古诗词大全

热度:1 作者: [明朝] 唐顺之
类型:写水|写马|写草|

客心流水与争驰,寒垒疏星度峡时。

未返王孙犹草色,初来戍卒是瓜期。

去乡祇觉蝉声似,出塞方知马脊危。

辛苦下情何计达,早年曾诵《采薇》诗。

xiǎo fēng
[ [ míng cháo ] ] táng shùn zhī
xīn liú shuǐ zhēng chí hán lěi shū xīng xiá shí        wèi fǎn wáng sūn yóu cǎo chū lái shù shì guā        xiāng jiào chán shēng chū sāi fāng zhī wēi        xīn xià qíng zǎo nián céng sòng cǎi wēi shī       
热度:1 作者: [明朝] 唐顺之
类型:写景|写人|写鬼|写鱼|

有客赠我日本刀,鱼须作靶青丝绠。

重重碧海浮渡来,身上龙文杂藻荇。

怅然提刀起四顾,白日高高天冏冏。

毛发凛冽生鸡皮,坐失炎蒸日方永。

闻道倭夷初铸成,几岁埋藏掷深井。

日淘月炼火气尽,一片凝冰斗清冷。

持此月中斫桂树,顾兔应知避光景。

倭夷涂刀用人血,至今斑点谁能整。

精灵长与刀相随,清宵恍见夷鬼影。

迩来鞑靼颇骄黠,昨夜三关又闻警。

谁能将此向龙沙,奔腾一斩单于颈。

古为神物用有时,且向囊中试韬颖。

běn dāo
[ [ míng cháo ] ] táng shùn zhī
yǒu zèng běn dāo zuò qīng gěng        zhòng zhòng hǎi lái shēn shàng lóng wén zǎo xìng        chàng rán dāo bái gāo gāo tiān jiōng jiōng        máo lǐn liè shēng zuò shī yán zhēng fāng yǒng        wén dào chū zhù chéng suì mái cáng zhì shēn jǐng        táo yuè liàn huǒ jìn piàn níng bīng dòu qīng lěng        chí yuè zhōng zhuó guì shù yīng zhī guāng jǐng        dāo yòng rén xuè zhì jīn bān diǎn shuí néng zhěng        jīng líng zhǎng dāo xiàng suí qīng xiāo huǎng jiàn guǐ yǐng        ěr lái jiāo xiá zuó sān guān yòu wén jǐng        shuí néng jiāng xiàng lóng shā bēn téng zhǎn dān jǐng        wéi shén yòng yǒu shí qiě xiàng náng zhōng shì tāo yǐng       
热度:11 作者: [明朝] 唐顺之
类型:

帷中运策九州清,共说留侯在汉京。

赐第近连平乐观,入朝初给羽林兵。

儒生东阁承颜色,酋长西蕃识姓名。

却望上台多气象,年年长傍紫宸明。

zhāng xiàng gōng shòu 寿 shī
[ [ míng cháo ] ] táng shùn zhī
wéi zhōng yùn jiǔ zhōu qīng gòng shuō liú hóu zài hàn jīng        jìn lián píng guān cháo chū gěi lín bīng        shēng dōng chéng yán qiú zhǎng 西 fān shí xìng míng        què wàng shàng tái duō xiàng nián nián zhǎng bàng chén míng       
热度:5 作者: [明朝] 唐顺之
类型:写风|写山|写人|写鬼|

