古诗词大全

热度:3 作者: [宋朝] 吴芾
类型:写花|写人|旷达|海棠|

闻道城东有故家,海棠初试万枝花。

偶来花下烧银烛,还似空中散绮霞。

园里高人全旷达,坐中骚客富文华。

新诗已就惊人句,醉墨纵横似乱鸦。

shàng guī yóu zhū yuán xiàng zhī yùn èr shǒu · · líng
[ [ sòng cháo ] ] fèi
wén dào chéng dōng yǒu jiā hǎi táng chū shì wàn zhī huā        ǒu lái huā xià shāo yín zhú hái kōng zhōng sàn xiá        yuán gāo rén quán kuàng zuò zhōng sāo wén huá        xīn shī jiù jīng rén zuì zòng héng luàn       
热度:5 作者: [宋朝] 吴芾
类型:写雨|写水|写马|写人|写湖|写草|

万顷湖光一镜开,几人湖上散轮蹄。

水明尽倒千岩影,沙软新成百里堤。

草际已横烟雨艇,眼前无复稻粱畦。

马侯遗迹依然在,顾我无功敢与齐。

shàng guī yóu zhū yuán xiàng zhī yùn èr shǒu
[ [ sòng cháo ] ] fèi
wàn qǐng guāng jìng kāi rén shàng sàn lún        shuǐ míng jìn dǎo qiān yán yǐng shā ruǎn xīn chéng bǎi        cǎo héng yān tǐng yǎn qián dào liáng        hóu rán zài gōng gǎn       
热度:4 作者: [宋朝] 吴芾
类型:写雨|写风|写花|写山|写人|写梅|

行尽山冈喜见梅,停骖深欲少徘徊。

那知急雨连天暗,更有狂风卷地来。

无计略临花下坐,却嗟空向眼前开。

行人赖有尊中绿,遥想孤芳寄一杯。

jiàn kāng zhōng jiàn méi qián yùn
[ [ sòng cháo ] ] fèi
háng jìn shān gāng jiàn méi tíng cān shēn shǎo pái huái        zhī lián tiān àn gèng yǒu kuáng fēng juàn lái        luè lín huā xià zuò què jiē kōng xiàng yǎn qián kāi        háng rén lài yǒu zūn zhōng 绿 yáo xiǎng fāng bēi       
热度:4 作者: [宋朝] 吴芾
类型:写花|写梅|写酒|

尽日经行不见梅,竹篱茅屋漫徘徊。

无时得遣愁怀去,有底能教诗思来。

遥想故园应好在,不知今岁为谁开。

何时花下还如旧,一笑相看把酒杯。

jīng kǒu zhì jiàn kāng jiàn méi huā kǎi rán yǒu zuò
[ [ sòng cháo ] ] fèi
jìn jīng háng jiàn méi zhú máo màn pái huái        shí qiǎn chóu huái 怀 yǒu néng jiāo shī lái        yáo xiǎng yuán yīng hǎo zài zhī jīn suì wéi shuí kāi        shí huā xià hái jiù xiào xiàng kàn jiǔ bēi       
热度:0 作者: [宋朝] 吴芾
类型:写风|写山|写云|写酒|

系舟枯柳岸,穷胜古城阴。

松径云生屧,竹窗风满襟。

不妨情话好,且放酒杯深。

杖履寻归路,西山日未沈。

lián xiáng
[ [ sòng cháo ] ] fèi
zhōu liǔ àn qióng shèng chéng yīn        sōng jìng yún shēng xiè zhú chuāng fēng mǎn jīn        fáng qíng huà hǎo qiě fàng jiǔ bēi shēn        zhàng xún guī 西 shān wèi shěn       
热度:0 作者: [宋朝] 吴芾
类型:写人|

去秋已作送君诗,岂意淹留复许时。

端为九重忧岁歉,故令六辔缓归期。

万人全活俱安业,二麦收成足疗饥。

此事一归君妙画,阴功当自有天知。

gěng màn lǎo qiū guī xìng bèi zhǐ huāng fāng yǒu háng lái gào
[ [ sòng cháo ] ] fèi
qiū zuò sòng jun1 shī yān liú shí        duān wéi jiǔ zhòng yōu suì qiàn lìng liù pèi huǎn guī        wàn rén quán huó ān èr mài shōu chéng liáo        shì guī jun1 miào huà yīn gōng dāng yǒu tiān zhī       
热度:0 作者: [宋朝] 吴芾
类型:写花|写山|写湖|写酒|

