古诗词大全

热度:4 作者: [明朝] 唐顺之
类型:

汉皇有道伏羌胡,南粤何知擅一隅。

万里出师将问罪,不因大海富明珠。

nán zhēng liù shǒu · · èr
[ [ míng cháo ] ] táng shùn zhī
hàn huáng yǒu dào qiāng nán yuè zhī shàn        wàn chū shī jiāng wèn zuì yīn hǎi míng zhū       
热度:6 作者: [明朝] 唐顺之
类型:

牂牁南去乱峰连,滇海藤江一带悬。

纵谓蛮封堪画地,不知汉将若从天。

nán zhēng liù shǒu · ·
[ [ míng cháo ] ] táng shùn zhī
zāng nán luàn fēng lián diān hǎi téng jiāng dài xuán        zòng wèi mán fēng kān huà zhī hàn jiāng ruò cóng tiān       
热度:5 作者: [明朝] 唐顺之
类型:写雪|写马|写人|

月明吹笛武陵川,马上行人望跕鸢。

莫怕炎洲饶毒疠,一冬飞雪似胡天。

nán zhēng liù shǒu · · líng
[ [ míng cháo ] ] táng shùn zhī
yuè míng chuī líng chuān shàng háng rén wàng dié yuān        yán zhōu ráo dōng fēi xuě tiān       
热度:6 作者: [明朝] 唐顺之
类型:写花|写人|竞渡|

南薰应律转朱旗,火帝乘离锦席披。

榴吐千花承羽盖,蓂开五叶拂瑶墀。

冰盘错出仙人掌,金缕遥分织女丝。

复道龙舟方竞渡,衔恩共许向昆池。

tíng yàn
[ [ míng cháo ] ] táng shùn zhī
nán xūn yīng zhuǎn zhū huǒ chéng jǐn        liú qiān huā chéng gài kāi yáo chí        bīng pán cuò chū xiān rén zhǎng jīn yáo fèn zhī        dào lóng zhōu fāng jìng xián ēn gòng xiàng kūn chí       
热度:6 作者: [明朝] 唐顺之
类型:写马|

穹庐元以射雕称,一骑常先万马腾。

意气肯甘胡地老,勋名终属汉坛登。

斫残右臂方挥刃,殪尽追锋未释冰。

归自虏中还破虏,古来名将亦谁曾。

zǒng bīng fāng fāng xiàn zhōng shí èr nián ér guī zài zhōng chēng wéi
[ [ míng cháo ] ] táng shùn zhī
qióng yuán shè diāo chēng cháng xiān wàn téng        kěn gān lǎo xūn míng zhōng shǔ hàn tán dēng        zhuó cán yòu fāng huī rèn jìn zhuī fēng wèi shì bīng        guī zhōng hái lái míng jiāng shuí céng       
热度:5 作者: [明朝] 唐顺之
类型:写水|写人|湖水|写湖|西湖|写草|

桃树临溪思不禁,扁舟重问草堂阴。

西湖水落鼋鼍石,南国霜清橘柚林。

垄际流泉宜稻性,窗前过鹿解人心。

忆君剪径相迎处,今日蓬蒿又已侵。

zài yóu qīng zhuāng zhí zhǔ rén zài yùn
[ [ míng cháo ] ] táng shùn zhī
táo shù lín jìn biǎn zhōu zhòng wèn cǎo táng yīn        西 shuǐ luò yuán tuó shí nán guó shuāng qīng yòu lín        lǒng liú quán dào xìng chuāng qián guò 鹿 jiě rén xīn        jun1 jiǎn jìng xiàng yíng chù jīn péng hāo yòu qīn       
热度:3 作者: [明朝] 唐顺之
类型:写山|写草|写云|

漫漫岚气半晴阴,摵摵庭柯叶乱吟。

始觉孟秋云物至,因知宴岁旅情深。

孤鸢影跕寒岩草,鸣蝈声连野戍砧。

戈甲满山乘塞卒,天骄何处欲相侵。

qiū jiǔ shàng zài rùn yuè shí tài píng zhài shǐ jiàn qiū
[ [ míng cháo ] ] táng shùn zhī
màn màn lán bàn qíng yīn shè shè tíng luàn yín        shǐ jiào mèng qiū yún zhì yīn zhī yàn suì qíng shēn        yuān yǐng dié hán yán cǎo míng guō shēng lián shù zhēn        jiǎ mǎn shān chéng sāi tiān jiāo chù xiàng qīn       
热度:3 作者: [明朝] 唐顺之
类型:写风|写花|写水|

正怜火树斗春妍,忽见清辉映夜阑。

出海蛟珠犹带水,满堂罗袖欲生寒。

烛花不碍空中影,晕气疑从月里看。

为语东风暂相借,来宵还得尽余欢。

yuán yǒng bīng dēng
[ [ míng cháo ] ] táng shùn zhī
zhèng lián huǒ shù dòu chūn yán jiàn qīng huī yìng lán        chū hǎi jiāo zhū yóu dài shuǐ mǎn táng luó xiù shēng hán        zhú huā ài kōng zhōng yǐng yūn cóng yuè kàn        wéi dōng fēng zàn xiàng jiè lái xiāo hái jìn huān       
热度:9 作者: [明朝] 唐顺之
类型:写雪|

久已废逢迎,萧然世外情。

因君访茅屋,相送到江城。

远岫雪中绿,寒流冰下行。

可堪此时别,独自返柴荆。

dān yáng bié wáng dào
[ [ míng cháo ] ] táng shùn zhī
jiǔ fèi féng yíng xiāo rán shì wài qíng        yīn jun1 fǎng 访 máo xiàng sòng dào jiāng chéng        yuǎn xiù xuě zhōng 绿 hán liú bīng xià háng        kān shí bié fǎn chái jīng       
热度:6 作者: [明朝] 唐顺之
类型:
身名幸自谢笼樊,白首为农誓不谖。
惯住山中知鹿性,数行树下识禽言。
巾车每许邻翁借,书帙闲同道士翻。
醉后渐看松月上,满村鸡犬寂无喧。
shān zhuāng xián
[ [ míng cháo ] ] táng shùn zhī
shēn míng xìng xiè lóng fán bái shǒu wéi nóng shì xuān guàn zhù shān zhōng zhī 鹿 xìng shù háng shù xià shí qín yán jīn chē měi lín wēng jiè shū zhì xián tóng dào shì fān zuì hòu jiàn kàn sōng yuè shàng mǎn cūn quǎn xuān