古诗词大全

热度:138 作者: [宋代] 李元膺
类型:写雪|写风|写花|写人|杨柳|写梅|写云|

一年春物,惟梅柳间意味最深。

至莺花烂漫时,则春已衰迟,使人无复新意。

予作《洞仙歌》,使探春者歌之,无后时之悔。

雪云散尽,放晓晴池院。

杨柳于人便青眼。

更风流多处,一点梅心,相映远,约略颦轻笑浅。

一年春好处,不在浓芳,小艳疏香最娇软。

到清明时候,百紫千红,花正乱,已失春风一半。

早占取韶光共追游,但莫管春寒,醉红自暖。

dòng xiān
[ [ sòng dài ] ] yuán yīng
nián chūn , , wéi méi liǔ jiān wèi zuì shēn       
zhì yīng huā làn màn shí , , chūn shuāi chí , , shǐ 使 rén xīn       
zuò dòng xiān , , shǐ 使 tàn chūn zhě zhī , , hòu shí zhī huǐ       
xuě yún sàn jìn , , fàng xiǎo qíng chí yuàn       
yáng liǔ rén biàn 便 qīng yǎn       
gèng fēng liú duō chù , , diǎn méi xīn , , xiàng yìng yuǎn , , yuē luè pín qīng xiào qiǎn       
nián chūn hǎo chù , , zài nóng fāng , , xiǎo yàn shū xiāng zuì jiāo ruǎn       
dào qīng míng shí hòu , , bǎi qiān hóng , , huā zhèng luàn , , shī chūn fēng bàn       
zǎo zhàn sháo guāng gòng zhuī yóu , , dàn guǎn chūn hán , , zuì hóng nuǎn
热度:111 作者: [宋代] 李元膺
类型:

乞与安仁凉鬓霜。

不须红线小机窗。

剪刀疏下蜀罗长。

纤手捻残针缕细,金钗翻过齿痕香。

同心小绾寄思量。

huàn shā
[ [ sòng dài ] ] yuán yīng
ān rén liáng bìn shuāng       
hóng xiàn 线 xiǎo chuāng       
jiǎn dāo shū xià shǔ luó zhǎng       
xiān shǒu niǎn cán zhēn , , jīn chāi fān guò chǐ 齿 hén xiāng       
tóng xīn xiǎo wǎn liàng
热度:112 作者: [宋代] 李元膺
类型:写雨|写风|写马|别离|写云|夕阳|

溪堂欢燕。

惯捧玻璃盏。

今日祖西城,更忍把、一杯重劝。

别离情味,自古不堪秋。

催泪雨,湿西风,肠共危弦断。

夕阳去路,五马旌旗乱。

便是古都春,应醉恋、曲江池馆。

须知别后,叠翠汶上楼阁倚阑情,青嶂晚,碧云深,日近长安远。

shān
[ [ sòng dài ] ] yuán yīng
táng huān yàn       
guàn pěng zhǎn       
jīn 西 chéng , , gèng rěn bēi zhòng quàn       
bié qíng wèi , , kān qiū       
cuī lèi , , shī 湿 西 fēng , , cháng gòng wēi xián duàn       
yáng , , jīng luàn       
biàn 便 shì dōu chūn , , yīng zuì liàn jiāng chí guǎn       
zhī bié hòu , , dié cuì wèn shàng lóu lán qíng , , qīng zhàng wǎn , , yún shēn , , jìn zhǎng ān yuǎn
热度:179 作者: [宋朝] 李元膺
类型:写景|写雨|写风|写花|悼亡|写人|宋词精选|女子|海棠|