浮屠善幻多技能,少林拳法世希有。

道人更自出新奇,乃是深山白猿授。

是日茅堂秋气高,霜薄风微静枯柳。

忽然竖发一顿足,崖石迸裂惊砂走。

去来星女掷灵梭,夭矫天魔翻翠袖。

舑含沙鬼戏人,髬{髟思}崟磨牙薙捕兽。

形人自诧我无形,或将跟絓示之肘。

险中呈巧众尽惊,拙里藏机人莫究。

汉京寻撞未趫捷,海□眩人空抖擞。

番身直指日车停,缩首斜钻针眼溜。

百折连腰尽无骨,一撒通身皆是手。

犹言技痒试贾勇,低蹲更作狮子吼。

兴阑顾影却自惜,肯使天机俱泄漏。

余奇未竟已收场,鼻息无声神气守。

道人变化固不测,跳上蒲团如木耦。

é méi dào rén quán
[ [ míng cháo ] ] táng shùn zhī
shàn huàn duō néng shǎo lín quán shì yǒu        dào rén gèng chū xīn nǎi shì shēn shān bái yuán shòu        shì máo táng qiū gāo shuāng báo fēng wēi jìng liǔ        rán shù dùn shí bèng liè jīng shā zǒu        lái xīng zhì líng suō yāo jiǎo tiān fān cuì xiù        tān hán shā guǐ rén { { biāo } } yín shòu        xíng rén chà xíng huò jiāng gēn guà shì zhī zhǒu        xiǎn zhōng chéng qiǎo zhòng jìn jīng zhuō cáng rén jiū        hàn jīng xún zhuàng wèi jiào jié hǎi xuàn rén kōng dǒu sǒu        fān shēn zhí zhǐ chē tíng suō shǒu xié zuàn zhēn yǎn liū        bǎi shé lián yāo jìn tōng shēn jiē shì shǒu        yóu yán yǎng shì jiǎ yǒng dūn gèng zuò shī hǒu        xìng lán yǐng què kěn shǐ 使 tiān xiè lòu        wèi jìng shōu chǎng shēng shén shǒu        dào rén biàn huà tiào shàng tuán ǒu       
热度:12 作者: [明朝] 唐顺之
类型:写雪|写人|

国耻犹未雪,身危亦自甘。

九原人不返,万壑气长寒。

岂恨藏弓早,终知借剑难。

吾生非壮士,于此发冲冠。

yuè wáng fén
[ [ míng cháo ] ] táng shùn zhī
guó chǐ yóu wèi xuě shēn wēi gān        jiǔ yuán rén fǎn wàn zhǎng hán        hèn cáng gōng zǎo zhōng zhī jiè jiàn nán        shēng fēi zhuàng shì chōng guàn       
热度:15 作者: [明朝] 唐顺之
类型:写风|写山|写水|写马|写人|写鬼|妇女|人生|英雄|行舟|深秋|写云|写鱼|

