máng        cháo tíng kuān zhōng chōng lǐng jun4 shàng lái nán zhāng        xià chē wèn zhèng fǎng 访 jiù zhī gōng róng guī xiāng        shén guàn jiǔ guà míng hóng 鸿 fāng gāo xiáng        xián suī wéi míng shí chéng yán yuàn cháng        gòng jīng suì péng piāo xiàng duì bìn cāng làng        yán lìn huī chén miào méng kāi jǐn náng        huān gāo fēng tān nuò gèng dūn chāo xún cháng        gǎn wèi yǒu liáo xiě èr chéng duǎn zhāng        yīn zhēn zuò guò xìng liú jīn xiāng       
热度:4 作者: [宋朝] 王迈
类型:写人|读书|

丈夫惟穷不可讳,仆妾于人真短气。

一技能精百不忧,有功翰墨尤足贵。

林生家世本业儒,读书不利改佣书。

计穷未肯与书绝,又学裁翦兼黏糊。

就中颇得三昧诀,翻腾碑画更奇绝。

持此可疗寒与饥,十指便当张仪舌。

昔我于生义理明,以我这困知生贫。

我今一字不堪煮,生犹有技可资身。

邺侯书堂高不过,好事例少欲人多。

把笔赠生以此歌,有剑无廪奈生何。

zèng lín xīn
[ [ sòng cháo ] ] wáng mài
zhàng wéi qióng huì qiè rén zhēn duǎn        néng jīng bǎi yōu yǒu gōng hàn yóu guì        lín shēng jiā shì běn shū gǎi yòng shū        qióng wèi kěn shū jué yòu xué cái jiǎn jiān nián        jiù zhōng sān mèi jué fān téng bēi huà gèng jué        chí liáo hán shí zhǐ biàn 便 dāng zhāng shé        shēng míng zhè kùn zhī shēng pín        jīn kān zhǔ shēng yóu yǒu shēn        hóu shū táng gāo guò hǎo shì shǎo rén duō        zèng shēng yǒu jiàn lǐn nài shēng       
热度:3 作者: [宋朝] 王迈
类型:秋天|写风|写人|写草|写云|

我生之辰日在亢,斗牛之宿晻无耀。

独有首尾二{左武右虎}星,角立昴氐争击标。

一生奇蹇良苦之,已分青云输年少。

每逢星史说经躔,探手止之头屡掉。

谈天一日叩斋扉,信口阳秋天下妙。

数灵不用蓍草占,机秘时将道眼照。

玄中巧夺君平胎,圣处深入浑沌竅。

俗人筹星乱如麻,蠡测管窥工窃剽。

听君谈唾如秦青,字字宫商合腔调。

如何孤身无所赏,萍梗风波在任浮漂。

正缘苦泄造化机,真宰忌之神所诮。

方知多技故多穷,风事绵然君莫笑。

虽然知己岂无人,试往京城谒权要。

一丝莫久蹄还湾,沧海六鳌待君钓。

zèng shù shì chén tán tiān
[ [ sòng cháo ] ] wáng mài
shēng zhī chén zài kàng dòu niú zhī xiǔ 宿 ǎn yào 耀        yǒu shǒu wěi èr { { zuǒ yòu } } xīng jiǎo mǎo zhēng biāo        shēng jiǎn liáng zhī fèn qīng yún shū nián shǎo        měi féng xīng shǐ shuō jīng chán tàn shǒu zhǐ zhī tóu diào        tán tiān kòu zhāi fēi xìn kǒu yáng qiū tiān xià miào        shù líng yòng shī cǎo zhàn shí jiāng dào yǎn zhào        xuán zhōng qiǎo duó jun1 píng tāi shèng chù shēn hún dùn qiào        rén chóu xīng luàn guǎn kuī gōng qiè piāo        tīng jun1 tán tuò qín qīng gōng shāng qiāng diào        shēn suǒ shǎng píng gěng fēng zài rèn piāo        zhèng yuán xiè zào huà zhēn zǎi zhī shén suǒ qiào        fāng zhī duō duō qióng fēng shì mián rán jun1 xiào        suī rán zhī rén shì wǎng jīng chéng quán yào        jiǔ hái wān cāng hǎi liù áo dài jun1 diào       
热度:2 作者: [宋朝] 王迈
类型:

达摩西来长子孙,不徒无诤且无言。

后来鼻孔撩天汉,有眼何尝看世尊。

zèng zhèng shàng shǒu · · èr
[ [ sòng cháo ] ] wáng mài
西 lái zhǎng sūn zhèng qiě yán        hòu lái kǒng liáo tiān hàn yǒu yǎn cháng kàn shì zūn       
热度:2 作者: [宋朝] 王迈
类型:写人|写羊|

学道参禅空自忙,郭郎鲍老各郎当。

不如卸取戏衫子,甘与人呼作哑羊。

zèng zhèng shàng shǒu · ·
[ [ sòng cháo ] ] wáng mài
xué dào cān chán kōng máng guō láng bào lǎo láng dāng        xiè shān gān rén zuò yáng       
热度:2 作者: [宋朝] 王迈
类型:写山|写人|写云|

佛祖曾经几骂诃,却称无诤意云何。

寒山拾得哈哈笑,更有人痴似汝麽。

zèng zhèng shàng shǒu · · líng
[ [ sòng cháo ] ] wáng mài
céng jīng què chēng zhèng yún        hán shān shí xiào gèng yǒu rén chī me       
热度:2 作者: [宋朝] 王迈
类型:

稽首丛林无诤师,我因有诤落便宜。

问师无诤中三昧,笑指岩前没字碑。

zèng zhèng shàng shǒu
[ [ sòng cháo ] ] wáng mài
shǒu cóng lín zhèng shī yīn yǒu zhèng luò biàn 便        wèn shī zhèng zhōng sān mèi xiào zhǐ yán qián méi bēi       
热度:3 作者: [宋朝] 王迈
类型:写人|岁月|写湖|少年|

谈星这士如星密,得似川官万之一。

雅筹到手疾如飞,口觜翻澜眼波碧。

相逢笑问雌甲辰,掀髯怂惥曲江春。

自怜蹭蹬负岁月,敢谓渠侬许可真。

明时取士非唐比,忠臆不空人所耻。

三筹交臂输少年,只较刘蕡差胜尔。

川官重来话荣枯,声言温饱非所图。

他时散漫游江湖,未省还能访我无。

zèng chuān guān xīng xiān shēng
[ [ sòng cháo ] ] wáng mài
tán xīng zhè shì xīng chuān guān wàn zhī        chóu dào shǒu fēi kǒu fān lán yǎn        xiàng féng xiào wèn jiǎ chén xiān rán sǒng yǒng jiāng chūn        lián cèng dēng suì yuè gǎn wèi nóng zhēn        míng shí shì fēi táng zhōng kōng rén suǒ chǐ        sān chóu jiāo shū shǎo nián zhī jiào liú fèi chà shèng ěr        chuān guān zhòng lái huà róng shēng yán wēn bǎo fēi suǒ        shí sàn màn yóu jiāng wèi shěng hái néng fǎng 访