古诗词大全

热度:1 作者: [宋朝] 岳珂
类型:写水|

虐焰熏天,而公以勺水欲救其燎原。

观公之帖,虽久别之一见,亦将以归之时数之自然。

胸中所处者素定,宜其敢于撄豺之锋,而吐天下之公言也。

gōng mǐn liào tiē zàn
[ [ sòng cháo ] ] yuè
nuè yàn xūn tiān ér gōng sháo shuǐ jiù liáo yuán        guān gōng zhī tiē suī jiǔ bié zhī jiàn jiāng guī zhī shí shù zhī rán        xiōng zhōng suǒ chù zhě dìng gǎn yīng chái zhī fēng ér tiān xià zhī gōng yán       
热度:4 作者: [宋朝] 岳珂
类型:写花|菊花|写人|生活|登高|沙漠|写酒|

前朝无蟹惟有诗,亦复无酒供一郗。

今朝有蟹仍有酒,极目征帆更搔首。

古为乐事夸持螯,赤琼酿髓玄玉膏。

菊花吹英好时节,况是九日钭登高。

旌旗半江笳鼓发,不作诗人淡生活。

待君净洗沙漠尘,归趁看灯更奇绝。

páng xiè gāo wēi jiàn yuē yòu xuě pēi shí yóu zài huáng gāng
[ [ sòng cháo ] ] yuè
qián cháo xiè wéi yǒu shī jiǔ gòng        jīn cháo yǒu xiè réng yǒu jiǔ zhēng fān gèng sāo shǒu        wéi shì kuā chí áo chì qióng niàng suǐ xuán gāo        huā chuī yīng hǎo shí jiē kuàng shì jiǔ tǒu dēng gāo        jīng bàn jiāng jiā zuò shī rén dàn shēng huó        dài jun1 jìng shā chén guī chèn kàn dēng gèng jué       
热度:5 作者: [宋朝] 岳珂
类型:写雨|写花|写山|写茶|

已认山家作当家,与猨分栗雀分茶。

气先十月地抽笋,光现五台天雨花。

幸有玉延炊夜月,肯令绣谷咽朝霞。

凭君试隽山中味,却较閒忙定不差。

shān suǒ chǎn tiān huā xùn dōng sǔn yán xiǎng zhào mào tōng pàn
[ [ sòng cháo ] ] yuè
rèn shān jiā zuò dāng jiā yuán fèn què fèn chá        xiān shí yuè chōu sǔn guāng xiàn tái tiān huā        xìng yǒu yán chuī yuè kěn lìng xiù yān cháo xiá        píng jun1 shì jun4 shān zhōng wèi què jiào jiān máng dìng chà       
热度:8 作者: [宋朝] 岳珂
类型:写人|渡江|

维圣肆笔根于天,神踪合作皆自然。

劲腴华实无以偏,春秋虽富力已全。

天禧资善环琦园,只字落纸时争传。

煌煌翰墨二百年,传家曾是金銮仙。

渡江文献仍中原,繄臣何人望奎躔。

欲知付受须瞻前,印以忠孝钱家钱。

rén zōng huáng nóng fēng èr shū zàn
[ [ sòng cháo ] ] yuè
wéi shèng gēn tiān shén zōng zuò jiē rán        jìn huá shí piān chūn qiū suī quán        tiān shàn huán yuán zhī luò zhǐ shí zhēng chuán        huáng huáng hàn èr bǎi nián chuán jiā céng shì jīn luán xiān        jiāng wén xiàn réng zhōng yuán chén rén wàng kuí chán        zhī shòu zhān qián yìn zhōng xiào qián jiā qián       
热度:3 作者: [宋朝] 岳珂
类型:写风|写鸟|写云|

鸿荒有开,昉颉鸟迹。

字学之兴,亦既象物。

汉有议郎,曰臣蔡邕。

帛书发奇,出淳古踪。

千龄寥寥,嗣响逾邈。

贞观御床,淳化秘阁。

云汉之章,施于仁皇。

劂维天葩,源宋跨唐。

万几燕閒,万是肆笔。

弛张异用,游戏如一。

士俗之成,玄默自躬。

见于首篇,尚絅之风。

安不忘危,尤示注意。

笔墨之余,又形拊髀。

庆历之治,太平极功。

帝心所存,天地与同。

春朝鸣珂,秋塞沈柝。

一视之仁,昭此圣学。

海岳八极,羲娥九霄。

媲于宝藏,万世见尧。

rén zōng huáng èr shī hàn shū zàn
[ [ sòng cháo ] ] yuè
hóng 鸿 huāng yǒu kāi fǎng jié niǎo        xué zhī xìng xiàng        hàn yǒu láng yuē chén cài yōng        shū chū chún zōng        qiān líng liáo liáo xiǎng miǎo        zhēn guān chuáng chún huà        yún hàn zhī zhāng shī rén huáng        jué wéi tiān yuán sòng kuà táng        wàn yàn jiān wàn shì        chí zhāng yòng yóu        shì zhī chéng xuán gōng        jiàn shǒu piān shàng jiōng zhī fēng        ān wàng wēi yóu shì zhù        zhī yòu xíng        qìng zhī zhì tài píng gōng        xīn suǒ cún tiān tóng        chūn cháo míng qiū sāi shěn tuò        shì zhī rén zhāo shèng xué        hǎi yuè é jiǔ xiāo        bǎo cáng wàn shì jiàn yáo       
热度:6 作者: [宋朝] 岳珂
类型:

古郡裁仪自太平,百艘初奏夜严声。

渔挝鼓史催三奏,龙角单于动五更。

岸柳青烟留帐饮,堤莲红焰耿纱明。

津亭独坐逌然笑,不似池蛙两部鸣。

yuè jiǔ dēng zhōu jiǎo yán
[ [ sòng cháo ] ] yuè
jun4 cái tài píng bǎi sōu chū zòu yán shēng        shǐ cuī sān zòu lóng jiǎo dān dòng gèng        àn liǔ qīng yān liú zhàng yǐn lián hóng yàn gěng shā míng        jīn tíng zuò yōu rán xiào chí liǎng míng       
热度:1 作者: [宋朝] 岳珂
类型:写酒|

露封謄奏晓鸣铃,当御应关乙夜呈。

京兆有装随使者,陈留无酒忆厨兵。

故营将钺谈家世,老吏公车识姓名。

尘事看看到书尺,更惊三日有王程。

nián zhì yán fèng zhào jiā shì shǐ cǎo miǎn zòu xuán jiǎ shū · · líng
[ [ sòng cháo ] ] yuè
fēng téng zòu xiǎo míng líng dāng yīng guān chéng        jīng zhào yǒu zhuāng suí shǐ 使 zhě chén liú jiǔ chú bīng        yíng jiāng yuè tán jiā shì lǎo gōng chē shí xìng míng        chén shì kàn kàn dào shū chǐ gèng jīng sān yǒu wáng chéng       
热度:6 作者: [宋朝] 岳珂
类型:写马|写人|

五年尺牌大笺天,一日除书到枕边。

感欲宣心笔无语,恩惭糊口鼎余饘。

说骖尚恐传音误,书马还思羽札便。

烛{拖去扌加火}烧残人未寝,却输铃下惬安眠。

nián zhì yán fèng zhào jiā shì shǐ cǎo miǎn zòu xuán jiǎ shū
[ [ sòng cháo ] ] yuè
nián chǐ pái jiān tiān chú shū dào zhěn biān        gǎn xuān xīn ēn cán kǒu dǐng zhān        shuō cān shàng kǒng chuán yīn shū hái zhá biàn 便        zhú { { tuō jiā huǒ } } shāo cán rén wèi qǐn què shū líng xià qiè ān mián       
热度:6 作者: [宋朝] 岳珂
类型:写山|豪放|

王氏之鬻他帖也,有纸缫其间。

予见其粉墨阑珊,既磨而残。

而考其氏名,辄长忾而永叹。

曰予闻这丛谈,是与忠惠者若是班乎。

今验其字体,则豪放而具骨力,激越而竞波澜。

使名节足以齐驰,亦何羡乎二难。

然而所产所趋,其视忠惠,何啻污池之于泰山。

故虽鬻驵尚得而唾弃之,世之以艺称者,斯亦足以观矣。

èr cài péi zhǎn èr tiē zàn
[ [ sòng cháo ] ] yuè
wáng shì zhī tiē yǒu zhǐ sāo jiān        jiàn fěn lán shān ér cán        ér kǎo shì míng zhé zhǎng kài ér yǒng tàn        yuē wén zhè cóng tán shì zhōng huì zhě ruò shì bān        jīn yàn háo fàng ér yuè ér jìng lán        shǐ 使 míng jiē chí xiàn èr nán        rán ér suǒ chǎn suǒ shì zhōng huì chì chí zhī tài shān        suī zǎng shàng ér tuò zhī shì zhī chēng zhě guān       
热度:2 作者: [宋朝] 岳珂
类型:写风|写水|

文字之祥,劂有原委。

父师昆弟,以及诸子。

文兮斜川,道兮颍水。

以文贯道,一家济美。

施及翰林,特游戏耳。

于风味中,亦复是似。

以坡为骨,以颍为髓。

苏门之英,来者视此。

èr wén dēng què èr tiē zàn
[ [ sòng cháo ] ] yuè
wén zhī xiáng jué yǒu yuán wěi        shī kūn zhū        wén xié chuān dào yǐng shuǐ        wén guàn dào jiā měi        shī hàn lín yóu ěr        fēng wèi zhōng shì        wéi yǐng wéi suǐ        mén zhī yīng lái zhě shì