古诗词大全

热度:4 作者: [宋朝] 王迈
类型:写雨|写雪|写花|梅花|写水|写马|读书|写梅|写云|

杞梓非凡材,骐騄非凡马。

朴樕不入公输门,赏骏岂无伯乐者。

龙泉真宝剑,焦尾亦名琴。

张华有眼识紫气,子期解听流水音。

凡物时为之否泰,横宝在道众所爱。

十年读书得一友,送之西征吾意快。

梅花馨,雪花明,仙霞直上带云津。

别君不作儿女语,万卷诗书早致身。

柳绵飞,榆荚舞,软红尘中花如雨。

逢君一笑上青楼,破费黄金买金缕。

那时君已在瀛洲,而我正为京华游。

便教后举入黄甲,早是输君此一筹。

huáng jun1 huì jǐng 西 shàng
[ [ sòng cháo ] ] wáng mài
fēi fán cái fēi fán        gōng shū mén shǎng jun4 zhě        lóng quán zhēn bǎo jiàn jiāo wěi míng qín        zhāng huá yǒu yǎn shí jiě tīng liú shuǐ yīn        fán shí wéi zhī fǒu tài héng bǎo zài dào zhòng suǒ ài        shí nián shū yǒu sòng zhī 西 zhēng kuài        méi huā xīn xuě huā míng xiān xiá zhí shàng dài yún jīn        bié jun1 zuò ér wàn juàn shī shū zǎo zhì shēn        liǔ mián fēi jiá ruǎn hóng chén zhōng huā        féng jun1 xiào shàng qīng lóu fèi huáng jīn mǎi jīn        shí jun1 zài yíng zhōu ér zhèng wéi jīng huá yóu        biàn 便 jiāo hòu huáng jiǎ zǎo shì shū jun1 chóu       
热度:4 作者: [宋朝] 王迈
类型:写山|写云|

诘曲穿荒径,高平见远山。

溪乾呈石紫,林峭露枫丹。

不道归来晚,惟愁句未安。

片云真解事,放出月团团。

é kēng xiān yíng wǎn guī
[ [ sòng cháo ] ] wáng mài
jié chuān 穿 huāng jìng gāo píng jiàn yuǎn shān        qián chéng shí lín qiào fēng dān        dào guī lái wǎn wéi chóu wèi ān        piàn yún zhēn jiě shì fàng chū yuè tuán tuán       
热度:1 作者: [宋朝] 王迈
类型:写雨|写山|写人|写云|杜鹃|

云肤似膜千山暝,雨脚如麻四面飞。

游了何曾动归兴,杜鹃故故唤人归。

xiāng shān wén juān
[ [ sòng cháo ] ] wáng mài
yún qiān shān míng jiǎo miàn fēi        yóu le céng dòng guī xìng juān huàn rén guī       
热度:6 作者: [宋朝] 王迈
类型:写水|写人|故国|燕子|写云|

亭前一望水东流,更有雄楼在上头。

燕子飞来春漠漠,鸱夷仙去水悠悠。

神交故国三千里,目断中原四百州。

日暮片云楼古树,昔人留与后人愁。

fēi yún lóu
[ [ sòng cháo ] ] wáng mài
tíng qián wàng shuǐ dōng liú gèng yǒu xióng lóu zài shàng tóu        yàn fēi lái chūn chī xiān shuǐ yōu yōu        shén jiāo guó sān qiān duàn zhōng yuán bǎi zhōu        piàn yún lóu shù rén liú hòu rén chóu       
热度:5 作者: [宋朝] 王迈
类型:写人|写草|写云|