去年相逢深院宇,海棠下、曾歌《金缕》。

歌罢花如雨。

翠罗衫上,点点红无数。

今岁重寻携手处,空物是人非春暮。

回首青门路。

乱红飞絮,相逐东风去。

chá píng ér
[ [ sòng cháo ] ] yuán yīng
nián xiàng féng shēn yuàn , , hǎi táng xià céng jīn       
huā       
cuì luó shān shàng , , diǎn diǎn hóng shù       
jīn suì zhòng xún xié shǒu chù , , kōng shì rén fēi chūn       
huí shǒu qīng mén       
luàn hóng fēi , , xiàng zhú dōng fēng
热度:208 作者: [宋朝] 李元膺
类型:咏物|春天|写雪|写风|写花|写人|宋词三百首|杨柳|写梅|写云|迎春|

一年春物,惟梅柳间意味最深。

至莺花烂漫时,则春已衰迟,使人无复新意。

予作《洞仙歌》,使探春者歌之,无后时之悔。

雪云散尽,放晓晴池院。

杨柳于人便青眼。

更风流多处,一点梅心,相映远,约略颦轻笑浅。

一年春好处,不在浓芳,小艳疏香最娇软。

到清明时候,百紫千红,花正乱,已失春风一半。

早占取韶光共追游,但莫管春寒,醉红自暖。

译文雪后阴云散尽,拂晓时池水花木的庭院已然放晴。杨柳绽放着嫩芽新叶,遇人便露出了喜悦媚眼。更有风流多情,是那一点梅心。远远地与杨柳相映,隐约地露出淡淡的哀愁、微微的笑容。一年春光最好处,不在繁花浓艳,那梅柳初绽的清艳花朵和疏淡芳香最是娇媚温柔。到了清明时节,繁花盛开一片纷乱,现极盛衰微的征兆,已丧失了春光美景的一半。及早地占取那短促的韶光。共同游乐追欢,莫管料峭春寒,醉酒红颜浑身自然温暖。

注释①放:露出。②青眼:指初生之柳叶,细长如眼。③约略:大概,差不多。④疏香:借指梅花。⑤乱:热闹,红火。⑥韶光:美好的时光,常指春光。⑦但莫管:只是不要顾及。

dòng xiān
[ [ sòng cháo ] ] yuán yīng
nián chūn , , wéi méi liǔ jiān wèi zuì shēn       
zhì yīng huā làn màn shí , , chūn shuāi chí , , shǐ 使 rén xīn       
zuò dòng xiān , , shǐ 使 tàn chūn zhě zhī , , hòu shí zhī huǐ       
xuě yún sàn jìn , , fàng xiǎo qíng chí yuàn       
yáng liǔ rén biàn 便 qīng yǎn       
gèng fēng liú duō chù , , diǎn méi xīn , , xiàng yìng yuǎn , , yuē luè pín qīng xiào qiǎn       
nián chūn hǎo chù , , zài nóng fāng , , xiǎo yàn shū xiāng zuì jiāo ruǎn       
dào qīng míng shí hòu , , bǎi qiān hóng , , huā zhèng luàn , , shī chūn fēng bàn       
zǎo zhàn sháo guāng gòng zhuī yóu , , dàn guǎn chūn hán , , zuì hóng nuǎn
热度:97 作者: [宋朝] 李元膺
类型:写风|写花|寂寞|春游|秋千|往事|

寂寞秋千两绣旗,日长花影转阶迟。

燕惊午梦周遮语,蝶困春游落拓飞。

思往事,入颦眉,柳梢阴重又当时。

薄情风絮难拘束,飞过东墙不肯归。

zhè tiān
[ [ sòng cháo ] ] yuán yīng
qiū qiān liǎng xiù , , zhǎng huā yǐng zhuǎn jiē chí       
yàn jīng mèng zhōu zhē , , dié kùn chūn yóu luò tuò fēi       
wǎng shì , , pín méi , , liǔ shāo yīn zhòng yòu dāng shí       
báo qíng fēng nán shù , , fēi guò dōng qiáng kěn guī
热度:117 作者: [宋朝] 李元膺
类型:写雨|写风|写花|写人|情怀|苦难|悲凉|写酒|

