古诗词大全

热度:4 作者: [宋朝] 吴芾
类型:写景|山水|写山|写水|写人|景物|写云|

平生好山水,至老心不移。

每闻有佳处,欲见唯恐迟。

相去虽云远,不惮脚力疲。

纵不能得到,夜梦必见之。

晚岁卜筑地,一半在翠微。

山水既俱胜,景物还相宜。

旁人来睹此,已自心目怡。

若乃梦中见,则又远过斯。

高山与流水,到处皆崛奇。

其间有楼观,金碧仍相辉。

幽深极险怪,皆世所未窥。

谓必神仙窟,非世所得知。

不谓我凡骨,乃获来游嬉。

恍然若惊觉,有如天上归。

是岂造物者,不与人相违。

知我有雅好,特以此见贻。

嗟我今老矣,万事都弃遗。

犹有山水债,未能忘梦思。

他日或蝉蜕,百态不愿为。

只愿海山去,赴我赤松期。

mèng
[ [ sòng cháo ] ] fèi
píng shēng hǎo shān shuǐ zhì lǎo xīn        měi wén yǒu jiā chù jiàn wéi kǒng chí        xiàng suī yún yuǎn dàn jiǎo        zòng néng dào mèng jiàn zhī        wǎn suì bo zhù bàn zài cuì wēi        shān shuǐ shèng jǐng hái xiàng        páng rén lái xīn        ruò nǎi mèng zhōng jiàn yòu yuǎn guò        gāo shān liú shuǐ dào chù jiē jué        jiān yǒu lóu guān jīn réng xiàng huī        yōu shēn xiǎn guài jiē shì suǒ wèi kuī        wèi shén xiān fēi shì suǒ zhī        wèi fán nǎi huò lái yóu        huǎng rán ruò jīng jiào yǒu tiān shàng guī        shì zào zhě rén xiàng wéi        zhī yǒu hǎo jiàn        jiē jīn lǎo wàn shì dōu        yóu yǒu shān shuǐ zhài wèi néng wàng mèng        huò chán tuì bǎi tài yuàn wéi        zhī yuàn hǎi shān chì sōng       
热度:4 作者: [宋朝] 吴芾
类型:写景|写花|山水|写山|写水|写马|写人|景物|写湖|写云|写酒|

我治湖上园,占断山水窟。

幽事日相关,颇觉无暇逸。

有客来相过,云欲救我失。

谓我谁爱閒,未得居閒术。

众人役利名,公独役景物。

固与众人殊,未免俱汩没。

孰若淡无营,燕坐一虚室。

百念尽消除,百事付真率。

物来则应之,岂可自撄拂。

客言非不忠,我意客未悉。

万物仗境生,百果因花实。

我闻洛阳城,名园浑比迹。

至如司马公,朴素世莫及。

有园号独乐,晚岁亦如葺。

人心固不同,岂能尽如一。

顾我病且衰,行年将七十。

光景去不留,余龄那可必。

要当且逍遥,乐此桑榆日。

宁如土木偶,终朝长兀兀。

况月佳山水,兹焉久蟠郁。

地灵尽发露,一旦为我出。

若不一领略,无乃太拘执。

何妨几席间,时与相顾揖。

择胜把酒杯,搜奇入诗笔。

犹恨景物多,未能尽收拾。

他人视若忙,我心常自佚。

人无所用心,先圣每忿疾。

既不学群儿,诧仙仍佞佛。

不有博奕乎,为之犹胜弗。

客既闻斯言,语塞几若讷。

因为客书之,聊以志仿佛。

会须画成图,继取王摩诘。

nán
[ [ sòng cháo ] ] fèi
zhì shàng yuán zhàn duàn shān shuǐ        yōu shì xiàng guān jiào xiá        yǒu lái xiàng guò yún jiù shī        wèi shuí ài jiān wèi jiān shù        zhòng rén míng gōng jǐng        zhòng rén shū wèi miǎn méi        shú ruò dàn yíng yàn zuò shì        bǎi niàn jìn xiāo chú bǎi shì zhēn        lái yīng zhī yīng        yán fēi zhōng wèi        wàn zhàng jìng shēng bǎi guǒ yīn huā shí        wén luò yáng chéng míng yuán hún        zhì gōng shì        yǒu yuán hào wǎn suì        rén xīn tóng néng jìn        bìng qiě shuāi háng nián jiāng shí        guāng jǐng liú líng        yào dāng qiě xiāo yáo sāng        níng ǒu zhōng cháo zhǎng        kuàng yuè jiā shān shuǐ yān jiǔ pán        líng jìn dàn wéi chū        ruò lǐng luè nǎi tài zhí        fáng jiān shí xiàng        shèng jiǔ bēi sōu shī        yóu hèn jǐng duō wèi néng jìn shōu shí        rén shì ruò máng xīn cháng        rén suǒ yòng xīn xiān shèng měi fèn 忿        xué qún ér chà xiān réng nìng        yǒu wéi zhī yóu shèng        wén yán sāi ruò        yīn wéi shū zhī liáo zhì fǎng 仿        huì huà chéng wáng jié       
热度:2 作者: [宋朝] 吴芾
类型:写山|写人|写鬼|写云|

