古诗词大全

热度:2 作者: [明朝] 袁凯
类型:

亭亭虚心植,冉冉繁阴布。

既掩猗兰砌,还覆莓苔路。

卷舒今自知,衰荣随所寓。

默契方在兹,临轩挹清醑。

yǒng chí shàng jiāo
[ [ míng cháo ] ] yuán kǎi
tíng tíng xīn zhí rǎn rǎn fán yīn        yǎn lán hái méi tái        juàn shū jīn zhī shuāi róng suí suǒ        fāng zài lín xuān qīng       
热度:1 作者: [明朝] 袁凯
类型:写风|写花|写酒|

酒正初传内府醪,南来河伯避行舠。

百年祀事崇邦典,半夜神光出海涛。

花散晓风纷烂熳,礼成春殿肃清高。

圣躬端为苍生祷,不比乘槎汉使劳。

wáng shū shàn tiān fēi yǒu xuě
[ [ míng cháo ] ] yuán kǎi
jiǔ zhèng chū chuán nèi láo nán lái háng dāo        bǎi nián shì chóng bāng diǎn bàn shén guāng chū hǎi tāo        huā sàn xiǎo fēng fēn làn màn chéng chūn diàn 殿 qīng gāo        shèng gōng duān wéi cāng shēng dǎo chéng chá hàn shǐ 使 láo       
热度:4 作者: [明朝] 袁凯
类型:

段生方逾垣,泄柳方闭门。

二子岂独善,盖亦避世喧。

种粟在南野,种葵在东园。

日夕饭一盘,万钟何加焉。

周孔有遗书,学士有遗言。

吟咏荒园里,聊以终岁年。

èr shí shǒu · · jiǔ
[ [ míng cháo ] ] yuán kǎi
duàn shēng fāng yuán xiè liǔ fāng mén        èr shàn gài shì xuān        zhǒng zài nán zhǒng kuí zài dōng yuán        fàn pán wàn zhōng jiā yān        zhōu kǒng yǒu shū xué shì yǒu yán        yín yǒng huāng yuán liáo zhōng suì nián       
热度:6 作者: [明朝] 袁凯
类型:写山|写人|

李斯游洛阳,名遂身亦危。

一人具五刑,于古岂有之。

呼儿语黄犬,相顾涕交颐。

斯时夏黄公,商山方采芝。

èr shí shǒu · ·
[ [ míng cháo ] ] yuán kǎi
yóu luò yáng míng suí shēn wēi        rén xíng yǒu zhī        ér huáng quǎn xiàng jiāo        shí xià huáng gōng shāng shān fāng cǎi zhī       
热度:1 作者: [明朝] 袁凯
类型:

庄周善著书,汪洋不可禁。

时时诋仲尼,何况赐与参。

南金铸刍狗,隋珠弹微禽。

自昔多横议,言高罪弥深。

èr shí shǒu · ·
[ [ míng cháo ] ] yuán kǎi
zhuāng zhōu shàn zhe shū wāng yáng jìn        shí shí zhòng kuàng cān        nán jīn zhù chú gǒu suí zhū dàn wēi qín        duō héng yán gāo zuì shēn       
热度:2 作者: [明朝] 袁凯
类型:儿童|

关中论功业,相国称发踪。

一朝清苑地,廷尉忽相逢。

免冠且徒跣,局促如儿童。

陆生虽竖儒,进退颇从容。

èr shí shǒu · · liù
[ [ míng cháo ] ] yuán kǎi
guān zhōng lùn gōng xiàng guó chēng zōng        cháo qīng yuàn tíng wèi xiàng féng        miǎn guàn qiě xiǎn ér tóng        shēng suī shù jìn tuì 退 cóng róng       
热度:1 作者: [明朝] 袁凯
类型:写风|写山|

秦师困邯郸,赵氏旦夕危。

鲁连山中来,排患在重围。

折冲不复言,辞金忽焉归。

清风映东夏,千载以为奇。

我思邹孟氏,处世一何宜。

被发虽可救,闭户终可为。

斯言足明训,贤独未之思。

èr shí shǒu · ·
[ [ míng cháo ] ] yuán kǎi
qín shī kùn hán dān zhào shì dàn wēi        lián shān zhōng lái pái huàn zài zhòng wéi        shé chōng yán jīn yān guī        qīng fēng yìng dōng xià qiān zǎi wéi        zōu mèng shì chù shì        bèi suī jiù zhōng wéi        yán míng xùn xián wèi zhī       
热度:1 作者: [明朝] 袁凯
类型:写景|写山|写人|读书|写酒|

幽谷有贫士,白发被两肩。

人事既乖互,年运亦迍邅。

敝屣久不缝,短褐夙已穿。

读书虽闻道,好酒况无钱。

常遭富人笑,岂有贵人怜。

我闻齐景公,千驷亦徒然。

夷齐饿西山,后世称圣贤。

èr shí shǒu · ·
[ [ míng cháo ] ] yuán kǎi
yōu yǒu pín shì bái bèi liǎng jiān        rén shì guāi nián yùn zhūn zhān        jiǔ féng duǎn chuān 穿        shū suī wén dào hǎo jiǔ kuàng qián        cháng zāo rén xiào yǒu guì rén lián        wén jǐng gōng qiān rán        è 饿 西 shān hòu shì chēng shèng xián       
热度:1 作者: [明朝] 袁凯
类型:爱慕|

蓐食出门去,惨惨践严霜。

问子将何之,千里赴洛阳。

洛阳有剧孟,任侠世称强。

我愿从之游,气势相颉颃。

路逢二三子,被服儒衣裳。

少长各有礼,讲诵麋鹿常中心忽爱慕,与彼遂相忘。

èr shí shǒu · · sān
[ [ míng cháo ] ] yuán kǎi
shí chū mén cǎn cǎn jiàn yán shuāng        wèn jiāng zhī qiān luò yáng        luò yáng yǒu mèng rèn xiá shì chēng qiáng        yuàn cóng zhī yóu shì xiàng jié háng        féng èr sān bèi shang        shǎo zhǎng yǒu jiǎng sòng 鹿 cháng zhōng xīn ài suí xiàng wàng       
热度:2 作者: [明朝] 袁凯
类型:写人|

白日生东海,倏忽堕崦嵫。

皓月方满盈,斯须亦已亏。

淮阴有奇功,赫赫在一时。

焉知束缚去,还为儿女欺。

天道每如此,人事安足悲。

独羡鸱夷子,轻舟去江湄。

èr shí shǒu · · èr
[ [ míng cháo ] ] yuán kǎi
bái shēng dōng hǎi shū duò yān        hào yuè fāng mǎn yíng kuī        huái yīn yǒu gōng zài shí        yān zhī shù hái wéi ér        tiān dào měi rén shì ān bēi        xiàn chī qīng zhōu jiāng méi