荣华露槿落纷纷,苍狗依然是白云。
荆渚止称前进士,灞亭不识故将军。
人间无乐徒劳子,天上求文即召君。
楚些西风将泪去,双鸡他日酹秋坟。
wǎn
挽
sūn
孙
shí
石
shān
山
èr
二
shǒu
首
·
·
líng
零
[
[
sòng
宋
cháo
朝
]
]
lù
陆
wén
文
guī
圭
róng
荣
huá
华
lù
露
jǐn
槿
luò
落
fēn
纷
fēn
纷
,
,
cāng
苍
gǒu
狗
yī
依
rán
然
shì
是
bái
白
yún
云
。
。
jīng
荆
zhǔ
渚
zhǐ
止
chēng
称
qián
前
jìn
进
shì
士
,
,
bà
灞
tíng
亭
bú
不
shí
识
gù
故
jiāng
将
jun1
军
。
。
rén
人
jiān
间
wú
无
lè
乐
tú
徒
láo
劳
zǐ
子
,
,
tiān
天
shàng
上
qiú
求
wén
文
jí
即
zhào
召
jun1
君
。
。
chǔ
楚
xiē
些
xī
西
fēng
风
jiāng
将
lèi
泪
qù
去
,
,
shuāng
双
jī
鸡
tā
他
rì
日
lèi
酹
qiū
秋
fén
坟
。
。