我方退老湖山上,混迹渔樵甘放浪。

亲旧凋零会面稀,与君亦复成疏旷。

何期拥节到乡邦,得得驱车肯迂访。

开门倒屣笑相迎,尽室欢忻无此况。

湖光山色似争辉,两眼韶华更骀荡。

伸眉抵掌话中肠,正好花前倒春酿。

胡为欲去挽不留,忍把阳关容易唱。

嗟乎来日苦无多,况是频年婴拙恙。

兴来亦欲强登临,龙钟未免扶藜杖。

目前衰飒已如斯,宁保明年见花放。

而今花下幸逢君,岂容不尽长鲸量。

如君志尚迥不九,治行既高心且壮。

方当圣主急搜扬,为斲岂应遗巧匠。

会看唾手取功名,尽展才猷结旒纩。

出处从今不复齐,尊酒何由更相向。

临期一醉尚何辞,后夜月明空怅望。

gěng màn lǎo jiāng mìng xiāng bāng jiàn guò cōng yán bié zuò shī sòng zhī
[ [ sòng cháo ] ] fèi
fāng tuì 退 lǎo shān shàng hún qiáo gān fàng làng        qīn jiù diāo líng huì miàn jun1 chéng shū kuàng        yōng jiē dào xiāng bāng chē kěn fǎng 访        kāi mén dǎo xiào xiàng yíng jìn shì huān xīn kuàng        guāng shān zhēng huī liǎng yǎn sháo huá gèng dài dàng        shēn méi zhǎng huà zhōng cháng zhèng hǎo huā qián dǎo chūn niàng        wéi wǎn liú rěn yáng guān róng chàng        jiē lái duō kuàng shì pín nián yīng zhuō yàng        xìng lái qiáng dēng lín lóng zhōng wèi miǎn zhàng        qián shuāi níng bǎo míng nián jiàn huā fàng        ér jīn huā xià xìng féng jun1 róng jìn zhǎng jīng liàng        jun1 zhì shàng jiǒng jiǔ zhì háng gāo xīn qiě zhuàng        fāng dāng shèng zhǔ sōu yáng wéi zhuó yīng qiǎo jiàng        huì kàn tuò shǒu gōng míng jìn zhǎn cái yóu jié liú kuàng        chū chù cóng jīn zūn jiǔ yóu gèng xiàng xiàng        lín zuì shàng hòu yuè míng kōng chàng wàng       
热度:4 作者: [宋朝] 吴芾
类型:写人|人生|

人生七十古来稀,我幸君今及见之。

教得子能传素业,养成孙亦守清规。

禀生坎坷今当泰,积善初终志不移。

白首喜为林下伴,愿从今日到期颐。

lǎo shēng cháo wéi shòu 寿
[ [ sòng cháo ] ] fèi
rén shēng shí lái xìng jun1 jīn jiàn zhī        jiāo néng chuán yǎng chéng sūn shǒu qīng guī        bǐng shēng kǎn jīn dāng tài shàn chū zhōng zhì        bái shǒu wéi lín xià bàn yuàn cóng jīn dào       
热度:1 作者: [宋朝] 吴芾
类型:写山|写人|

送尽行人我独留,老夫无计解离忧。

劝君今夜休辞醉,明日江山总是愁。

zhì jiǔ jiàn háng yīn chéng jué
[ [ sòng cháo ] ] fèi
sòng jìn háng rén liú lǎo jiě yōu        quàn jun1 jīn xiū zuì míng jiāng shān zǒng shì chóu       
热度:4 作者: [宋朝] 吴芾
类型:写风|写山|写水|写马|写人|美人|月光|沙漠|秋夜|写草|写云|写酒|

秋夜凉,秋夜凉,碧天如水涵月光。

空堂耿耿不成寐,起坐拔剑歌慨慷。

罢金樽,还独酌,试一停杯问寥廊。

此身此世竟如何,摇摇惊燕巢风幕。

伊昔我生适太平,岂信中原有甲兵。

扬鞭走马长安市,美人如玉酒如渑。

可惜太平留不住,不旦风尘沓回互。

谁知年少乐游场,翻作敌人争战处。

烽火照天光夺日,杀气腾空暗如雾。

皇家骨肉几千人,尽逐銮舆沙漠去。

回头宫阙成一空,惟有山河在如故。

咄咄奸谀何误国,二十年来启边隙。

边隙已成犹自如,忍使吾民罹此极。

哀哉吾民亦何辜,父子连年死锋镝。

兴言及此心胆寒,空对秋风泪横臆。

泪横臆,宇宙回旋云失色。

我闻古亦有乱离,人道乱离今过昔。

一人厌奔走,四海念休息。

如何廊庙土木人,安坐恬然有肉食。

我今愿得上方斩马剑,尽取兇徒肆诛殛。

却总堂堂百万师,净扫边尘空塞北。

莫言草芥无奇策,愿蒙天子一前席。

pān zhòng yán qiū tàn
[ [ sòng cháo ] ] fèi
qiū liáng qiū liáng tiān shuǐ hán yuè guāng        kōng táng gěng gěng chéng mèi zuò jiàn kǎi kāng        jīn zūn hái zhuó shì tíng bēi wèn liáo láng        shēn shì jìng yáo yáo jīng yàn cháo fēng        shēng shì tài píng xìn zhōng yuán yǒu jiǎ bīng        yáng biān zǒu zhǎng ān shì měi rén jiǔ miǎn        tài píng liú zhù dàn fēng chén huí        shuí zhī nián shǎo yóu chǎng fān zuò rén zhēng zhàn chù        fēng huǒ zhào tiān guāng duó shā téng kōng àn        huáng jiā ròu qiān rén jìn zhú luán shā        huí tóu gōng què chéng kōng wéi yǒu shān zài        duō duō jiān guó èr shí nián lái biān        biān chéng yóu rěn shǐ 使 mín        āi zāi mín lián nián fēng        xìng yán xīn dǎn hán kōng duì qiū fēng lèi héng        lèi héng zhòu huí xuán yún shī        wén yǒu luàn rén dào luàn jīn guò        rén yàn bēn zǒu hǎi niàn xiū        láng miào rén ān zuò tián rán yǒu ròu shí        jīn yuàn shàng fāng zhǎn jiàn jìn xiōng zhū        què zǒng táng táng bǎi wàn shī jìng sǎo biān chén kōng sāi běi        yán cǎo jiè yuàn méng tiān qián