万里群山尽海头,谁筑关城控上游。

巨灵劈山鬼鞭石,英雄作事与神谋。

水压蛟龙蛰深窟,陆断豺虎潜遐陬。

司马分符来作镇,坐销奸宄护神州。

夜半鸣鸡空献计,橐中置人仍被搜。

深秋邀我观海楼,水潦初清海雾收。

风恬浪细鱼鳞起,隔岸隐隐见东牟。

百年海禁颇严密,烟波莽阔无行舟。

圣明弛禁济饥窘,米船衔尾浮群鸥。

百船到岸一船覆,大利小害谁能周。

辽人生不识舟楫,云帆错指旗上旒。

午炊且饱盈瓶粟,夜卧免唱量沙筹。

几时丑虏忽东徙,辽蓟骚然斗不休。

关外胡笳关内柝,妇女乘障夫虔刘。

鸱蹲蛆食安可长,瘜肉不剪成悬疣。

会须驱逐远漠北,安得猛士挺长矛。

昔人失却榆关险,腥秽中华千古羞。

shān hǎi guān chén zhí fāng yāo dēng guān hǎi tíng zuò
[ [ míng cháo ] ] táng shùn zhī
wàn qún shān jìn hǎi tóu shuí zhù guān chéng kòng shàng yóu        líng shān guǐ biān shí yīng xióng zuò shì shén móu        shuǐ jiāo lóng zhé shēn duàn chái qián xiá zōu        fèn lái zuò zhèn zuò xiāo jiān guǐ shén zhōu        bàn míng kōng xiàn tuó zhōng zhì rén réng bèi sōu        shēn qiū yāo guān hǎi lóu shuǐ liáo chū qīng hǎi shōu        fēng tián làng lín àn yǐn yǐn jiàn dōng móu        bǎi nián hǎi jìn yán yān mǎng kuò háng zhōu        shèng míng chí jìn jiǒng chuán xián wěi qún ōu        bǎi chuán dào àn chuán xiǎo hài shuí néng zhōu        liáo rén shēng shí zhōu yún fān cuò zhǐ shàng liú        chuī qiě bǎo yíng píng miǎn chàng liàng shā chóu        shí chǒu dōng liáo sāo rán dòu xiū        guān wài jiā guān nèi tuò chéng zhàng qián liú        chī dūn shí ān zhǎng ròu jiǎn chéng xuán yóu        huì zhú yuǎn běi ān měng shì tǐng zhǎng máo        rén shī què guān xiǎn xīng huì zhōng huá qiān xiū       
热度:3 作者: [明朝] 唐顺之
类型:写草|写羊|

皂衣非复汉庭郎,敝缊深冬卧草堂。

贫薄不羞羸牜孛计,沉浮也逐斗鸡行。

残书阁尽经旬病,异味尝来百草香。

独愧顽心犹未化,十年学道几亡羊。

chén cǎo táng
[ [ míng cháo ] ] táng shùn zhī
zào fēi hàn tíng láng wēn shēn dōng cǎo táng        pín báo xiū léi niú chén zhú dòu háng        cán shū jìn jīng xún bìng wèi cháng lái bǎi cǎo xiāng        kuì wán xīn yóu wèi huà shí nián xué dào wáng yáng       
热度:0 作者: [明朝] 唐顺之
类型:写马|寄语|

日阅军容夜马蹄,孤怀犹畏简书稽。

眼中亲识皆夷貊,梦里经营亦鼓鼙。

画省薰香行载橐,石渠校籍坐然藜。

寄语雍容鸣玉子,可能相念到辽西。

jiāng bái èr
[ [ míng cháo ] ] táng shùn zhī
yuè jun1 róng huái 怀 yóu wèi jiǎn shū        yǎn zhōng qīn shí jiē mèng jīng yíng        huà shěng xūn xiāng háng zǎi tuó shí xiào zuò rán        yōng róng míng néng xiàng niàn dào liáo 西       
热度:1 作者: [明朝] 唐顺之
类型:写雪|写人|思归|写羊|

牙旗高建白羊东,鼓角殷殷瀚海空。

雪后锦裘行塞外,月明清啸满楼中。

幕南五部思归义,蓟北诸军尽立功。

燕颔书生人共羡,一朝投笔去平戎。

zhōu zhōng chéng bèi guān kǒu
[ [ míng cháo ] ] táng shùn zhī
gāo jiàn bái yáng dōng jiǎo yīn yīn hàn hǎi kōng        xuě hòu jǐn qiú háng sāi wài yuè míng qīng xiào mǎn lóu zhōng        nán guī běi zhū jun1 jìn gōng        yàn hàn shū shēng rén gòng xiàn cháo tóu píng róng       
热度:5 作者: [明朝] 唐顺之
类型:写雨|写山|写水|写马|

栖栖终日旅边城,夜向黄厓问古营。

几家戍鼓《渔阳掺》,联骑铙歌《蓟北行》。

峡束雨湫高怒水,山凹树窍激秋声。

跃马壮年微志在,不缘此地客心惊。

xiǔ 宿 huáng yíng
[ [ míng cháo ] ] táng shùn zhī
zhōng biān chéng xiàng huáng wèn yíng        jiā shù yáng chān lián náo běi háng        xiá shù qiū gāo shuǐ shān āo shù qiào qiū shēng        yuè zhuàng nián wēi zhì zài yuán xīn jīng