古诗词大全

热度:3 作者: [宋朝] 陆文圭
类型:写云|

云英会玉液,真是裴朗偶。

不知岁万钱,买得玉杵白。

shū suǒ jiàn
[ [ sòng cháo ] ] wén guī
yún yīng huì zhēn shì péi lǎng ǒu        zhī suì wàn qián mǎi chǔ bái       
热度:0 作者: [宋朝] 陆文圭
类型:写花|写水|看花|写湖|写草|

吾宗家湖曲,虚斋纳天光。

清源泻活水,中有菡萏香。

我欲袖两图,再拜升公堂。

先天揭右序,太极列左方。

见草忆春陵,看花思洛阳。

花草各有性,指图试参详。

xìng zhāi èr shǒu wéi zuò · · líng
[ [ sòng cháo ] ] wén guī
zōng jiā zhāi tiān guāng        qīng yuán xiè huó shuǐ zhōng yǒu hàn dàn xiāng        xiù liǎng zài bài shēng gōng táng        xiān tiān jiē yòu tài liè zuǒ fāng        jiàn cǎo chūn líng kàn huā luò yáng        huā cǎo yǒu xìng zhǐ shì cān xiáng       
热度:2 作者: [宋朝] 陆文圭
类型:

孔门性不闻,学者失其义。

上中下为三,善与恶为二。

邹洛异而同,韩扬同而异。

不指理不明,不兼气不备。

理无智无愚,气有驳有粹。

本体在涵养,工夫由克治。

立义以居敬,存诚以去伪。

曾思两卷书,学问千古事。

性外无馀天,斋中有乐地。

xìng zhāi èr shǒu wéi zuò
[ [ sòng cháo ] ] wén guī
kǒng mén xìng wén xué zhě shī        shàng zhōng xià wéi sān shàn è wéi èr        zōu luò ér tóng hán yáng tóng ér        zhǐ míng jiān bèi        zhì yǒu yǒu cuì        běn zài hán yǎng gōng yóu zhì        jìng cún chéng wěi        céng liǎng juàn shū xué wèn qiān shì        xìng wài tiān zhāi zhōng yǒu       
热度:4 作者: [宋朝] 陆文圭
类型:月光|

冬青有何好,婆娑岁寒姿。

每爱渊明句,独树乃为奇。

朝阳紫翠交,夕月光陆离。

幽怀聊所奇,宴生辄移时。

陶写得真性,丝竹亦何为。

欢趣不自觉,况令儿辈知。

yán tíng cáo ruò huì wéi fèng qīn zuò
[ [ sòng cháo ] ] wén guī
dōng qīng yǒu hǎo suō suì hán 姿        měi ài yuān míng shù nǎi wéi        cháo yáng cuì jiāo yuè guāng        yōu huái 怀 liáo suǒ yàn shēng zhé shí        táo xiě zhēn xìng zhú wéi        huān jiào kuàng lìng ér bèi zhī       
热度:2 作者: [宋朝] 陆文圭
类型:写风|写山|写人|故事|江南|写梅|

茂林修竹,自山阴散后,几番陈迹。

修禊年年春故事,懊恨风流非昔。

当日兰台,后来菊圃,苗裔江南北。

睹君雅号,恍然旧事重忆。

岁晚木落天寒,黑貂将敝,尚作新丰客。

星斗胸中空灿烂,磨蝎空名何益。

袁吕相逢,知音一笑,肉眼无人识。

访予梅屋,谈天聊慰孤寂。

niàn jiāo · · mào lín xiū zhú
[ [ sòng cháo ] ] wén guī
mào lín xiū zhú shān yīn sàn hòu fān chén        xiū nián nián chūn shì ào hèn fēng liú fēi        dāng lán tái hòu lái miáo jiāng nán běi        jun1 hào huǎng rán jiù shì zhòng        suì wǎn luò tiān hán hēi diāo jiāng shàng zuò xīn fēng        xīng dòu xiōng zhōng kōng càn làn xiē kōng míng        yuán xiàng féng zhī yīn xiào ròu yǎn rén shí        fǎng 访 méi tán tiān liáo wèi       
热度:1 作者: [宋朝] 陆文圭
类型:写风|写山|写人|人生|无奈|写云|