廉纤细雨,殢东风如困。

萦断千丝为谁恨。

向楚宫一梦,千古悲凉,无处问。

愁到而今未尽。

分明都是泪,泣柳沾花,常与骚人伴孤闷。

记当年、得意处,酒力方融,怯轻寒、玉炉香润。

又岂识、情怀苦难禁,对点滴檐声,夜寒灯晕。

dòng xiān
[ [ sòng cháo ] ] yuán yīng
lián xiān , , dōng fēng kùn       
yíng duàn qiān wéi shuí hèn       
xiàng chǔ gōng mèng , , qiān bēi liáng , , chù wèn       
chóu dào ér jīn wèi jìn       
fèn míng dōu shì lèi , , liǔ zhān huā , , cháng sāo rén bàn mèn       
dāng nián chù , , jiǔ fāng róng , , qiè qīng hán xiāng rùn       
yòu shí qíng huái 怀 nán jìn , , duì diǎn yán shēng , , hán dēng yūn
热度:284 作者: [宋朝] 李元膺
类型:春天|写雪|写风|写花|写人|杨柳|写梅|写云|

雪云散尽,放晓晴池院。

杨柳于人便青眼。

更风流多处,一点梅心,相映远,约略颦轻笑浅。

一年春好处,不在浓芳,小艳疏香最娇软。

到清明时候,百紫千红,花正乱,已失春风一半。

早占取韶光共追游,但莫管春寒,醉红自暖。

注释
①放:露出。
②青眼:指初生之柳叶,细长如眼。
③约略:大概,差不多。
④疏香:借指梅花。
⑤乱:热闹,红火。
⑥韶光:美好的时光,常指春光。
⑦但莫管:只是不要顾及。
翻译
雪后阴云散尽,拂晓时池水花木的庭院已然放晴。杨柳绽放着嫩芽新叶,遇人便露出了喜悦媚眼。更有风流多情,是那一点梅心。远远地与杨柳相映,隐约地露出淡淡的哀愁、微微的笑容。
一年春光最好处,不在繁花浓艳,那梅柳初绽的清艳花朵和疏淡芳香最是娇媚温柔。到了清明时节,繁花盛开一片纷乱,现在极盛衰微的征兆,已丧失了春光美景的一半。及早地占取那短促的韶光。共同游乐追欢,莫管料峭春寒,醉酒红颜浑身自然温暖。
dòng xiān
[ [ sòng cháo ] ] yuán yīng
xuě yún sàn jìn , , fàng xiǎo qíng chí yuàn       
yáng liǔ rén biàn 便 qīng yǎn       
gèng fēng liú duō chù , , diǎn méi xīn , , xiàng yìng yuǎn , , yuē luè pín qīng xiào qiǎn       
nián chūn hǎo chù , , zài nóng fāng , , xiǎo yàn shū xiāng zuì jiāo ruǎn       
dào qīng míng shí hòu , , bǎi qiān hóng , , huā zhèng luàn , , shī chūn fēng bàn       
zǎo zhàn sháo guāng gòng zhuī yóu , , dàn guǎn chūn hán , , zuì hóng nuǎn
热度:132 作者: [宋朝] 李元膺
类型:写雨|写风|写花|写人|写茶|海棠|

去年相逢深院宇,海棠下、曾歌金缕。

歌罢花如雨。

翠罗衫上,点点红无数。

今岁重寻携手处,空物是人非春暮。

回首青门路。

乱红飞絮,相逐东风去。

chá píng ér
[ [ sòng cháo ] ] yuán yīng
nián xiàng féng shēn yuàn , , hǎi táng xià céng jīn       
huā       
cuì luó shān shàng , , diǎn diǎn hóng shù       
jīn suì zhòng xún xié shǒu chù , , kōng shì rén fēi chūn       
huí shǒu qīng mén       
luàn hóng fēi , , xiàng zhú dōng fēng