高才独立万夫却,险语磨崖山鬼愕。

翕然万口竞流传,一字谁能加笔削。

自怜庸钝百不聪,晚来喜见人中龙。

更看挥翰光夺目,恍如海蜃浮青红。

一时闻望已难攀,相见平居养浩然。

慷慨胸襟包海岳,轩昂高义薄云天。

散材不谓蒙知遇,孤迹何期遂保全。

碌碌未能酬国士,正惭他日尉通泉。

tóng yóu yàn dàng gēng suǒ fàn xiàng yóu shān yùn · · líng
[ [ sòng cháo ] ] fèi
gāo cái wàn què xiǎn shān guǐ è        rán wàn kǒu jìng liú chuán shuí néng jiā xuē        lián yōng dùn bǎi cōng wǎn lái jiàn rén zhōng lóng        gèng kàn huī hàn guāng duó huǎng hǎi shèn qīng hóng        shí wén wàng nán pān xiàng jiàn píng yǎng hào rán        kāng kǎi xiōng jīn bāo hǎi yuè xuān áng gāo báo yún tiān        sàn cái wèi méng zhī suí bǎo quán        wèi néng chóu guó shì zhèng cán wèi tōng quán       
热度:1 作者: [宋朝] 吴芾
类型:写山|写人|叹息|

晚学愧淹博,微官妨隐盘。

攀龙荣请一,敛板喜承颜。

懦庸资盼睐,簿领洗尘烦。

南丰茂人杰,才望蔼江关。

题舆裨德政,镇俗念时艰。

仙山寻胜外,妙句落人间。

气连天柱壮,清夺霜空寒。

一读三叹息,发立谁敢谩。

但嗟俊逸才,尚滞海之湾。

中兴急贤哲,日日闻赐环。

况复有如公,骥足宁久閒。

会须早命驾,即日当召还。

发硎观利器,断鳌新海寰。

宣室伫前席,顾问应夜阑。

tóng yóu yàn dàng gēng suǒ fàn xiàng yóu shān yùn
[ [ sòng cháo ] ] fèi
wǎn xué kuì yān wēi guān fáng yǐn pán        pān lóng róng qǐng liǎn bǎn chéng yán        nuò yōng pàn lài 簿 lǐng chén fán        nán fēng mào rén jié cái wàng ǎi jiāng guān        zhèng zhèn niàn shí jiān        xiān shān xún shèng wài miào luò rén jiān        lián tiān zhù zhuàng qīng duó shuāng kōng hán        sān tàn shuí gǎn màn        dàn jiē jun4 cái shàng zhì hǎi zhī wān        zhōng xìng xián zhé wén huán        kuàng yǒu gōng níng jiǔ jiān        huì zǎo mìng jià dāng zhào hái        xíng guān duàn áo xīn hǎi huán        xuān shì zhù qián wèn yīng lán       
热度:3 作者: [宋朝] 吴芾
类型:写风|写山|写人|

此君生长此山中,直节从来自不同。

今日高标还卓出,万人谁不仰清风。

zhú
[ [ sòng cháo ] ] fèi
jun1 shēng zhǎng shān zhōng zhí jiē cóng lái tóng        jīn gāo biāo hái zhuó chū wàn rén shuí yǎng qīng fēng       
热度:3 作者: [宋朝] 吴芾
类型:写风|写山|写人|写湖|

老夫近日苦多屯,且喜来朝已立春。

但得余殃随腊去,敢图好事逐年新。

湖山入眼风光好,亲旧论心气味真。

更若此身无疾疚,快哉天地一閒人。

chūn
[ [ sòng cháo ] ] fèi
lǎo jìn duō tún qiě lái cháo chūn        dàn yāng suí gǎn hǎo shì zhú nián xīn        shān yǎn fēng guāng hǎo qīn jiù lùn xīn wèi zhēn        gèng ruò shēn jiù kuài zāi tiān jiān rén       
热度:1 作者: [宋朝] 吴芾
类型:

自惭面目久尘埃,拟对冰姿一笑开。

闻道前村连夜发,岂辞健步远移来。

méi běi huáng qīng biǎo yùn
[ [ sòng cháo ] ] fèi
cán miàn jiǔ chén āi duì bīng 姿 xiào kāi        wén dào qián cūn lián jiàn yuǎn lái       
热度:3 作者: [宋朝] 吴芾
类型:写人|

我本农家世贱贫,一门相继亦簪绅。

当知来处非今日,莫学诗人只为身。

zhǒng táng
[ [ sòng cháo ] ] fèi
běn nóng jiā shì jiàn pín mén xiàng zān shēn        dāng zhī lái chù fēi jīn xué shī rén zhī wéi shēn       
热度:4 作者: [宋朝] 吴芾
类型:写马|写人|寂寞|

晚学知谁继后尘,乡闾旧仰老成人。

门无车马何妨静,室有诗书不厌分。

闹里抽身甘寂寞,閒中觅中鬭清新。

杖藜莫惜频过我,共醉床头满榼春。

zhī zhì zhèng yùn
[ [ sòng cháo ] ] fèi
wǎn xué zhī shuí hòu chén xiāng jiù yǎng lǎo chéng rén        mén chē fáng jìng shì yǒu shī shū yàn fèn        nào chōu shēn gān jiān zhōng zhōng dòu qīng xīn        zhàng pín guò gòng zuì chuáng tóu mǎn chūn       
热度:3 作者: [宋朝] 吴芾
类型:写人|写酒|

此垆当日饮神仙,醉倒和衣壁上眠。

酒醒兴阑人不见,但留佳话古今传。

shuì xiān lóu
[ [ sòng cháo ] ] fèi
dāng yǐn shén xiān zuì dǎo shàng mián        jiǔ xǐng xìng lán rén jiàn dàn liú jiā huà jīn chuán