白杜诗人大方家,诗两牛腰书五车。

高谈世事坐扪虱,大扁丈在名听蛙。

我见东野低头拜,三年未了听蛙偿。

蛙有何好君赏音,从黾得蛙自尊大。

君胡不听高冈丹凤鸣,又胡不听华亭鹤唳声。

答云二物不间出,吾与此蛙别有情。

年来凤去避矰弋,梧桐其棲竹其食。

有时伸喙鸣朝阳,反被妖乌豪鹞击。

鹤亦远引归辽东,无缘得近清宫。

纵鸣九皋许嘹唳,流矢伤翼愁天翁。

不如且听蛙声好,唤回梦觉春池早。

纵饶翡翠上苕兰,差胜蛩螀啼露草。

王子掉头曰不然,夫君标致如胎仙。

富家有子比雏鵷,吾道岂得长迍邅。

不妨少待两三年,一鸣惊人飞冲天。

群蛙蜿蝡何足怜,弃置官池任啾喧。

tīng xuān
[ [ sòng cháo ] ] wáng mài
bái shī rén fāng jiā shī liǎng niú yāo shū chē        gāo tán shì shì zuò mén shī biǎn zhàng zài míng tīng        jiàn dōng tóu bài sān nián wèi le tīng cháng        yǒu hǎo jun1 shǎng yīn cóng miǎn zūn        jun1 tīng gāo gāng dān fèng míng yòu tīng huá tíng shēng        yún èr jiān chū bié yǒu qíng        nián lái fèng zēng tóng zhú shí        yǒu shí shēn huì míng cháo yáng fǎn bèi yāo háo yào        yuǎn yǐn guī liáo dōng yuán jìn qīng gōng        zòng míng jiǔ gāo liáo liú shǐ shāng chóu tiān wēng        qiě tīng shēng hǎo huàn huí mèng jiào chūn chí zǎo        zòng ráo fěi cuì shàng tiáo lán chà shèng qióng jiāng cǎo        wáng diào tóu yuē rán jun1 biāo zhì tāi xiān        jiā yǒu chú yuān dào zhǎng zhūn zhān        fáng shǎo dài liǎng sān nián míng jīng rén fēi chōng tiān        qún wān ruǎn lián zhì guān chí rèn jiū xuān       
热度:3 作者: [宋朝] 王迈
类型:写水|写云|

书眼昏眵久,今日逢膜篦。

诗编云岫序,文卷水心题。

富艳濯江锦,清寒印月犀。

行行遇知己,莫欢橐无齎。

míng shì cài wěi shū xuān wén
[ [ sòng cháo ] ] wáng mài
shū yǎn hūn chī jiǔ jīn féng        shī biān yún xiù wén juàn shuǐ xīn        yàn zhuó jiāng jǐn qīng hán yìn yuè        háng háng zhī huān tuó       
热度:2 作者: [宋朝] 王迈
类型:

文正为州日,曾留此段寄。

灵台贮清白,废井无涟漪。

神护蛟龙宅,波通日月池。

纷纷攫金者,不畏此泉知。

què · ·
[ [ sòng cháo ] ] wáng mài
wén zhèng wéi zhōu céng liú duàn        líng tái zhù qīng bái fèi jǐng lián        shén jiāo lóng zhái tōng yuè chí        fēn fēn jué jīn zhě wèi quán zhī       
热度:2 作者: [宋朝] 王迈
类型:写风|写山|山川|

此亭形胜压东州,吴越山川日夜浮。

万顷怒涛胥愤烈,一舠明月蠡风流。

悲鸣华青千年鹤,缥渺沙洲数点鸥。

倦客来游空吊古,那堪更桌子高楼。

què · · líng
[ [ sòng cháo ] ] wáng mài
tíng xíng shèng dōng zhōu yuè shān chuān        wàn qǐng tāo fèn liè dāo míng yuè fēng liú        bēi míng huá qīng qiān nián piāo miǎo shā zhōu shù diǎn ōu        juàn lái yóu kōng diào kān gèng zhuō gāo lóu       
热度:5 作者: [宋朝] 王迈
类型:写雨|写风|

拙成可抵万金璧。

从古至今不偶合,如何二妙一时出。

仆也若调乌鹊鸣,敛翅甘受黄鹤擘。

自从手授大雅文,孺子低头拜黄石。

数韵不未足写容,先生响报何捷疾。

儿娇胜拾隋氏珠,母喜如捧毛生檄。

自怜生长通德乡,每沐达尊垂异识。

为题碑刻墨未乾,招入诗盟笔尤特。

前无宋与班香是,奄有庾清兼鲍逸。

岁晚家食谁与娱,持此可慰风雨夕。

先生自取太劳谦,提奖孤寒美多溢。

大匠旁观自汗颜,伯乐一顾价增百。

琴堂闻亦有妙赓,迄遣奚奴为物色。

当官多是废言诗,敏手何曾妨霹雳。

què
[ [ sòng cháo ] ] wáng mài
zhuō chéng wàn jīn        cóng zhì jīn ǒu èr miào shí chū        ruò diào què míng liǎn chì gān shòu huáng        cóng shǒu shòu wén tóu bài huáng shí        shù yùn wèi xiě róng xiān shēng xiǎng bào jié        ér jiāo shèng shí suí shì zhū pěng máo shēng        lián shēng zhǎng tōng xiāng měi zūn chuí shí        wéi bēi wèi qián zhāo shī méng yóu        qián sòng bān xiāng shì yǎn yǒu qīng jiān bào        suì wǎn jiā shí shuí chí wèi fēng        xiān shēng tài láo qiān jiǎng hán měi duō        jiàng páng guān hàn yán jià zēng bǎi        qín táng wén yǒu miào gēng qiǎn wéi        dāng guān duō shì fèi yán shī mǐn shǒu céng fáng       
热度:2 作者: [宋朝] 王迈
类型:写人|写云|

天晴遥见七闽关,万仞丹梯莫可攀。

怀度不离青嶂里,客行多在白云间。

玉门辽邈诚虚设,蜀道崎岖只等闲。

扰成路傍名利子,轩车南去几人还。

mǐn lǐng yáo cén
[ [ sòng cháo ] ] wáng mài
tiān qíng yáo jiàn mǐn guān wàn rèn dān pān        huái 怀 qīng zhàng háng duō zài bái yún jiān        mén liáo miǎo chéng shè shǔ dào zhī děng xián        rǎo chéng bàng míng xuān chē nán rén hái