延年有术,餐古松根下,茯苓千岁。

纵是延年如何益,命也道之将废。

思古之人,词章节行,杲杲行当世。

遗风流韵,渊然尚有余味。

无奈先哲凋零,后生坦率,多以儒为戏。

每笑唐人书不读,直把黄金买贵。

山泽奇才,云林真隐,没齿何曾遇。

人生如梦,江流日夜东去。

niàn jiāo · · yán nián yǒu shù
[ [ sòng cháo ] ] wén guī
yán nián yǒu shù cān sōng gēn xià líng qiān suì        zòng shì yán nián mìng dào zhī jiāng fèi        zhī rén zhāng jiē háng gǎo gǎo háng dāng shì        fēng liú yùn yuān rán shàng yǒu wèi        nài xiān zhé diāo líng hòu shēng tǎn duō wéi        měi xiào táng rén shū zhí huáng jīn mǎi guì        shān cái yún lín zhēn yǐn méi chǐ 齿 céng        rén shēng mèng jiāng liú dōng       
热度:0 作者: [宋朝] 陆文圭
类型:写花|写人|写云|

残花剩柳,正啼鹃声里,邮亭别馆。

三叠阳关听未彻,手执离杯引满。

政坐诸君,久烦老子,今日才萧散。

翩然归去,故园绿树春晚。

人世苍白浮云,自舒自卷,不入高人眼。

官事如麻何日了,输与闲中不管。

翠柏台高,紫薇省近,别有清华选。

功名岁晏,江城回首天远。

niàn jiāo sòng zhí
[ [ sòng cháo ] ] wén guī
cán huā shèng liǔ zhèng juān shēng yóu tíng bié guǎn        sān dié yáng guān tīng wèi chè shǒu zhí bēi yǐn mǎn        zhèng zuò zhū jun1 jiǔ fán lǎo jīn cái xiāo sàn        piān rán guī yuán 绿 shù chūn wǎn        rén shì cāng bái yún shū juàn gāo rén yǎn        guān shì le shū xián zhōng guǎn        cuì bǎi tái gāo wēi shěng jìn bié yǒu qīng huá xuǎn        gōng míng suì yàn jiāng chéng huí shǒu tiān yuǎn       
热度:2 作者: [宋朝] 陆文圭
类型:写风|写花|写人|写草|写梅|写云|

芙蓉城郭,有羽仙骑鹤,来从何处。

曾拉茅君峰顶会,瑶佩随风吹去。

玉笈偷开,青囊拾得,笑看人间世。

藏身壶里,个中别有天地。

共约手种蟠桃,缀花结实,已是三千岁。

欲脍长鲸麟作脯,倒海聊供一醉。

偶忆寒梅,更惭小草,拂袖怀归计。

蓬莱清浅,云帆他日相遇。

niàn jiāo zèng wáng dào rén xìng chū guī máo shān
[ [ sòng cháo ] ] wén guī
róng chéng guō yǒu xiān lái cóng chù        céng máo jun1 fēng dǐng huì yáo pèi suí fēng chuī        tōu kāi qīng náng shí xiào kàn rén jiān shì        cáng shēn zhōng bié yǒu tiān        gòng yuē shǒu zhǒng pán táo zhuì huā jié shí shì sān qiān suì        kuài zhǎng jīng lín zuò dǎo hǎi liáo gòng zuì        ǒu hán méi gèng cán xiǎo cǎo xiù huái 怀 guī        péng lái qīng qiǎn yún fān xiàng       
热度:4 作者: [宋朝] 陆文圭
类型:写花|写山|写人|山川|写桥|写云|

戴花刘监,算耆英会上,与吾同岁。

伊洛山川今如古,人事几番兴废。

梦枕初残,黄梁未熟,已换人间世。

箪瓢钟鼎,看来一等滋味。

天上赤白双凡,东来西往,出没真儿戏。

惟有神仙长年诀,长似功名富贵。

欲捣玄霜,难寻玉杵,何日蓝桥遇。

裴郎老矣,云英那肯随去。

niàn jiāo luò yáng yīng huì èr shǒu
[ [ sòng cháo ] ] wén guī
dài huā liú jiān suàn yīng huì shàng tóng suì        luò shān chuān jīn rén shì fān xìng fèi        mèng zhěn chū cán huáng liáng wèi shú huàn rén jiān shì        dān piáo zhōng dǐng kàn lái děng wèi        tiān shàng chì bái shuāng fán dōng lái 西 wǎng chū méi zhēn ér        wéi yǒu shén xiān zhǎng nián jué zhǎng gōng míng guì        dǎo xuán shuāng nán xún chǔ lán qiáo        péi láng lǎo yún yīng kěn suí       
热度:7 作者: [宋朝] 陆文圭
类型:写人|

为已终成物,为人适丧已。

得之以为重,或者深可耻。

与其乞墦生,不若蒙袂死。

贫赋勿失色,富贵亦勿竞。

穷达本无心,安于义与命。

人受命于天,颜孟独能正。

táng
[ [ sòng cháo ] ] wén guī
wéi zhōng chéng wéi rén shì sàng        zhī wéi zhòng huò zhě shēn chǐ        fān shēng ruò méng mèi        pín shī guì jìng        qióng běn xīn ān mìng        rén shòu mìng tiān yán mèng néng zhèng